Khoảnh Khắc Cậu Mỉm Cười

Chương 23-4: Ngoại truyện 3: Bạch Tôn Nguyên - Thiên thần với trái tim đen (3)



Trong khi đó, đi đâu nó cũng nghe bàn tán về Bạch Tôn Nguyên, nhất là tụi con gái lớp nó, có muốn không nghe cũng không được.

-Cậu biết Bạch Tôn Nguyên không? Thủ khoa thực hành Sinh đó!

-Sao tớ lại không biết chứ! Lúc thi học sinh giỏi cậu ấy cũng thi Văn mà, giải Nhì cấp tỉnh đó!

“Hứ, con trai mà thi Văn, đúng là biến thái!”

-Sao cái gì cậu ấy cũng giỏi thế nhỉ!

-Còn phải nói sao, người ta là thần đồng đấy! Năm lớp 1 đã giải được toán lớp 7 đó!

-Tớ còn nghe nói năm lớp 7 cậu ấy đã thi IOE lớp 9, được giải Ba.

-Thi thực hành lần này là phong độ tốt nhất, cậu ấy đạt điểm tuyệt đối đấy!

Nghe mấy lời đó, nó muốn điên luôn. Quá bức xúc, nó nói:

-Các cậu chả biết gì cả, cậu ta mà giỏi gì chứ? Giỏi giả nai thì có! Thủ khoa mà đến “Kĩ thuật gen” là gì cũng không biết, gan cá ở cạnh tim mà cũng không nhìn ra!

-Ngọc à, cậu đang ghen tị với người ta đấy ư?

-Tớ thèm vào!

Nó giận dữ chạy ra ngoài, đến căn-tin mua một hũ kem bự rồi lên chỗ hàng ghế đá ngồi nhấm nháp. Vị kem mát lạnh khiến nó thấy dễ chịu hơn.

Hương thấy nó ra đó liền đi theo an ủi, chuyện kia là một cú sốc quá lớn với nó.

-Thôi đừng buồn nữa, cậu mới là người có năng lực thực sự, tớ biết mà!

-Hì hì tớ không sao đâu, tớ là một cô gái mạnh mẽ mà! Mọi chuyện đã qua rồi!

Cạnh đó, từ loa phát thanh của trường vang lên giọng nói ngọt ngào của chị phát thanh viên. Hai tuần một lần, chương trình phát thanh Măng non do Sở giáo dục đảm nhiệm lại được phát sóng ở các trường.

“… Vừa qua, tỉnh ta tổ chức thành công đợt thi Thí nghiệm thực hành cấp tỉnh ở ba môn: Vật lí, Hóa học, Sinh học. Đặc biệt là ở môn Sinh đã có một em đạt điểm tối đa là 40 điểm. Vâng, gương mặt xuất sắc này chính là Bạch Tôn Nguyên, học sinh lớp 9A trường THCS Hoàng Văn Thụ.

-Chào em, cảm ơn em đã tham gia buổi phỏng vấn này.

-Dạ em chào chị ạ!

-Wow, một cậu bé vô cùng dễ thương và lễ phép…”

Nó thấy máu trong người mình sôi lên, hai bàn tay nắm chặt vào nhau.

“ -Vừa qua em đã giành giải Nhất trong cuộc thi Thí nghiệm thực hành môn Sinh, cảm xúc của em thế nào?

-Em rất vui và tự hào, với em thì đó là một vinh dự rất lớn.”

- Tôi thấy nhục nhã thay cho cậu đấy!- Nó tức tối, nghiến răng nghiến lợi, trông đến là khó coi.

-Cậu bình tĩnh đi, thôi tụi mình về lớp nhé!

-Không vội, mình muốn xem tên đó cao tay đến mức nào!

“-Theo chị được biết thì cuộc thi này gồm bài thi lí thuyết và bản tường trình đều là hệ số 1, bài thi thực hành thì là hệ số 2, để đạt điểm tối đa thật không dễ. Vậy em có kinh nghiệm hay bí quyết gì muốn chia sẻ với các bạn khác không?

-Cũng không có gì đặc biệt đâu ạ! Với phần lí thuyết cần học bài thật kĩ, cố gắng làm bài tập và đọc nhiều sách. Khi đã nắm vững kiến thức thì làm bản tường trình cũng không khó ạ. Còn phần thực hành thì phải thường xuyên luyện tập để nâng cao kĩ năng. Nhưng theo em điều quan trọng nhất chính là tình yêu và sự đam mê với bộ môn này ạ!

-Chị biết, em đã rất cố gắng và nỗ lực trong thời gian qua, đây chính là thành quả xứng đáng dành cho em.Vậy em có muốn chia sẻ niềm vui này với ai không?

-Dạ, có được thành tích này, em rất biết ơn các thầy cô trường của THCS Hoàng Văn Thụ đã hướng dẫn, chỉ bảo tận tình cho em. Em cũng muốn gửi lời cảm ơn đến nhà trường và bạn bè đã tạo điều kiện tốt nhất để em ôn tập chuẩn bị cho kì thi này. Em cũng rất muốn chia sẻ niềm vui này cho một người đã giúp đỡ em rất nhiều.”

-Hừ, có thế chứ! Cậu ta cũng không đến nỗi tệ bạc!- Nghe những lời này khiến Ngọc thấy khá hơn một chút.

“-Ồ, là ai vậy?

-Là mẹ của em ạ. Mỗi lần em thức khuya học bài thì bà ấy sẽ thức cùng em, làm cho em vài món điểm tâm. Mẹ là sức mạnh tinh thần đã giúp cho em vượt qua nhiều khó khăn, thất bại.

…”

Nó tức đến nghẹn lời, nói lắp ba lắp bắp:

-Hắn ta…hắn ta là đồ khốn nạn! Bạch… Bạch Tôn Nguyên cái con khỉ khô! Bạch cốt tinh thì có! Hu hu! Hương ơi, tớ…tớ muốn phạm pháp!

-Thôi cho qua chuyện này đi, nghĩ nhiều chi cho mệt! Đừng buồn nữa!

-Nhưng mà tớ ức lắm! Vị trí thủ khoa là của tớ, người được phỏng vấn lẽ ra phải là tớ. Hắn ta cướp của tớ một cách trắng trợn! Vậy mà vừa rồi tớ còn nghĩ…

-Cậu nghĩ người ta sẽ ở trên đài mà cảm ơn cậu sao? Ngọc ơi, cậu ngây thơ quá!

-Đúng, tớ rất ngu huhu!

-Cậu cứ nói người khác cho lắm vào, giờ thì cậu biết thế nào là dại trai rồi chứ?

Haizz, biết làm sao được, vì con trai mà mềm lòng là bản tính của con gái rồi.Không ai là ngoại lệ đâu!

Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ, chúng ta sẽ gặp lại Bạch cốt tinh huyền thoại vào những chương sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.