Không Biết Xem Bói Thì Không Phải Là Đầu Bếp Giỏi

Chương 30



Sau đó cô cúp máy.

Tiết tổng hối hận, chỉ hận vừa rồi mình không kiên trì.

Bà Tiết thì lại gào khóc, bà ấy không thèm để ý đến hình tượng mà ngồi dưới đất lăn lộn, không ngừng hô tên Tiết Định Khôn.

Bọn họ thật sự không cố ý, bọn họ chỉ muốn con trai tỉnh lại sớm một chút. Dù sao đó cũng là mạng của con trai họ.

Vừa nghĩ tới chuyện vốn dĩ chiều nay con trai có thể tỉnh lại nhưng bây giờ thì lại trở thành có lẽ hôm nay phải chuẩn bị hậu sự cho con trai, hai vợ chồng họ sụp đổ.

Triệu Dương nhìn phòng bệnh rối loạn, nghĩ nghĩ rồi nói: "Thật ra... Đầu bếp Phó không có tức giận hoàn toàn."

Tiết tổng và bà Tiết lập tức nhìn chằm chằm về phía Triệu Dương, giống như là bắt được cọng rơm cứu mạng.

Triệu Dương nói: "Vốn dĩ cháu có hơi sốt, đến hiệu thuốc lấy thuốc hạ sốt là được, nhưng đầu bếp Phó bảo cháu đến bệnh viện này lấy thuốc."

Lúc trước khi nghe thấy Phó Vãn nói như vậy thì Triệu Dương cũng không nghĩ nhiều.

Bây giờ nghĩ kỹ lại, chuyện này thực sự không hợp lý!

Sau đó trái tim Triệu Dương thấy hơi lạnh lẽo, à... bùa bình an này không phải dành cho cậu ấy, mà là cho Tiết Định Khôn?

Dường như Tiết tổng thấy có hy vọng lần nữa, ông ấy nắm lấy tay Triệu Dương khẩn cầu: "Tiểu Dương, cháu cho chú phương thức liên lạc với đầu bếp Phó đi, số điện thoại và cả địa chỉ nhà."

Triệu Dương cũng không dám làm lộ địa chỉ nhà của Phó Vãn khi chưa được cô đồng ý, hơn nữa nếu họ đi tìm Phó Vãn vào lúc ban ngày thì cũng sẽ không tìm thấy cô.

Nhưng mà, Triệu Dương suy nghĩ xong thì gửi danh thiếp wechat của Phó Vãn cho Tiết tổng,"Chú Tiết, đầu bếp Phó có bằng lòng kết bạn chú hay không thì cũng khó mà nói." Tiết tổng lập tức kết bạn wechat của Phó Vãn.

Hai vợ chồng đi tới đi lui trong phòng bệnh, lo lắng đến mức trông giống như kiến bò trên chảo nóng.

Vài phút sau Phó Vãn chấp nhận kết bạn wechat.

Tiết tổng vô cùng vui mừng, nếu cô đồng ý kết bạn wechat với ông ấy thì chứng tỏ là còn có cơ hội, ông ấy vội vàng gửi tin nhắn nhận sai cho Phó Vãn.

[Tiết Quốc Thịnh: Đầu bếp Phó, chuyện này là do chúng tôi làm sai, cầu xin cô đừng tức giận.]

Bà Tiết đoạt lấy điện thoại di động, vừa khóc vừa gõ chữ.

Bọn họ nghe nói mấy người trẻ tuổi thời nay không thích nghe người khác nói dài dòng nên chỉ có thể gửi tin nhắn qua.

Bà ấy gửi liên tục hơn mười tin nhắn dài xong thì cảm thấy còn chưa đủ, lập tức dùng tài khoản wechat của chồng mình chuyển khoản cho Phó Vãn.

88888 tệ!

Không đủ, lại tiếp tục chuyển! Tiền không phải là vấn đề.

Sau đó thì được thông báo không thể tiếp tục chuyển khoản, bởi vì mỗi ngày hạn chế chỉ được chuyển 200 ngàn tệ.

Nhưng Phó Vãn không nhận.

Nếu Phó Vãn nhận thì còn tốt, nhưng nếu Phó Vãn không nhận số tiền này thì lại càng khiến cho hai vợ chồng thấp thỏm bất an.

Mười phút sau, Phó Vãn gửi một tin nhắn thoại qua: "Tiết tổng, mì ăn liền tối qua ngon không?"

Tiết tổng và bà Tiết sửng sốt, hả?

Sao lại nhắc đến mì ăn liền lúc này?

Nhưng Triệu Dương thì lại không kinh ngạc, bởi vì dường như đầu bếp Phó rất để ý đến đánh giá của khách về mì ăn liền của cô.

Sau khi anh trai và chị dâu cậu ấy biết được thì đã khen ngợi Phó Vãn hết lời.

 

Tiết tổng không cần suy nghĩ mà lập tức trả lời: "Rất ngon, là bát mì ngon nhất mà tôi từng ăn!" Giờ khắc này, Tiết tổng thật sự cảm thấy lo lắng vì lượng từ vựng của mình còn nông cạn, nếu không thì ông ấy sẽ dùng hết tất cả những lời khen ngợi tốt đẹp nhất để ca ngợi bát mì thịt bò kho tàu Khang Sư Phụ tối hôm qua.

Hệ thống mỹ thực: [Đinh, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ "Nhận được lời khen của năm vị khách", nhận được phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: dụng cụ làm bếp sơ cấp 1, đã được trang bị cho nhà bếp của ký chủ.]

Phó Vãn cảm thấy hài lòng.

Tiết tổng thấp thỏm hỏi Phó Vãn: "Đầu bếp Phó, người giấy nhỏ màu đỏ cô đưa cho tôi tối qua đã biến thành màu đỏ đen, lại còn mềm nhũn nữa."

Phó Vãn lại nhắn tin: "Tôi mượn giấy để gửi hồn, bây giờ hồn Tiết Định Khôn đã không còn trên người giấy nữa."

Không ở trên người giấy nên đương nhiên là sẽ mềm nhũn.

Tiết tổng và bà Tiết lập tức nghĩ tới vị Trần thiên sư kia, chỉ có Trần thiên sư kia được động vào người giấy nhỏ.

Tiết tổng vô cùng tức giận: "Nhà họ Tiết tôi và Trần thiên sư này có thù oán gì chứ? Sao ông ta lại làm vậy với con tôi?"

Hồn phách của con trai ông ấy đã bị bắt đi, không biết là đã bị đưa đến nơi nào! Cũng không biết có nguy hiểm hay không. Bà Tiết tát mình một cái thật mạnh, mạnh đến mức mặt cũng sưng lên. Là tại bà ấy dẫn sói vào nhà hại con trail

Bây giờ phải làm sao đây?

Triệu Dương ở bên cạnh lại như đang suy nghĩ gì đó, trong đầu cậu ấy có một suy đoán.

Tiết tổng vội vàng gửi wechat hỏi Phó Vãn nên làm thế nào, Phó Vãn không trả lời.

Trái tim hai vợ chồng lại treo lơ lửng, có phải là mọi chuyện đã trở nên rắc rối đến mức Phó Vãn cũng không thể giải quyết hay không?

Nhưng bọn họ cũng không dám nghi ngờ Phó Vãn, chỉ có thể lo lắng chờ Phó Vãn trả lời. Đợi gần nửa giờ vẫn không thấy cô trả lời, hai vợ chồng họ gần như sắp tuyệt vọng...

Triệu Dương đứng một bên vẫy vẫy di động, xấu hổ cười cười: "Cái đó, đầu bếp Phó gửi tin nhắn cho cháu."

[Là Văn Vãn đây: Bảo ba mẹ Tiết Định Khôn đến nhà cậu vào đêm làm pháp sự.]

Vốn dĩ Tiết Định Khôn bị cây hòe tỉnh nhốt hồn chỉ là một chuyện nhỏ, nếu ở Thiên Cực Huyền Môn thì chỉ cần để cho đệ tử vừa mới vào sư môn ởi giải quyết loại việc nhỏ này là được.

Nhưng sau khi xảy ra chuyện như vậy thì nhất định phải xen lẫn đến chuyện tiến vào Trận Lục Tử Hồn ở nhà họ Triệu. Phó Vãn mỉm cười nhìn mấy bao lì xì 88888 tệ mà Tiết tổng vừa mới chuyển tới.

8888 tệ thì bọn họ không cân, bây giờ có thêm một số 8 nữa cũng không đủ.

Nhìn thấy nhiều tiền như vậy, Phó Vãn càng thấy chắc chắn với ý nghĩ trở thành đầu bếp hơn. Có lẽ, đầu bếp mới là nghề nghiệp cuối cùng của cuộc đời cô.

Phó Vãn cất điện thoại di động, dẫn Đoàn Đoàn đi vào phòng bếp.

Đoàn Đoàn nhìn thấy trên bếp có một bộ dụng cụ làm bếp mới tinh, đôi mắt tròn xoe của cậu bé mở to.

Trong nhà bỗng nhiên xuất hiện một bộ dụng cụ làm bếp, là bởi vì mẹ sao?

Bởi vì mẹ có thể làm giấy màu biến mắt! Đương nhiên có thể biến những thứ khác xuất hiện trong nhà.

Hệ thống mỹ thực vô cùng đắc ý: [Ký chủ, có phải là bộ dụng cụ làm bếp này tốt hơn so với nổi của bà Vương phải không? Nếu đã sử dụng bộ dụng cụ làm bếp này để nấu nướng, cho dù là không giỏi nấu ăn thì cũng có thể gia tăng độ ngon cho món ăn. Tuy chỉ là dụng cụ làm bếp sơ cấp, nhưng cũng rất hiếm có.]

[Bất kỳ nguyên liệu nấu ăn nào được nấu ở trong nồi này cũng đều phải ngon]

Bộ dụng cụ làm bếp này có chảo, nồi hầm, xẻng nấu ăn và nhiều thứ khác.

Phó Vãn dùng một tay cầm chảo lên, ngón tay gõ nhẹ trên mặt chảo, chảo phát ra âm thanh trầm đục.

Phó Vãn bình luận: "Chất lượng khá tốt."

Hệ thống mỹ thực nghe vậy thì càng đắc ý.

Đương nhiên.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.