- Nhiệm vụ: Hoàn thành khảo nghiệm của Vân Ngọc công chúa. Trong vòng 7 ngày tìm được khiến công chúa vui thích.
- Hoàn thành: 100 Linh Tệ, 500 EXP.
- Thất Bại: Hạ 1 cấp.
“Cái này cũng ra nhiệm vụ?”.
Diệp Thiên đang ngạc nhiên thì hệ thống xuất hiện nhiệm vụ, đây cũng là nhiệm vụ đầu tiên của hắn.
“Ngươi có nghe ta nói không vậy?”.
Vân Ngọc thấy Diệp Thiên ngẩn người hồi lâu thì mở miệng nhắc nhở.
“À… vâng vâng!”.
“Vậy tốt! ngươi có thể lui!”.
Vân Ngọc hài lòng gật đầu ra hiệu Diệp Thiên có thể lui ra nhưng một lúc sau vẫn thấy Diệp Thiên đứng đấy hơn nữa còn đưa tay ra làm nàng khó hiểu.
“Chuyện gì? Ngươi còn chưa đi?”.
Diệp Thiên thấy thế cười hì hì nói.
“Công chúa, ngài bảo ta đi tìm một thứ mà ngài thích mà lại không đưa ta tiền lỡ thứ đó cần tiền mua thì làm sao?”.
Công chúa nghe thế thấy cũng đúng nên hơi đỏ mặt nói với Lục Thanh kế bên.
“Thanh tỷ ngươi đưa hắn ít tiền đi”.
Lục Thanh từ chiếc nhẫn đang đeo trên tay lấy ra một tủi vải đưa cho Diệp Thiên.
“Bên trong có 1 vạn hạ phẩm huyền thạch ngươi cứ dùng”.
Diệp Thiên dùng hai tay cầm lấy mở ra xem một chút bên trong, bên trong toàn những viên thủy tinh màu lục nhạt.
“Đinh!”.
“Kí chủ phát hiện vật có thể hấp thu chuyển đổi thanh kinh nghiệm đồng thời quy đôi thành Linh tệ trong Thương Thành với tỷ lệ 1:1”.
“Oh… xem ra thứ này cũng giống như Linh thạch ở Thánh giới là dùng để tu luyện và làm tiền tệ, hệ thống có thể đổi thành Linh tệ thì quá tốt sau này kiếm nhiều Huyền thạch một chút thì không cần giết quái nữa”.
Diệp Thiên đối với hệ thống thông báo cực kì hài lòng.
Vân Ngọc thấy Diệp Thiên lại chưa đi thì khó chịu tiếp tục hỏi.
“Ngươi vẫn chưa đi?”.
“Công chúa, lỡ thứ ngài thích ở ngoài hoàng cung thì sao? Làm sao thần ra ngoài được?”.
Diệp Thiên nghe hỏi lập tức trả lời.
Công chúa đang khó chịu nghe Diệp Thiên hỏi thì cân bằng không ít.
“Dùng lệnh bài trên hông ngươi thì ngươi có thể ra vào hoàng cung”.
“Vậy thần cáo lui!”.
Nhìn Diệp Thiên rời đi Vân Ngọc công chúa bĩu môi lầm bầm.
“Một tên nhóc con cũng dám làm ta mất mặt”.
Lục Thanh ngồi đối diện thấy thế khóe miệng hơi nhếch, sau đó hai người tiếp tục bàn cờ còn dở.
*******
Diệp Thiên rời đi cũng không lập tức ra khỏi hoàng cung mà dùng lệnh bài đi khắp nơi trong cung để hiểu rõ địa hình xung quanh.
Khi có thái dám cung nữ hỏi thì hắn nói tìm đồ cho công chúa thì mọi người đều hiện ra vẽ mặt bừng tỉnh sau đó rời đi tiếp tục công việc của mình, có thể thấy đây không phải là lần đầu công chúa ra lệnh như thế và Diệp Thiên cũng không phải người đầu tiên lãnh nhiệm vụ này.
Đi đến trưa hắn mới hiểu sơ bộ bản đồ hoàng cung đồng thời hình dung được lực lượng bên trong hoàng cung, hầu hết đều ở cấp 30 trở lên, tất nhiên hắn không ngây thơ cho rằng đây là tất cả mà đây chỉ là bề nổi của tảng băng nôi mà thôi.
Sau khi đi hết một vòng hắn trở về phòng ăn trưa, buổi chiều thì đi đến phòng thư tịch kế bên phòng hắn.
Vì công chúa bình thường thích đọc sách nên bên trong phòng thư tịch có hầu hết thư tịch của mọi thể loại.
Lại tốn một buổi chiều thời gian, Diệp Thiên tìm đọc những thư tịch có thông tinh cơ bản về thế giới này, nên hiện tại xem như hiểu sơ bộ thế giới này.
Thế giới này tên Linh Huyền Đại Lục, chia làm Đông, Tây, Nam, Bắc, Trung ngũ Châu, Vân Lam vương quốc thuộc Nam Châu nhưng chỉ là một vương quốc mới thành lập 2 đời lại nằm ở rìa Nam Châu thường xung đột với lãnh địa của Huyền thú ở Tây Châu nên hiện tại vẫn chỉ là một quốc gia nhỏ.
Con người ở thế giới này có thể hấp thu Huyền Khí tu luyện, cảnh giới tu luyện chia làm: Luyện Khí, Linh Dịch, Dung Linh, Huyền đan, Huyền Vân, Huyền Quang, Huyền Ấn, Đan Linh, Hồn Linh, Đấu Linh thập đại cảnh giới đồng thời bên trong mỗi cảnh gồm 10 tầng tiểu cảnh. Luyện Thể cảnh như Diệp Thiên chỉ cần rèn luyện thân thể hoặc vận chuyển công pháp hấp thu huyền khí tẩm bổ cơ thể là được, mỗi tầng thân thể lực lượng tăng 100 cân.
Vũ khí, Đan dược chia làm: Nhất giai đến Cửu giai thành phẩm lại lấy Hạ, Trung, Thượng, Cực cùng đan dược mới có Hoàn Mỹ phẩm.
Cuối cùng là công pháp: Linh, Huyền, Hoàng, Địa, Thiên cấp giữa các cấp có Hạ, Trung, Thượng, Cực phẩm.
Ngoài những thông tin cơ bản này ra Diệp Thiên còn nhìn qua một ít thư tịch như Đan, Khí thư tịch hắn muốn xem ở đây so với Thánh giới có gì khác không, nhưng làm hắn thất vọng là trình độ luyện đan, luyện khi ở đây lại quá lạc hậu so với Thánh giới nên hắn chẳng thèm nhìn tiếp.
Khi trời đã tối, Diệp Thiên rời khởi thư phòng trở lại phòng của mình, ăn xong bữa tối liền ngồi trên giường tu luyện.
Qua hai giờ tu luyện, Diệp Thiên cảm thấy sắp đột phá nên dừng lại, hắn không định đột phá quá nhanh để người nghi ngờ vài ngày đột phá một lần là tốt nhất, như vậy thiên phú của hắn chỉ dừng lại ở mức xem như thiên tài mà không phải biến thái.
Hiện tại hắn còn nhỏ yếu chưa thể tự lo thân nên khiêm tốn một chút, nếu chỉ dừng ở mức đó thì người khác sẽ không quá để ý.
Tu luyện xong hắn nằm xuống giường mở ra Thương Thành nhìn quanh một chút rồi nhắm mắt ngủ.
…
Thời gian chầm chậm trôi qua, đến giữa đêm Diệp Thiên bỗng mở hai mắt ngồi dậy xuống giường. Hắn mở cửa đi ra rồi nhè nhẹ đóng cửa lại.
Hắn cẩn thận nhìn quanh bốn phía rồi mới bước đi nhẹ nhàng trong bóng tối, đi đến góc sân viện hắn bật nhẹ hai tay bám lấy tường rồi hít nhẹ leo lên sau đó nhẹ nhàng nhảy xuống vách tường phía đối diện rồi tiếp tục di chuyển.
Lặp đi lặp lại việc đó, sau nửa giờ hắn rốt cuộc đến nơi hắn muốn. Nơi hắn đang đứng là ngự hoa viên rộng lớn, gần lối vào trồng nhiều hoa cỏ quý hiếm phía xa thì là nơi săn bắn nên rất lớn.
Buổi sáng hắn đi một vòng hoàng cung nắm rõ đường đi cùng hiểu rõ số lượng lính gác và nơi gác đồng thời vận dụng kinh nghiệm tung hoành trong kiếp trước nên mới dễ dàng một đường xuyên qua đi đến đây. Hắn không dùng Wings để bay vì quá dễ phát hiện, hắn cũng không thế bay cao vì hắn phát hiện hoàng cung có trận pháp bao phủ.
Diệp Thiên nhìn xung quanh một lần sau đó chọn hướng một mảnh rừng chạy đi.