Không Bằng Duyên Mỏng

Chương 52



Ngày hôm sau, Chu Nghị Vinh và Thẩm Phượng Trân quả nhiên không nuốt lời, vì muốn tạo cho con trai và con dâu tương lai thế giới riêng của hai người, hai người sáng sớm đã thu xếp đồ đạc rời khỏi, nói cho oai thì, tìm kiếm dấu chân tình yêu trong quá khứ.

Tiếu Hàm có chút bất đắc dĩ, xoa nhẹ ót, nghĩ lại thời điểm ăn bữa sáng khi nãy vẻ mặt chờ mong của dì Phượng Trân cứ nhìn chằm chằm cô, Tiếu Hàm có chút lạnh run, cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng vậy.

Chu Triển Nguyên giả vờ ho khan hai tiếng, gọi lực chú ý của cô bạn gái nhỏ trở về, nói, ba mẹ đều đã rời khỏi lâu như vậy rồi, không cần duy trì cái động tác này mãi?

Nghĩ lại sáng sớm hôm nay, mẹ cứ hưng phấn như thế mà lén lút nói chuyện với anh, Chu Triển Nguyên cũng có chút đau đầu, cái gì mà kêu nhanh sinh cho Nãi Tích một đứa em trai, em gái để cùng chơi, còn có, cái gì mà thừa dịp bây giờ mẹ còn có chút khí lực, nhanh một chút sinh một Bảo Bảo bà sẽ giúp đỡ trông nom chứ? Mẹ à, mẹ xác định không phải sau này mẹ nghỉ hưu quá nhàm chán nên muốn tìm một chút việc để làm chứ?

“Vì sao chú dì không ở lại?” Rõ ràng ở chỗ con trai có phòng, vì sao chú dì vẫn cứ muốn chọn ở khách sạn?

Chu Triển Nguyên vuốt vuốt đỉnh đầu Tiếu Hàm, lqđ khẽ cười nói: “Bọn họ không nghĩ là muốn chúng ta quầy rầy thế giới riêng của họ.” Kỳ thực có tác dụng hỗ trợ lẫn nhau, cũng giống như, đây cũng là vì vợ chồng già không muốn quấy rầy bọn anh, nếu như vậy, anh nhất định không thể phụ lòng ý tốt của cha mẹ được.

“Hôm nay là Chủ nhật, nghĩ muốn làm cái gì không?” Chu Triển Nguyên mỉm cười hỏi. Nghe lời bạn gái là tất yếu, cho dù bận bịu, cũng phải dành chút thời gian cho bạn gái, đây là lão Triệu dạy, nếu như vậy, việc ở công ty lão Triệu chịu trách nhiệm chút đi.

Đang ở công ty tăng ca, lão Triệu bỗng hắt hơi một cái, hắt xì! Huhu, huhu, lão Chu thật là không hào phóng, vậy mà đẩy việc của công ty ném sang cho lão, còn mình thì chạy đi hẹn hò, rõ ràng lão mới là ông chủ lớn có được hay không chứ!

“Cũng không có chuyện gì, nếu không, chúng ta đi siêu thị đi?” Tiếu Hàm cười tít mắt hỏi, trong tủ lạnh đã hết rồi, sữa chua cũng uống hết rồi, đúng lúc cần mua nhiều, lúc có người xách miễn phí thì không thể bỏ qua… “Buổi tối ở nhà ăn đi.”

Chu Triển Nguyên gật gật đầu, không có ý kiến gì, hai người cầm túi liền xuất phát.

Vào siêu thị, Tiếu Hàm lại thấy muốn mua nhiều thứ, khăn mặt, bàn chải đánh răng đều phải đổi, bột giặt cũng dùng gần hết, bình thường thích ăn đồ ăn vặt tất nhiên không thể thiếu, còn có nguyên liệu nấu ăn của hôm nay và ngày mai.

“Ơ?” Tiếu Hàm có chút nghi hoặc nhìn cái khăn mặt và bàn chải đánh răng bỗng nhiên xuất hiện, khi nào mà cô cầm nhiều như vậy? Tò mò chuyển hướng sang Chu Triển Nguyên, Tiếu Hàm dùng ánh mắt hỏi.

Chu Triển Nguyên mặt không đỏ tim không nhảy, tùy ý nói: “Chuẩn bị nhiều một chút, đề phòng ngộ nhỡ.” Đề phòng thời điểm anh đến chỗ em ngủ, lại không tìm thấy đồ rửa mặt mà bị em đuổi về.

Tiếu Hàm không hỏi lại, cách lequydon nói như vậy cũng cho qua, bao giờ đi vào siêu thị cũng phiền phức, khăn mặt và bàn chải đánh răng phải thay mới rất nhanh.

Mang theo hai túi đồ về nhà, Tiếu Hàm ngồi phịch ở trên ghế sô pha không muốn nhúc nhích, kỳ lạ, rõ ràng cô chỉ xách hai túi nhỏ, thế mà vẫn thấy mệt, Triển Nguyên xách bốn túi lớn cũng không thấy anh thở gấp, quả nhiên thể lực nam nữ quá chênh lệch.

“Trời nóng quá, em muốn đi tắm trước không?” Chu Triển Nguyên thật lòng đề nghị nói.

Tiếu Hàm có chút do dự, sờ sờ mồ hôi ở cánh tay chảy ròng ròng, vẫn lắc đầu: “Buổi tối tắm cũng được, lát nữa nấu ăn vẫn ra mồ hôi.” Hình như hôm nay thời tiết đặc biệt oi bức, áp bức làm cho người ta khó chịu. Xem ra lát nữa trời sắp đổ mưa, Tiếu Hàm nghĩ vậy.

Chu Triển Nguyên thoải mái đi vào phòng bếp, rót một chén nước ấm, lại lấy đá trong tủ lạnh ra, đi đến cạnh ghế sô pha, đưa nước ấm cho Tiếu Hàm: “Uống đi, một lát sẽ không nóng nữa.” Bật điều hòa lên, sẽ lạnh liền.

“Vâng.” Tiếu Hàm nhận nước, nhấp một ngụm, “Em đi nấu cơm đã, canh xương phải ninh hầm lâu một chút mới ngon.”

“Được.” Chu Triển Nguyên cũng đứng lên, “Anh giúp em.” Tuy anh không biết nấu ăn, nhưng vẫn có thể giúp rửa rau.

Tiếu Hàm mím môi cười, tùy anh thôi. Hôm nay mua không ít đồ ăn, Tiếu Hàm không quá thích rau củ trái mùa, cho nên đầy một túi thức ăn đều là rau tươi của vùng ngoại thành lân cận, cà tím, cà chua, cây đậu đũa, hồng hồng xanh xanh tím tím, trông rất đẹp mắt. Mùa hè cũng không thích hợp ăn nhiều dầu mỡ, canh măng với xương, thanh thanh đạm đạm rất phù hợp.

“Triển Nguyên, giúp em ngắt cây đậu đũa.” Tiếu Hàm đưa một nắm cây đậu đũa, cũng không quay đầu lại, phân phó nói.

Chu Triển Nguyên hơi hơi mỉm cười, nhìn cô gái đang bận rộn, trong mắt mang theo nhàn nhạt lo lắng, tạp dề màu trắng buộc vòng quanh dáng người yểu điệu nhỏ gầy của cô, đường cong tuyệt vời của chiếc cổ trắng nõn, vài lọn tóc rơi xuống bên tai, theo động tác của cô mà hơi hơi lên xuống.

Động tác của Chu Triển Nguyên cực nhanh, giải quyết xong mọi việc, ba bước hai bước đi đến sau lưng cô, ôm lấy eo người con gái, ngửi thấy trên người cô hương vị nhàn nhạt, Chu Triển Nguyên bỗng nhiên thỏa mãn than thở. Khi nào thì tiểu Hàm mới có thể đội lên cái mũ tên bà xã đây? Anh thật sự rất muốn nhanh chóng cưới cô về nhà, không cần cô rửa tay nấu cơm như thế này, chỉ cần cô ngồi bên cạnh anh, anh liền cảm thấy thỏa mãn vô cùng.

Tiếu Hàm đỏ mặt thúc nhẹ người phía sau một cái, xấu hổ giận dữ nói: “Buông ra! Em còn phải rửa rau!” Người này sao lại như vậy chứ, ôm như thế thì làm sao làm việc. Bây giờ ban ngày không dài, mới hơn năm giờ mà đã đen kịt, rõ ràng là sắp đổ mưa, nấu ăn nhanh một chút để còn về, đợi lát nữa mưa to thì không tốt cho lắm.

“Không cần, để cho anh ôm đi.” Chu Triển Nguyên chơi xấu, haiz, nghĩ lại anh đường đường là tổng giám đốc Chu, vậy mà còn dùng bộ dạng làm nũng của Nãi Tích đùa giỡn, nói ra cũng bị lão Triệu cười chết, nhưng mà, có thể ăn được đậu hủ non, cười thì cho cười đấy.

“Em phải nấu cơm, chẳng lẽ anh không muốn ăn cơm tối sao?” Tiếu Hàm hất mặt, nhìn anh.

Chu Triển Nguyên đặt cằm tựa trên vai cô, Tiếu Hàm hơi hơi nghiêng người, thuận tiện cảm thấy hô hấp ấm áp đập vào mặt, giống như gần lại 2cm nữa, miệng hai người liền không còn khoảng cách.

Chu Triển Nguyên hiển nhiên đã nhận ra, khóe miệng gợi lên ý cười, nghiêng người, hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô. Cô nhóc kia, rõ ràng là cố ý.

Tiếu Hàm đỏ mặt, nhìn khuôn mặt đẹp trai đang phóng đại trước mắt, người này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì! Gặm miệng mãi thành nghiện phải không? Tuy là hôn nhau có thể tăng tiến tình cảm, nhưng mà cũng phải nhìn thời gian, tùy trường hợp chứ? Đây là phòng bếp, không phải phòng ngủ!

Không đúng, phòng ngủ cũng không được! Mấu chốt bây giờ là cô đang nấu cơm, vẫn còn đeo tạp dề, cầm trong tay quả cà chua! Ngã mất!

“Nghĩ cái gì vậy?” Chu Triển Nguyên buông cô ra, khoảng cách vẫn không đổi, buồn cười nhìn đôi má hồng hào của cô.

“Nằm… Không có gì…” Trong giây lát Tiếu Hàm che miệng, nói sai nói sai, loại từ này không thể nói tùy tiện, quá mờ ám.

“Phòng ngủ?” Ánh mắt Chu Triển Nguyên phát sáng, mày đẹp nhẹ nhàng giương lên, thân thể lại tiến lên, hôn noduyqle lên lông mi của cô: “Ý tứ của tiểu Hàm là, trước chúng ta vào phòng ngủ? Sau đó lại nấu cơm?”

Tiếu Hàm khóc không ra nước mắt, Triển Nguyên anh có cần cười như đạt được không vậy? Biểu tình bây giờ giống như sau khi Nãi Tích đạt được khen ngợi vậy, không sai chút nào. Còn có, cơm có thể ăn bậy, nói không thể nói lung tung, cô cũng không nói phòng ngủ.

“Đâu có… Ra ngoài, ra ngoài đi! Em phải nấu cơm rồi!” Tiếu Hàm thẹn quá hóa giận, ra vẻ tức giận, đẩy anh ra ngoài, cái gì chứ, người này càng ngày càng không đứng đắn, không thấy mặt cô đã hồng như quả trứng gà luộc rồi sao. Nhưng mà, vì sao vừa rồi cô lại vươn lưỡi ra đón nhận anh? Tiếu Hàm xấu hổ và giận dữ, chẳng lẽ vẫn muốn dừng ở chuồn chuồn lướt nước? Không đúng không đúng, muốn chủ động cũng không phải là cô!

Cuối cùng là cái tình huống gì chứ? Tiếu Hàm xoay người, dùng tay lạnh áp vào đôi má nóng bừng, tuy Triển Nguyên luôn có hành động thân mật, nhưng vẫn không có gì quá phận, điểm này cô cực kỳ cảm kích, cũng cực kỳ cảm động, anh đang cố gắng để cô thích ứng, anh cho cô thời gian, cho cô tôn trọng. Tiếu Hàm ngơ ngẩn, giơ quả cà trong tay đứng ngẩn người, cô hình như, cực kỳ thích, cũng cực kỳ hưởng thụ loại thân mật này?

Gào khóc, gào khóc ~~ đều do sắc nữ Trần Tư Tư! Đêm qua gọi điện thoại cho cô, nói cái gì mà quan tâm đến sinh hoạt tình cảm của cô, muốn dạy cô phải làm thế nào để bắt được tâm của đàn ông! Có cô mới dạy như thế thôi! Tất cả, tất cả đều là bàng môn tà đạo! Nói cái gì mà làm hồ ly tinh trong mắt chồng, chuyện này cũng tính! Trần Tư Tư, cô mà đi làm gương sáng cho người khác sao!

Nghĩ đến ngày hôm qua sắc nữ Trần Tư Tư thần bí giới thiệu cho cô một cửa hàng đồ nội y sexy, Tiếu Hàm nhịn không được che mặt, nhà người ta tiến triển nhanh hơn cô nhiều như vậy! Nhà cô thì vẫn dừng lại ở giai đoạn ôm ôm ấp ấp!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.