Khoảng Cách

Chương 2



Thoắt cái đã sáu năm trôi qua, Đinh Kiến Phong sau khi tốt nghiệp Đại học Công Nghệ Thông Tin với tấm bằng loại giỏi,đã mở công ty riêng về game online.Sau một năm thành lập, công ty lọt top 50 công ty có uy tín nhất thành phố A.

Công ty ADD.

-Giám đốc Đinh,hôm nay ngài có cuộc hẹn với Lâm Gia tại nhà riêng._Thư kí Văn sau khi xem xong lịch trình liền báo cáo.

Nói về thư kí Văn,anh là bạn học đại học của Đinh Kiến Phong.Trải qua năm năm,anh quyết định vào làm cùng Phong.ADD được như ngày hôm nay cũng nhờ công sức của anh. Hiện tại,anh vẫn cống hiến tài năng sức lực của mình cho ADD nhưng anh sắp cống hiến luôn cả giới tính rồi.Nói cũng phải,giám đốc và thư kí lúc nào cũng kè kè bên nhau không khác gì một cặp đôi thực "THỤ",nghe đâu còn ở cùng nhà nữa chứ.Thực sự hết nói nổi, có nhân viên trong công ty còn thấy hai người mặc áo đôi đi dạo phố cùng nhau.Tin đó nhanh chóng lan ra khắp công ty,nhân viên truyền tai nhau nói cười, còn vote xem ai là công,ai là thụ.Đinh Kiến Phong sau khi nghe tin này liền đen mặt, trút giận lên thư kí Văn.Tóm lại thư kí Văn kiêm nhiều việc lắm:v.

Nhà riêng của Lâm Gia.

-Đinh tổng, mời vào._ Lâm Sĩ Hùng mặt thân thiện mời Đinh Kiến Phong vào nhà.

Đinh Kiến Phong cười theo phép,bước vào nhà.Căn nhà được xây dựng khá tỉ mỉ,dù không rộng lắm nhưng lại vô cùng hợp lý, bắt mắt.

-Chúng ta vào chuyện chính luôn nhé_Thư kí Văn nhanh chóng mở tập tài liệu,rút ra bản hợp đồng.

-Cả hai cùng đầu tư phát triển sản phẩm game mới này,ngày mai chúng ta sẽ họp để xem bản demo,về mọi quyền lợi và thỏa thuận đều ở trong hợp đồng,ông thấy có gì không hợp lý thì cứ nêu ý kiến.

Lâm Sĩ Hùng đọc xong bản hợp đồng không chút ngần ngại đặt bút kí.Tổng giám đốc ADD nổi tiếng trên thương trường hơn một năm nay là tuổi trẻ tài cao, ông cũng đã xem một số game có sự tham gia của cậu ấy, quả thật là đáng khâm phục.

-Bác Lâm,cháu xin phép về ạ _ Đột nhiên một giọng nói trong trẻo vọng đến từ cầu thang.Một cô gái khoảng tầm 20 tuổi trong bộ quần áo thể thao bước xuống.

Trong nhà chỉ có Lâm Sĩ Hùng,giờ tự nhiên xuất hiện một cô gái từ trên tầng đi xuống?Lẽ nào là dân trong ngành???.Theo phản xạ,Đinh Kiến Phong quay lại,giọng nói ấy, giọng nói khắc sâu vào tâm trí cậu suốt sáu năm qua,phải cô không? Cậu chưa kịp nhìn khuôn mặt của cô, cô đã vội ra khỏi cửa.

-Cháu về đi_ Lâm Sĩ Hùng quay sang Đinh Kiến Phong nói tiếp_ Cô gái ấy đang làm gia sư dạy Tiếng Anh cho con trai tôi,nghe đâu đang học IT ở học viện Bưu Chính Viễn Thông năm thứ ba.

-Chị Di, chị quên điện thoại này_ Một thằng nhóc khoảng lớp 5 chạy từ trên tầng xuống tay cầm theo điện thoại mang ra cho Nhật Hạ Di đang chuẩn bị bước ra cổng.

-Cảm ơn em nhé!Nhớ làm bài tập chị giao đấy_ Nhật Hạ Di cầm điện thoại rồi vội rảo bước nhanh để bắt kịp xe bus.

Đinh Kiến Phong nhìn theo bóng dáng cô gái ấy khuất sau cánh cửa rồi biến mất một lúc sau mới quay lại chủ đề chính.Kí xong hợp đồng vội lái xe về công ty.

Trong phòng giám đốc.

-Đây là thông tin của những cô gái tên Di đến từ thành phố B, học năm ba ngành IT tại học viện Bưu Chính Viễn Thông._Vũ Hà Văn ném một tập hồ sơ dày cộm trên bàn.Cậu quá mệt mỏi với ông tướng này mà~Amen,cứ dính lấy ông này bao giờ cậu mới tìm được RealLove???

-Vất vả cho cậu rồi_Đinh Kiến Phong không thèm liếc Vũ Hà Văn một cái, tay cầm luôn tệp hồ sơ.

-Vất vả con m** cậu_Vũ Hà VĂn *lầm bầm*

-Cậu nói gì cơ?_Đinh Kiến Phong ngẩng đầu lên nhìn Vũ hà Văn.Vũ Hà Văn ngây thơ nhìn lại. Đúng lúc đó, một nhân viên bên thiết kế nhân vật bước vào nộp bản vẽ nhân vật game,hình ảnh hai người qua cái nhìn của cô ngay lập tức máu hủ trỗi dậy, cô vội để tập thiết kế lên bàn,nó:

-Bản vẽ nhân vật,xin lỗi đã làm phiền hai người_ Nói đoạn cong giò chạy mất để Vũ Hà Văn từ xa hét to:

-Không biết gõ cửa à?

Nữ nhân viên nhanh chóng thì thầm với một nhân viên khác,chỉ trong vòng 5 phút,tất cả các nhân viên đã biết chuyện giám đốc Đinh Kiến Phong và thư kí Vũ Hà Văn nhìn nhau đắm đuối trong giờ làm việc.

Chuyện này nhanh chóng đến tai Vũ Hà Văn,cậu đi ra khu bỏ trống của công ty hét:

-MẸ KIẾP ĐINH KIẾN PHONG,TÔI HẬN CẬU T.T

Nói về Đinh Kiến Phong,mấy cái chuyện này anh nghe đã quen tai rồi,đến mẹ anh còn nghi ngờ giới tính của anh huống chi người khác.Giờ phủ nhận thì họ càng nghi ngờ thôi,chi bằng cứ để mọi việc thuận theo tự nhiên.

Xem hết tập hồ sơ,anh vẫn không tìm được người cần tìm.Chán nản,sau khi lập công ty, anh vẫn không có tin tức gì từ cô cả.Cứ như vậy mà biến mất sao?Anh phải xin số điện thoại của cô gái ban sáng từ Lâm Sĩ Hùng mới được.Dù sao nhóc con nhà anh cũng đến tuổi học Anh Văn được rồi.

Đinh Kiến Phong khẽ xoay người đặt bức ảnh đang cầm lên bàn.Trong ảnh là một cô gái tóc dài ngang lưng,đôi mắt to,mi dài và cong vút,bonus thêm má lúm xinh xinh ở bên má trái,răng khểnh luôn.Đó là bức ảnh duy nhất cô gửi cho anh qua Facebook,anh đã in ra và đóng khung.Đã sáu năm rồi....

"Tôi nhất định sẽ tìm được em..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.