Không Để Em Rời Xa

Chương 17: Mùa đông ấm



Chiếc xe Rolls-Royce Ghost màu đen sang trọng, chạy êm ả trên đường phố ban đêm của New York tiến dần vào khu ngoại ô và nhàn nhã tiến thẳng vào cổng khu biệt thự sang trọng.New York vào đông là khung cảnh đẹp nhất, vừa lung linh lại mờ ảo.. Hạ Quân Vỹ mở cửa xuống xe, lấy tay chắn trên cửa rồi mới ôm Tần Lam xuống, mọi động tác nhỏ đều thể hiện sự tỉ mỉ, chăm sóc...Hai người hình như rất quen thuộc nơi đây, vừa xuống xe đã có bốn người nước ngoài ba nữ một nam đứng sẵn chờ đợi chào hỏi... Sao lại không thân quen, đây là ngôi nhà Hạ Quân Vỹ ở Mỹ, khi du lịch công tác hai người đều ở đây...

Hạ Quân Vỹ một thân áo khoác dài màu trắng, càng làm dáng người anh cao ngất, trên cổ còn quấn thêm khăn quàng cổ màu đen, hai màu đen trắng phối hợp làm tôn thêm vẻ đẹp tuấn tú,nét ôn nhu pha đậm sự lạnh lùng của anh, đôi tay rắn chắc ôm trọn người con gái vào lòng...Tần Lam cũng được anh bao bọc rất kĩ, chỉ sợ hơi lạnh làm cô bị cảm, vóc dáng mảnh mai cũng được bao bọc bởi chiếc áo khoác dày màu trắng, khăn quàng cổ bằng lông và mũ len và găng tay cùng màu...Nhìn cô như cục kẹo bông gòn ngọt ngào, dù đã được anh bao bọc kĩ lưỡng nhưng đôi má và chiếc mũi vẫn hồng lên vì lạnh nhìn đáng yêu không tả xiết...

Vì thời tiết rất lạnh nên Tần Lam chỉ tắm sơ sài rối nhanh chóng mặc quần áo....

Mở cửa phòng tắm đã thấy ông xã nhà cô, đang đứng trước cửa sổ nghe điện thoại, lúc này anh đã tắm rửa, chỉ mặc chiếc áo len màu xanh rêu kết hợp cùng chiếc quần kaki màu trắng..vừa nhẹ nhàng vừa ấm áp...Nghe tiếng động,Hạ Quân Vỹ quay sang nhìn cô vợ nhỏ đang làm ổ trên giường, nhìn anh cười ngây ngô...Anh nói thêm vài câu với người bên kia, nhanh tắt điện thoại, để lên đầu tủ rồi nhẹ nhàng trèo lên giường ôm cả người và chăn vào lòng..Dù trong phòng có máy điều hòa nhưng cơ thể cô thuộc thể hàn, nên nhiệt độ cơ thể vẫn lạnh hơn người bình thường..Anh yêu thương vén chăn, đắp lên hai người ôm chặt cơ thể cô nằm xuống, lấy cơ thể mình ủ nhiệt cho cô..Tần Lam ngoan ngoãn để anh ôm, hai bàn tay nhỏ nhắn còn không yên phận thò vào trong áo anh để cho ấm, đôi chân thon thả bị kẹp chặt bởi đôi chân rắn rỏi của anh, cả người Tần Lam lọt thỏm trong lòng anh...

-" Gì mà cười ngây ngô vậy..hửm?"

-" Ông xã..em thấy mình như mơ vậy..cảm giác cứ lâng lâng..Đến bây giờ em không tin mình thắng giải "

Lúc nghe anh nói bức tranh " Lạc lối " của cô về đề tài tình yêu đã đạt giải nhất do họa sĩ Henry Keller lừng danh tổ chức và bức tranh của cô sẽ được đem ra triển lãm vào ngày mốt..Không phải là giấc mơ thì là gì..

-" Là thật không phải mơ...là do vợ anh tài giỏi mà..em phải tự tin với tài năng của mình chứ "

Được anh khen Tần Lam cảm thấy ngọt ngào, miệng tủm tỉm cười...vòng tay nhỏ nhắn càng siết chặt...không phải những thứ này đều do anh ban tặng hay sao, anh cho cô cuộc sống mới, nếu không gặp được anh, cô không dám tưởng tượng cuộc sống mình bây giờ thảm hại như thế nào..chính anh đã đem ánh sáng cho cuộc đời cô, thay đổi cô..

-" Quân Vỹ..cám ơn anh...Gặp được anh là may mắn nhất cuộc đời em...em..ừmh "

Biết cô đang suy nghĩ gì, anh không muốn cô nghĩ mình mang ơn anh không muốn lúc nào cô cũng bị quá khứ làm cho tủi hờn..cô là vợ anh là người cần anh thương yêu và bảo bọc...Chính anh phải cảm thấy may mắn mới đúng...cô khiến anh biết yêu, biết được cuộc sống này còn nhiều thứ đẹp đẽ...không để cô nói hết câu Hạ Quân Vỹ đã phong bế miệng cô lại.

Ngẩng khuôn mặt ửng hồng vì lạnh lên mặc cho anh hôn hít...Hạ Quân Vỹ hôn khắp khuôn mặt lạnh lạnh của cô rồi hôn lên đôi môi nhiễm lạnh quấn chặt đầu lưỡi, say sưa mút mát như đang thưởng thức cây kem thật ngọt ngào, một tay để qua đầu, tay còn lại thò vào áo vuốt ve làn da mịn màng như em bé...Sau khi hôn đã, anh mới ngừng lại, đôi môi lúc mặn lúc nhạt vuốt ve khuôn mặt trắng mịn của cô, nhìn đôi mắt bắt đầu ẩn hiện hơi sương đầy quyến rũ của cô..Hạ Quân Vỹ cụng trán vào trán vợ mỉm cười...

-" Không được suy nghĩ lung tung....biết không....hửm "

Tần Lam vẫn còn ngây ngất nụ hôn nồng cháy lúc nãy..nghe anh nói ngoan ngoãn gật đầu..chưa định hình đã bị anh lật người đè dưới thân, Hạ Quân Vỹ ôm lấy khuôn mặt cô, môi lưỡi quấn chặt lấy nhau, bàn tay lôi kéo cởi từng thứ một trên người cô..bị hơi lạnh xâm nhập..Tần Lam bất giác rùn mình..Hạ Quân Vỹ bật cười nhìn dáng vẻ cuộn người vì lạnh của cô..

-" Lạnh sao em?"

Tần Lam gật đầu...Anh nhanh chóng ngồi dậy cởi sạch quần áo quăng xuống giường rồi nhanh chóng áp đảo lên thân thể trần trụi của cô....da thịt gắn chặt ma sát lẫn nhau, hơi lạnh bắt đầu chìm xuống,sự ấm áp nóng bỏng bắt đầu lan tỏa....

Hạ Quân Vỹ rời khỏi môi cô, lưỡi không ngừng liếm láp quanh cổ cô, mút mạnh rồi thả ra, từ cổ dọc lên vành tai ngậm vào miệng...mơn trớn làm cả người Tần Lam nóng bừng...bàn tay xoa nắn, gãy nhẹ nụ hồng làm cô run rẫy, hai tay vòng chặt quanh eo anh..cong người nghênh đón từng khoái cảm...cả đầu Hạ Quân Vỹ vùi hẳn liếm láp bộ ngực no đủ, hết gặm lại cắn sức lực vừa đủ..các đốt ngón chân của Tần Lam cuộn tròn xuống niệm, cả cơ thể cong lên để muốn nhiều hơn nữa....

-" Còn lạnh không em?"

Hạ Quân Vỹ ngẩng đầu nhìn khuôn mặt nhiễm hồng của vợ, giọng nói trầm ấm đầy quyến rũ..Không để cô trả lời..anh hôn dần xuống phía dưới, không bỏ qua từng tất da nào,chiêc rốn nhỏ nhắn rồi một đường hôn xuống nơi thịt non ngay đùi cô, bị anh mút vào, cắn nhẹ thành tạo những vết hồng...

-" Ừm...ông xã...ư..."

Từng cơn tê dại khiến Tần Lam nũng nịu rên rỉ...hơi thở hỗn hển chưa kịp ổn định, đã thấy anh để hai chân cô lên vai, đầu chôn vùi nơi ẩm ướt của cô...Đầu lưỡi nóng ấm chen chút, mút mát liếm láp từng chút, từng chút một...

-" Á...ông xã...ư...ừm.....a..."

Đây không phải lần đầu anh đối với cô như vậy...nhưng cảm giác tuyệt vời này mỗi lần sẽ khiến cô sợ hãi...được anh yêu thương hầu hạ, cảm giác ngại ngùng khiến cô đỏ mặt nhưng cũng thật sự sung sướng kích thích đến từng dây thần kinh làm cô không biết vui sướng hay thống khổ...

-" Đừng...đừng..á...a...ư....em..."

Thấy cả người cô co thắt mạnh...Hạ Quân Vỹ mới ngẩng đầu lên, làn môi còn còn lấp lánh ánh nước nhìn mị hoặc làm sao? Hạ Quân Vỹ bắt đầu hôn dần lên phía trên, ngậm lấy môi cô vào miệng cho cô cảm nhận hương vị của mình..

Đôi mắt Tần Lam mờ sương bị tình dục bao phủ, mở to mắt nhìn anh...Cảm thấy mình vô cùng may mắn được anh hết mực yêu thương...ngẩng đầu cao để anh có thể hôn sâu hơn, bàn tay nhỏ bé run run vuốt ve từ bờ ngực quyến rũ của anh đến thắt lưng rồi đi xuống nhẹ nhàng cầm vật nóng đang bừng bừng khí thế chờ chiến đấu của anh lên xuống vuốt ve...

-" Ư...."

Bất ngờ được bàn tay mềm mại không xương của cô cầm lên, Hạ Quân Vỹ sung sướng rên lên một tiếng, rời khỏi đôi môi sưng đỏ, nhìn cô vợ nhỏ dưới thân, anh biết cô rất nhát gan...Hai người sớm chiều bên nhau, mỗi lần thấy nơi đó là mặt cô lại đỏ lên không dám nhìn..Cái cảm giác được hầu hạ, yêu thương làm cô phải rên rỉ, nức nở, sung sướng là anh cam lòng tự nguyện,anh hiểu tính cô về phương diện này, do một tay anh uốn nắn, cô ít khi nào cởi mở trong chuyện ân ái..Sao hôm nay lại to gan như thế..anh còn cảm nhận cơ thể cô run nhẹ..đôi mắt ngây thơ nhìn anh đê mê..hai má ửng hồng...

-" Lam...em....ư..."

Bàn tay nhỏ nhắn không kỹ xảo làm anh muốn điên mất...cảm giác quá mất hồn..

-" Em...em muốn làm anh vui vẻ "

Vui..quá vui đấy chứ...nhưng niềm vui không ngừng ở đó..Tần Lam xoay người..ngồi trên người Hạ Quân vỹ bắt chước hôn môi anh, rồi nhẹ nhàng liếm láp, gặm mút yết hầu làm Hạ Quân Vỹ bật lên tiếng rên, hơi thở dồn dập khi cô mút mát hai điểm nhỏ trước ngực anh..Hạ Quân Vỹ say mê đưa từng ngón tay cô vào miếng mút liếm...Thân người mềm mại của Tần Lam như không có xương, cong người hôn từng chút một từ bờ ngực, xuống bụng anh...sau đó không chút do dự cầm vật nóng đang ngẩng cao, chiếc lưỡi nhỏ liếm quanh rồi chậm rãi bắt đầu bỏ vào miệng..

-" Ư...ư...Lam...ưm..."

Anh thật sự điên mất, cô vì anh bỏ cả sự ngại ngùng, phục vụ anh..cảm giác quá tuyệt vời..đã từ lâu anh rất muốn như thế nhưng không dám bắt ép cô..Cái miệng nhỏ nhắn trúc trắc cứ ngậm vào rồi thả ra, nhiều lúc răng còn va vào..nhưng làm anh sung sướng thỏa mãn không thôi....Hạ Quân Vỹ ngửa mặt lên, cổ họng hừ hừ..không kiềm chế nổi cảm giác lên mây cô mang lại....anh chịu hết nổi rồi...Hạ Quân Vỹ kéo mạnh cô vợ nhỏ ngơ ngác của mình, xoay người đè lên, đâm thẳng vật nóng vào nơi khít khao của cô..Hôn lấy cái miệng nhỏ vẫn còn trơn bóng....

-" Anh yêu em..yêu em..Lam... em biết không?"

Giọng anh lúng búng trong từng nụ hôn..

Tần Lam bị anh rong ruỗi từng cái sâu và mạnh làm cô nức nở...

-" Ưm...nhẹ...nhẹ...thôi...anh...ư"

Nhưng lúc này sao anh làm được, đêm nay quá hạnh phúc quá thỏa mãn đến kích động...Hạ Quân vỹ mạnh mẽ hơn bao giờ hết từng bước nhấn chìm cô trong hạnh phúc ngọt ngào....

-" Á....Quân Vỹ....Quân Vỹ...Huhu...Á..."

Không biết đầy là lần cao trào thứ mấy rồi nữa...Hai tay Tần Lam cố gắng bám víu lấy tay anh, anh điên cuồng chạy nước rút, cả hai thân thể quấn lấy nhau run lên cùng tiếng gầm nhẹ và tiếng nức nở....Hạ Quân vỹ thích thú mút chặt cái miệng nhỏ đang nức nở...ổn định hơi thở rồi mới ôm cô đi tắm.....

Nếu nơi mùa đông lạnh giá đã được tình yêu của hai người sưởi ấm thì nơi này Lâm Ái Hân là địa ngục trần gian...

-" Ông nói gì....tôi không hiểu? Từ Minh đâu?...Ba mẹ tôi đâu mà để ông vào đây?"

Luật sư Lý nhìn người con gái trước mắt, mới có mấy ngày mà đã gầy hẳn, giọng nói phách lối coi thường người khác của Lâm Ái Hân khiến người khác có phần chán ghét.

Nhưng cũng cảm thấy có phần thương xót....Không biết nghe những gì ông nói chắc cô sẽ bị đã kích dữ dội,còn hơi sức mà lớn lối như bây giờ hay không?..nhưng làm sao giấu được..Haizz..Luật sư Lý thở dài tuổi trẻ, làm gì cũng bồng bột chẳng biết suy nghĩ, gây nghiệp ắt phải trả..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.