Khoan Thai Đến Chậm

Chương 20: Người hùng cô đơn



“Thầy Hàn…” “Sao lại có thể như vậy ạ…”

“Thầy Hàn, thầy đang gạt chúng em nha…”

……

……

Phòng học lại bắt đầu nổi lên một đống tạp âm, nhìn thấy một đám quần chúng đang vây quanh khao khát tìm được chân tướng, đối với lời nói ba xạo qua loa của Hàn Cố Diễn thì vô cùng bất mãn. Nhưng bất mãn thì bất mãn, bọn họ cũng không dám trực tiếp BS (Bullshit) bắt thầy giáo phải chịu trách nhiệm giải thích, dù sao cũng là thầy nha, quyền sinh sát cuối kì nằm trên tay anh ta, hơn nữa bình thường Hàn Cố Diễn nhìn bộ dáng có vẻ rất dễ nói chuyện, thật ra thì đằng sau vẻ bề ngoài dịu dàng ngoan ngoãn, bên trong lại là một con cọp con, rất nhiều người đang ngồi bên dưới lúc trước đã từng lĩnh giáo qua công lực của thầy Hàn, vừa xưng huynh gọi đệ, vừa mỉm cười như gió xuân xong sẽ đánh rớt ngay, cho nên trình độ khủng bố của anh ta tuyệt đối không thua kém ‘Tứ đại danh bộ’ nổi tiếng trong trường học, chỉ có điều vẻ bề ngoài xinh đẹp kia đã che giấu rất tốt thôi.

“Thế nào, mọi người có vấn đề gì không?” Thầy giáo đứng trên giảng đường thay đổi tư thế, “Chẳng lẽ mọi người lại không phải muốn hỏi điều này?”

Đương nhiên không phải! Nghe thầy Hàn nói vậy, một bạn học ngồi dưới to gan nói lớn, “Không đúng không đúng, chúng em không phải muốn hỏi chuyện này ạ!”

“Đúng vậy, thầy Hàn, thầy đừng giả ngốc nha!”

“Mong thầy Hàn hãy nói lên ý kiến của mình về sự việc của bản thân mình ạ!”

“Bỏ qua một bên chuyện thân phận của người trong cuộc bị hiểu sai, chuyện liên quan đến bản thân thầy độ chân thật cũng khá cao phải không ạ?”

……

…….

Trong nhất thời phòng học trở nên náo nhiệt, dù sao không dễ dàng buông tha cho Hàn Cố Diễn là được rồi, cũng không phải không thể từ miệng anh ta moi ra được tin tức gì.

“A!” Hàn Cố Diễn hiểu rõ gật đầu, “Nữ diễn viên chính? Người ngàn dặm xa xôi mà lại gần trong gang tấc kia cũng học lớp chúng ta nhỉ?” Tâm tình anh ta dường như đột nhiên trở nên rất tốt, giọng điệu cũng nhẹ nhàng, “Mọi người có vấn đề gì không?”

Khụ ~! Trong lúc nhất thời, tiêu điểm chú ý đột nhiên chuyển hướng, nhanh đến mức làm cho Diệp San San không kịp trở tay, vài chục ánh mắt của cả lớp đùng một cái lại chuyển hướng sang cô, nam thì hiếu kì, nữ thì thù địch, trong ánh mắt lập lòe rực lửa, San San hận không thể lập tức đào một cái hố mà chôn mình xuống, cũng còn tốt hơn là ở trong này giống như một con khỉ làm xiếc bị người ta vây xem, hai loại ánh mắt này cô có thể nhờ vào đôi mắt kèm nhèm hiện giờ mà lờ đi nha, nhưng hiện tại tập trung nhiều ánh mắt như vậy, thật sự không thể xem nhẹ, San San nhìn không rõ lắm thái độ lúc này của Hàn Cố Diễn, nhưng nghe thấy giọng điệu thoải mái của anh ta thì hận đến nghiến răng nghiến lợi, mình đã xui xẻo như vậy, vài ngày nay, mặc kệ đi đến đâu đều cảm nhậm được những ánh mắt lạnh lẽo như gió thu quét lá rụng nhìn mình, phần lớn là những ánh mắt hỏi thăm của các đồng bào nữ, rất rất nhiều, cuối cùng cô cũng hiểu được sức hấp dẫn riêng của Hàn Cố Diễn.

San San vô cùng khinh thường phương pháp di dời mục tiêu này của Hàn Cố Diễn, càng nghĩ càng giận, vũ trụ vốn rất nhỏ bé yếu ớt lại đột nhiên bộc phát, rất hào khí rống lên, “Không có chuyện gì đâu”, tha thứ cho cô nhát gan nha, đây đã là cực hạn của cô rồi.

Nhưng mà San San, bạn xác định, nhất định cùng khẳng định lời bạn vừa nói ra chính là làm nũng nha!

Được rồi, cô xác định!

San San dùng năng lượng lớn nhất trong đời mình rống ra những lời này, sau đó kết quả của việc khí thế bộc phát chính là…vỡ giọng. Giọng của San San vốn trầm thấp nhỏ nhẹ, hiện tại vỡ giọng, càng không có chút khí thế nào, nói là rống lên, không bằng nói là đang làm nũng thì chính xác hơn, ít nhất các bạn học khác nghe được thì thấy giống với làm nũng hơn.

“Thì ra là bạn nha!”

San San đột nhiên cảm thấy Hàn Cố Diễn cố ý, cài gì gọi là “Thì ra là bạn nha!”, được rồi, tuy tiêu đề không có ghi rõ tên nữ chính, nhưng mà San San khẳng định Hàn Cố Diễn nhất định biết rõ đối tượng của scandal kia chính là cô.

Bởi vì vậy, lập trường của Hàn Cố Diễn với San San rất rõ ràng, mọi người đang ngồi trong lớp cũng tõ ra hiểu rõ.

“Thật là tự mình đa tình nha!”

“Vậy là đúng rồi nha, thầy Hàn làm sao có thể yêu mến bạn ấy chứ!”

“Thật đáng thương mà, Diệp San San cũng rất đẹp!”

“Bạn trai mình còn nói, người này còn được toàn bộ các bạn nam trong kì túc xá nhất trí gọi là nữ thần gợi cảm!”

“Khoa quản trị kinh doanh không phải người thường có thể so sánh, chỗ đó rất nhiều gái đẹp, thật ra bạn ấy cũng rất xứng đôi với thầy Hàn mà.”

Hướng phát triển của dự luận đột nhiên thay đổi, từ bất mãn chuyển hướng sang đồng tình. Nam chính đã không có ý kiến với chuyện này, các nữ sinh ngồi đây cũng không để mất cơ hội thể hiện phong độ của mình, chính là loại biết rõ hai bên không có khả năng, còn không nói tới, thật ra hai người các người ở bên nhau cũng được mà.

“Thật sao?” Hàn Cố Diễn híp mắt, nhìn thấy khuôn mặt Diệp San San đỏ bừng, không phải vì thẹn thùng, mà là do tức giận, đột nhiên cảm thấy rất vui sướng, chính mình bị chọc tức lâu như vậy, hiện tại đổi lại cô bị chọc tức, cũng không có gì là quá đáng.

Vấn đề lớn nhất của cô chính là, hôm nay không nên đến đây, vì cái gì mà cô lại không trốn học?

Đã từng có một cơ hội trốn học bày ra trước mặt cô, nhưng cô lại không biết quý trọng, đến khi mất mặt thì hối hận không kịp, chuyện thống khổ nhất trong cuộc đời cùng lắm cũng chỉ là thế này. Nếu như ông trời có thể cho cô thêm một cơ hội nữa, cô sẽ tự nhủ với chính mình, phải dũng cảm trốn học nha. Nếu như phải nói ra một cái kì hạn, thì cô hy vọng là…cả học kì!

San San không đáp lại, hiện tại cô muốn lao ra khỏi phòng học, nhưng nếu như lúc này cô chạy ra, các bạn học với sức tưởng tượng vô cùng phong phú có khả năng sẽ đem hành động của cô mà lí giải rằng rơi lệ mà bỏ chạy, hơn nữa vô cùng có khả năng ngày mai diễn đàn của trường sẽ xuất hiện một tiêu đề giật gân – “Yêu không thành, trước mặt mọi người bị từ chối, nữ sinh si tình lệ rơi ngập phòng học, tông cửa mà chạy”.

Chuyện nhỏ không nhịn sẽ loạn mưu lớn, xúc động là ma quỷ, bình tĩnh bình tĩnh!

San San hít sâu!

Cuộc sống tốt đẹp thế nào, tôi lại táo bạo như thế, làm vậy không tốt! Không tốt! San San dùng hết sức làm cho nội tâm mình bình tĩnh lại, cố nén ý niệm bạo lực chợt lóe lên trong đầu.

Hiện tại cô đã hiểu rõ vì sao trên TV thường xuất hiện tin tức cô gái nhỏ yếu đuối nhu nhược bạo lực tàn sát người khác, đều là bị bức nha, bị bức!

“Thầy Hàn, thầy không phải muốn nói cho chúng em biết phần trọng điểm sao? Cuộc thi sắp tới!” Thời điểm mấu chốt vẫn phải dựa vào người thân, San San cảm kích nhìn Tiểu Mập.

“Cậu họ ~!” San San trong lòng hò hét, “Cậu là cậu họ của cháu!”

“Hả?” Hàn Cố diễn không dự liệu được lúc này còn có người quan tâm đến chuyện học tập, sửng sốt một chút, nhìn về phía Tiểu Mập, Tiểu Mập lúc này như đang thủ thế, nhìn lại thì không phải vị trí của San San, cẩn thận nhìn lại, cô cũng đang dạt dào tình cảm nhìn sang Tiểu Mập, trong mắt anh, nét mặt của San San bây giờ chính là ‘dạt dào tình cảm’. Tuy nhiên San San thấy nét mặt cô bây giờ phải gọi là ‘buồn vui lẫn lộn’ để hình dung thì chuẩn xác hơn.

Tiểu Mập bị ánh mắt Hàn Cố Diễn nhìn chằm chằm nên run lên, thật đáng sợ, tại sao có người lại cảm thấy Hàn Cố Diễn thân thiết ôn hoà thế, anh ta rõ ràng là khủng bố mà! Tiệu Mập đột nhiên có một loại dự cảm, môn học này, cùng với môm chuyên ngành ở học kì sau do Hàn Cố Diễn đảm nhiệm đều vô cùng có khả năng bị đánh rớt.

Anh hùng quả nhiên là không phải ai cũng có thể làm, phải biết rằng ra mặt thay cho người khác cũng cần phải có dũng khí cùng quyết tâm! Có thể Hàn Cố Diễn bị hỏi như vậy thì tâm tình đang không tốt nha, nhiều người bàn tán về chuyện bát quái kia anh ta không thèm để ý, còn mình nổi tính hiếu học khiêm tốn hỏi thầy giáo vấn đề kia thì có gì là sai? Đứa ngốc Đường Tiểu Mập buồn bực trong lòng, đây là vì sao, vì sao, vì sao!

Thoáng cái, Hàn Có Diễn bị ánh mắt kia của San San khiến cho tâm tình không được tốt, sắc mặt ba phần âm trầm, giọng nói cũng lạnh đi vài phần, “Hiện tại học phần trọng điểm không còn kịp rồi, tôi sẽ tóm tắt trọng điểm rồi chuyển cho mọi người!” Mắt liếc San San, lại nhìn thấy cô đang nghiêng đầu sang bên kia liếc mắt đưa tình với người khác, “Sau khi tan học thì ở lại, tôi sẽ đưa phần trọng điểm cho em!” Giọng điệu hoàn toàn chính là đang giải quyết việc chung.

Lời nói lúc này của Hàn Cố Diễn không mang theo tâm tình gì, mọi người ngồi ở dưới cũng biết thầy Hàn không có ý tán gẫu cùng bọn họ những chuyện không có này, đoàn người cũng hiểu rõ nên biết điều chuyển đề tài, thoáng cái hào khí bị uốn cong, tất cả mọi người quay trở về bộ dáng mỗi ngày đều chăm chỉ khắc khổ nhiệt tình ham học tập.

Đương nhiên không kể cả Diệp San San, vừa nghe Hàn Chú Diễn nói như vậy thì vùi đầu rầu rĩ, thầy Hàn, ngài thật sự là quá chuyên nghiệp, lúc này mà vẫn không quên phân công cho cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.