Không Có Kiếp Sau

Chương 219: Ngoại truyện trung thu



… Lịch năm 15, mùa hè

Vì ngài Mục căn – Hiệu trưởng Học viện tổng hợp đế quốc – cho nghỉ hè, nên Hoàng đế Olivia đệ nhất cũng nghênh đón kỳ nghỉ hè khoái trá của hắn.

Cởi trang phục đế vương hoa lệ nặng trịch, Olivia thay áo sơmi quần dài, sau đó lấy lon cola trong tủ lạnh ra uống.

Chú thích: Cola, một loại đồ uống không rõ nguồn gốc xuất xứ, thành phần bao gồm xi rô, nước và CO2 (nước soda), thứ đồ uống rác rưởi — by Alpha. Nhưng cho dù rác rưởi, lượng tiêu thụ của nó vẫn tốt kinh người! Hiện, loại nước có gas làm mười chai chỉ tốn hai farad tệ tiền vốn này đã công khai tiến vào chiếm đóng các nhà hàng cấp đại tinh, lấy hành tinh Bạch Lộ làm trung tâm và điên cuồng càn quét toàn đế quốc.

Ngay cả người Padros (← kẻ địch từng xâm lăng họ) cũng rất mê cái cảm giác bùng nổ của cola, họ sẵn lòng trả hẳn một tuyến đường bay mới chỉ để giành được quyền đại lý của loại đồ uống này.

Loại nước có gas ấy do Sigma và Olivia cùng nhau nghĩ ra, nguyên nhân là một hôm Mục Căn đang lật xem sách cổ của quê nhà thì tình cờ bắt gặp tên nó, rồi tự dưng thấy thèm.

Mục Căn là người thuộc phái hành động cực mạnh, nên nghĩ là làm liền. Cậu lập tức nhớ tới nguyện vọng chấn hưng món ngon quê nhà, thành ra chạy ngay vô bếp bắt tay vào việc.

Một tuần sau —

Ngài Mục Căn thành công ngâm cứu ra một loại vũ khí hóa khí kiểu mới, hơn nữa thành công đăng ký độc quyền. Ngoài năng lực chế tạo và thao tác máy móc, chỉ huy cũng như tổ chức kiến thiết, cậu lại tiến hóa thêm một thiên phú mới toe.

orz

Nhằm thỏa mãn nguyện vọng của Mục Căn, Sigma và Olivia tiếp tục vụng trộm nghiên cứu loại đồ uống truyền thống này sau cậu. Sử dụng nguyên liệu còn thừa của Mục Căn, họ chỉ tốn một tiếng đã làm ra thức uống ngon tuyệt cú mèo.

Ngon ngọt, tràn đầy khí gas, uống một ngụm thật to là nháy mắt sướng rơn cả người — hoàn toàn phù hợp với miêu tả về cola trong sách đó nha!

Mục Căn được thỏa nguyện, mà tiệm bánh bao nhà cậu cũng có thêm một sản phẩm.

Mới đầu Alpha chả coi trọng loại thức phẩm rác rưởi này, phân tích thành phần của nó xong, hắn lập tức nghiêm khắc hạn chế lượng cola mà người trong nhà uống, nhưng lại không từ chối đề nghị bán cola trong tiệm của Sigma và Olivia.

Biết chi phí làm ra cola rẻ rề, giá bản lẻ mà Sigma và Olivia định ra ban đầu chỉ vỏn vẹn có hai farad tệ. Sở dĩ quyết định giá đó là bởi đế quốc căn bản không có tiền mệnh giá thấp hơn nữa 囧rz!

Song thương nhân thâm niên – Alpha lại bác bỏ giá ấy, hắn nâng giá lên thành 100 farad tệ (← Sigma & Olivia: Gian thương!)

Trong mắt tụi Olivia, cola của mình ế chỏng ế chơ là cái chắc.

Tiền tiêu vặt của Sigma rất hẻo, vì cola là sản phẩm độc quyền của hắn và Olivia, Alpha đồng ý trả 10% thu nhập tiêu thụ cho hắn, thêm 10% cho Olivia, 80% còn lại là tài sản chung của gia đình. Có chủ gia đình Alpha và người máy tiểu A cùng trông coi, Sigma cao hứng lắm thay (← Nè nè! Bộ cậu không cảm thấy cách thức ăn chia này sai sai chỗ nào hở! Rõ ràng là thức uống do cậu với Ollie phát hiện phương pháp chế biến, chỉ được chia 10% lợi nhuận đã thỏa mãn rồi sao! Cái đồ người máy đếch biết cầu tiến!!!)

Nghĩ đến đồ uống của mình bán không nổi, Sigma lại đâm ra buồn rười rượi.

Nhưng khiến hắn không ngờ là: Ngắn ngủi nửa năm, “cola” vậy mà thành đồ uống nổi tiếng toàn đế quốc! Thời gian đầu, tiệc tùng trong nhà các vị quan to hiển quý thậm chí không đãi rượu, người người đều xem việc có cola trên bàn tiệc là vinh quang. Tại vùng sâu vùng xa, cola sản lượng hữu hạn còn bị đội giá lên một vạn farad tệ một chai!

Chớ coi thường vùng sâu vùng xa à nghen, vùng sâu vùng xa cũng có thổ hào ưa chạy theo mốt mà!

︿( ̄︶ ̄)︿

Ngay cả khi Sigma giương mắt trông mong giá bán cola tăng lên để tiền tiêu vặt của mình rủng rỉnh thêm chút đỉnh, Alpha vẫn giữ nguyên giá bán ban đầu. Mặc kệ giá cola ngoài kia bị đội lên bao nhiêu, chỗ hắn vẫn bán với giá 100, song lại ngầm liên hệ xưởng nhằm mở rộng sản lượng.

Hắn chọn hợp tác với Roronoa, sau tai nạn, Olivia thắt chặt việc kiểm soát vũ khí cao cấp, hiện nay việc làm ăn của họ quả thực không tốt lắm. Nhưng trải qua tai nạn đáng sợ kia, mọi người ý thức được có buôn bán tiếp cũng vậy thôi, tới lúc đổi nghề rồi.

Hai bên ăn nhịp, bên này Alpha vừa chìa cành oliu, Roronoa tức khắc đại diện nhân dân toàn hành tinh Đen tiếp nhận.

Lượng cung ứng cola nhanh chóng bắt kịp nhu cầu, những kẻ nâng giá cola trước đó gặp xúi quẩy, bây giờ cola đã thành đồ uống đại chúng rồi. Tuy rằng rất nhiều chuyên gia lần lượt tuyên bố rằng loại đồ uống này chẳng có lợi gì cho sức khỏe, nhưng món cola khó dằn lòng này cũng đâu hại thân thể?! Bộ không thấy Hoàng đế bệ hạ còn thích mê nó hả?

Vì vậy, cola biến thành đồ uống già trẻ đều ưa, rõ ràng biết là rác rưởi vẫn yêu thích không thôi.

Sau khi tai nạn phát sinh, dưới tình huống quốc khố trống rỗng cực độ, GDP toàn đế quốc hạ thấp không điểm dừng, cola xuất hiện rất đúng lúc, nó mang đến một tuyến đường mới thông tới những nền văn minh khác, hàng loạt sản phẩm của đế quốc xuất khẩu đến những nơi ấy. Đồng thời, sản phẩm cao cấp của văn minh khác cũng gia nhập đế quốc bằng tuyến đường này, gây dựng nền móng vững chắc cho công cuộc phục hồi nền kinh tế đế quốc.

Chẳng những thế, nó cũng lấp đầy kho bạc tư nhân của Hoàng đế đế quốc, giúp hắn thoát khỏi hình tượng “sống qua ngày nhờ tiền lương của vợ” bằng tốc độ nhanh nhất.

Biết sao được, Hoàng đế đế quốc không có tiền lương, mà ai ai cũng biết tiền lương của Hiệu trưởng Học viện tổng hợp đế quốc cao lắm lắm.

︿( ̄︶ ̄)︿

Khụ khụ! Lạc đề rồi —

Kể xong chuyện về thức uống trong tay Hoàng đế bệ hạ rồi, giờ bệ hạ ra ngoài đây.

Hắn đi không bao lâu đã nghe tiếng con nít tranh cãi ầm ĩ, thấy một đám tiểu khủng long nguyên hình và một đám bạn nhỏ hình người phía trước, bấy giờ hắn mới sực nhớ: Hôm nay là ngày trường mầm non tham quan Hoàng cung.

Nhằm đẩy mạnh quá trình giáo dục chủ nghĩa yêu nước của các thú con, đồng thời tăng thêm khoản thu nhập vé vào cửa nhằm bổ khuyết phí tổn xây dựng Hoàng cung khổng lồ, Olivia đồng ý đề án của Bộ Giáo dục. Thế nên, mỗi thứ tư thứ sáu trong kỳ nghỉ hè hàng năm, Hoàng cung luôn tràn ngập âm thanh líu ra líu ríu của mấy bạn nhỏ.

Hôm nay là thứ tư đầu tiên của kỳ nghỉ hè, nhóm thú con này là nhóm đầu tiên tham quan Hoàng cung.

“Ngày tham quan Hoàng cung” — đây là hoạt động tập thể cực kỳ được hoan nghênh của trường mầm non.

“Các bạn nhỏ, im lặng chút nào, ở đây không phải trường mầm non đâu, mà là nơi công tác của Hoàng đế bệ vĩ đại đó nha! Các bạn đừng quấy rầy bệ hạ.” Người dẫn đội là một cô giáo xinh đẹp, vóc dáng nhỏ xinh, mắt đỏ rực, thoạt nhìn như một cô thỏ yếu đuối khả ái, giọng cũng tinh tế mềm mại hệt thỏ con. Olivia buồn cười khi thấy không ít nhân viên đi lại trong hành lang liếc về phía cô giáo nọ, mãi chẳng nỡ rời mắt.

Lời của cô giáo yếu đuối khả ái hết sức hiệu quả, cô vừa nói xong, các thú con quả nhiên im re. Cả đám ngửa đầu nhỏ, ra chiều chăm chú nghe giảng.

“Nơi này là cung Baird, cung điện mùa hè của Hoàng đế bệ hạ. Xuân hè hàng năm, Hoàng đế sẽ làm việc tại đây. Hoàn toàn bất đồng với hành cung cổ điển của Hoàng đế đời trước, Baird là cung điện mang chủ nghĩa hậu hiện đại. Các bạn biết chủ nghĩa hậu hiện đại nghĩa là gì không?” Cô giáo thỏ cười híp mắt hỏi.

*chủ nghĩa hậu hiện đại: Xem ở đây

“Chíp! Chíp!” Trong đám thú con đang hăng hái nhảy nhót trả lời vấn đề, có một đứa nhảy đặc biệt cao, cô giáo thỏ chưa thấy rõ là ai đã lập tức chọn nó.

“Chíp! Chíp chíp! Chíp chíp chíp!” Nhóc con vẫn chưa biết nói, song cũng không ảnh hưởng việc cô giáo hiểu nội dung. Hiện nay, giấy chứng nhận giáo viên mầm non cực kỳ khó lấy, thú con giai đoạn này chưa thể biến thành hình người, chưa thể biến hình người đồng nghĩa không thể nói ngôn ngữ thông dụng. Để tiện trao đổi với các thú con không nói được ngôn ngữ thông dụng, Bộ Giáo dục đế quốc quy định giáo viên phải nắm chắc tám mươi thứ tiếng.

Nghe thì nhiều thiệt, nhưng thực ra cũng không khó như tưởng tượng, chung quy thú con độ tuổi này nói đâu bao nhiêu!

Ngặt nỗi, thú con trước mắt chưa lớn, nhưng nói sõi lắm nghen…

Giương bản mặt đầy sọc đen nghe nhóc con chíp mãi chưa xong, cô giáo bất đắc dĩ mở hệ thống phiên dịch trong trí não, vất vả lắm mới nghe hiểu: “Chủ nghĩa hậu hiện đại là quần lỗ lỗ! Đầu nổ tung! Trên tai cũng phải có thiệt nhiều lỗ!”

Bé con miêu tả rất chi là cặn kẽ nha ~

“Áu!!! Áu!!!! Áu áu áu!!!!” Sau khi thú con lùn tới mức dòm không tới đầu phát ngôn xong, một thú con khác cạnh nó cũng nhịn hết nổi phải phản bác hăng hái.

Được rồi —

Lại một thú con đặc biệt giàu từ ngữ nữa!

Dưới tình huống bất đắc dĩ, cô giáo lại mở trí não, nghe hiểu nó nói gì xong, sọc đen trên mặt càng dày hơn.

“Mama nói Hoàng đế bệ hạ vĩ đại chính là một người vô cùng đam mê chủ nghĩa hậu hiện đại, nên mới xây Hoàng cung thành thế này! Tui thấy tranh của Hoàng đế bệ hạ vĩ đại rồi, ngài ấy hoàn toàn không phải vậy!” Thằng nhóc dừng một lát để nhớ, nói tiếp: “Hoàng đế bệ hạ vĩ đại không mặc quần lỗ lỗ, cũng không để kiểu đầu nổ tung, trên tai chỉ có một lỗ thôi nha!”

Anh bạn nhỏ này rõ ràng là fan nhí cuồng nhiệt của Hoàng đế bệ hạ, nó kháng nghị kịch liệt! Sau đó, rước lấy phản đối còn dữ dội hơn từ thú con kế bên.

“Chíp chíp chíp chíp chíp chíp!” Ổng ở nhà chính là vậy đó! Ổng có nhiều quần lỗ lỗ lắm!

Hai thú con mi chíp ta áu, loáng cái, ngôn ngữ của chúng đã vượt quá phạm trù bẻ khóa của trí não, cô giáo chả hiểu gì sất.

Nhưng người lớn nghe không hiểu không có nghĩa bạn nhỏ cũng nghe không hiểu, thế là nguyên đám chạy đến trước mặt hai đứa đang cãi nhau, vây thành một vòng tròn, thích thú xem hai đứa bạn gây lộn.

Cãi nhau mau chóng phát triển thành đánh nhau.

Sức hấp dẫn của cô giáo lớn cỡ nào cũng vô dụng, nghe động tĩnh bên này, thủ vệ Hoàng cung nhìn thấy bèn tới đây, dung túng học sinh oánh lộn trong Hoàng cung — đây là chuyện sẽ bị ghi vào hồ sơ!

Sắc mặt cô giáo trẻ ngày càng đen, rốt cuộc —

Một tiếng gầm thật dài, cô giáo rõ ràng biến thành một mãnh thú to lớn.

Chíp chíp cũng chíp hết nổi, áu áu cũng áu không ra lời.

Đối diện mãnh thú đang chảy nước miếng ròng ròng nhìn mình, các thú con tức tốc xếp thành hàng ← rành rành chả phải lần đầu làm vậy.

“Gào…” Ngoan —

Cự Xích Long phương Đông, hình thể lớn nhất trong các loài Cự Xỉ long, hung mãnh nhất và cũng tàn nhẫn nhất. Trong những khủng long hiện nay, Cự Xích Long phương Đông cũng đứng thứ hai về mặt hình thể, là mãnh thú ăn thịt số một số hai.

Nguyên hình của cô giáo thỏ hóa ra là… vầy ư?

Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong nha — Olivia sờ sờ cằm.

Cơ mà, hết thời gian rồi.

Olivia thầm nghĩ vậy rồi đi qua, giữa một đám thú con đang run cầm cập, hắn lập tức xách ra nhóc gà trắng nhà mình.

“Sao con lại chạy tới đây rồi? Còn đánh nhau với bạn nhỏ khác nữa chứ, mama mà biết coi chừng bị đánh mông nha ~”

Hắn vừa nói vừa cười cười, vỗ lông xù trên mông nhóc con, nghĩ mà hơi xót xa: Thôi xong, thằng bé giống mình rồi, trên mông thưa lông quá, phải uống dầu hạch đào thôi!

Đang vỗ mông nhóc con, Olivia chợt bắt gặp một thú con khác dưới chân đang nhìn mình bằng ánh mắt lấp la lấp lánh, ờm – là thằng cu mới oánh lộn với nhóc con nhà mình đây mà!

Do vậy, Olivia lại sờ sờ đầu thú con kia.

Được Hoàng đế bệ hạ sờ đầu, tiểu khủng long hạnh phúc muốn xỉu.

Olivia cười, xoa đầu vài thú con. Cuối cùng, cười cười với cô giáo đang chảy nước miếng tí tách (răng bự quá, không giữ được), đoạn ôm tiểu chíp trắng đi.

“Áu áu!” Là Hoàng đế bệ hạ nha!

“Ẳng! Ẳng!!!” Mặc quần lỗ lỗ kìa!

Té ra Hoàng đế bệ hạ thích mặc quần lỗ lỗ thiệt — các thú con get được một sự thật kinh khủng. Sau này khi bước vào tuổi phản nghịch, nhiều đứa thích mặc quần lỗ lỗ lắm nghen ~

—–

Ngoại truyện này chắc được viết hôm Trung thu nên tác giả mới đặt tên như vậy ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.