Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy

Chương 100: Còn Có Loại Chuyện Tốt Này 3





Nhưng ván đã đóng thuyền, Diệp Ninh còn có thể nói cái gì đây?Hắn chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền đưa ra sắp xếp.

Sau đó nghe thấy giọng nói phấn khích của Ngụy Văn Thông.

“Được, đã rất nhiều năm rồi chưa thẩm vấn người khác, đại nhân yên tâm, ta nhất định sẽ móc miệng hắn ra, làm rõ hắn đã làm bao nhiêu chuyện xấu, tốt nhất là thông qua hắn, có thể tìm được chứng cứ phạm tội của phủ Uy Vũ Hầu!”Sau khi Ngụy Văn Thông suy nghĩ lý trí hợp lý.

Hắn cho rằng Viện giám sát và Uy Vũ Hầu là nước lửa không hợp nhau, hai hổ tranh đấu, nhất định sẽ có một bên ngã xuống.

Vì thế đợi đối phương xuất chiêu, còn không bằng tụ bản thân ra tay trước.

Lý Tam chỉ là người làm chất xúc tác, tuy hắn là một nhân vật nhỏ bé, nhưng lại là quản gia của Hầu phủ, nhất định biết được không ít chuyện.

“Tùy ngươi.

”Diệp Ninh xua xua tay.


Hắn vẫn còn đang đắm chìm trong sự bi thương to lớn do sự thất bại của việc tìm đường chết mang đến.

Đang tốt lành, tại sao mọi chuyện lại biến thành như thế này chứ?Mà vào lúc này, đột nhiên lão đầu kỳ quái vẫn luôn trầm mặc nói lên một câu.

“Chúng ta tra ra được chứng cứ phạm tội của phủ Uy Vũ Hầu, phủ Uy Vũ Hầu cũng sẽ không ngồi rảnh rỗi.

”Trong mắt lão đầu kỳ quái hiện ra vẻ lo lắng.

“Đại nhân phải cẩn thận.

Ta.

Phải cẩn thận?Tinh thần Diệp Ninh phấn chấn lên, dường như ý thức được cái gì đó.

“Nói thế nào đây?Lão đầu kỳ quái hít sâu một hơi.

“Tra ra được chứng cứ phạm tội của Uy Vũ Hầu, quá đơn giản rồi, dù sao mấy năm nay kiêu căng độc đoán, những chuyện mà hắn đã làm, chính là người người đều biết… Điểm này, hắn rất rõ.

”“Nhưng mà hắn sẽ không quan tâm, bởi vì sau lưng hắn dựa vào tiên môn, hắn không sợ.

”“Thứ hắn sợ chỉ là một mình đại nhân mà thôi.

”Lông mày Diệp Ninh chau lại.

“Hắn sợ ta?”Lão đầu kỳ quái nói.

“Bởi vì đại nhân không sợ tiên môn, người khác nhất định không dám động vào hắn, nhưng đại nhân dám!”Điểm này không có người nào nghi ngờ.

Diệp Ninh đến Hầu phủ bắt người, đã nói rõ điểm này.

Hơn nữa Diệp Ninh đã từng nói rất nhiều lần, bản ý của bản thân chính là vì ông lão bán than mà đến, nhưng mà trong mắt của những kẻ âm mưu, Diệp Ninh chính là kẻ say chuyện khác mà không say rượu.

Bề ngoài là bắt quản gia, trên thực tệ là tuyên chiến với Hầu phủ.


Còn có người cảm thấy, sở dĩ Diệp Ninh chằm vào Hầu phủ, chính là để giết gà dọa khỉ.

Điểm này, Diệp Ninh cũng đoán ra được.

“Ý của ngươi là, hắn ta sẽ đến giết ta?”Lão đầu kỳ quái gật đầu, chắc chắn nói.

“Hắn ta nhất định sẽ đến giết ngài! Bao nhiêu năm nay, phủ Uy Vũ Hầu đã thành lập được một mạng lưới quan hệ khổng lồ, dựa theo lời đồn, hắn có quan hệ với cả Yên Vũ lâu.

“Yên Vũ Lâu?”“Một tổ chức sát thủ nổi tiếng, chỉ cần trả giá lớn, tiên nhân cũng có thể giết.

”“Hắn ta sẽ tìm người đến ám sát ta?”“Ít nhất có đến chín phần khả năng!”Diệp Ninh điên cuồng vui mừng.

Còn có loại chuyện tốt này?Lão đầu kỳ quái tháo một lá búa hình kiếm từ thắt lưng của mình xuống, đưa cho Diệp Ninh.

“Đây là kiếm phù ta đã cất giữ nhiều năm, có thể bảo vệ an toàn của đại nhân, xin đại nhân nhất định lúc nào cũng phải mang theo bên người!”Thế mà Uy Vũ Hầu lại mời sát thủ đến ám sát ta!Diệp Ninh nghe thấy tin tức này, vui mừng đến thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Đột nhiên hắn ý thức được, đây là một thế giới có sức mạnh phi thường.

Ám sát, là phương thức giải quyết một người trực tiếp nhất, cũng là thủ đoạn có hiệu quả nhất.

Uy Vũ Hầu sẽ đi mời sát thủ, hoàn toàn là một chuyện hợp lý.

Đối với người khác mà nói, bị sát thủ nhằm vào là một chuyện bi thảm, nhưng đối với Diệp Ninh mà nói, lại là hận không thể ra cửa đốt pháo để thể hiện sự hoan nghênh đối với sát thủ.

Đến đây, mau đến giết ta đi.

Tâm trạng chán nản của hắn, nhất thời phấn chấn hẳn lên.

Khi ánh mắt nhìn thấy tấm kiếm phù lão đầu kỳ quái đưa cho, khóe mắt hắn giật giật, nói.

“Cái này thì không cần thiết đâu, ta có chính khí cuồn cuộn bảo vệ.


”Lão đầu kỳ quái lắc lắc đầu, kiên trì nói.

“Nho đạo xuống dốc, cho dù chính khí cuồn cuộn ở trong người đại nhân có nhiều hơn nữa, cũng không thể nào phát huy được.

.

minh thương dễ trách ám tiễn khó phòng, ở thế giới này thủ đoạn hại người có rất nhiều, đại nhân cầm lấy đi, không cần khách sáo.

”Không còn cách nào khác, Diệp Ninh chỉ có thể nhận lấy kiếm phù.

Đây là bùa hộ thân.

Diệp Ninh cầm lấy rất nóng tay.

Ta phải nghĩ cách vứt thứ này sang một bên.

Ý tốt, Diệp Ninh xin nhận.

Nhưng mà bảo vệ, vậy thì không cần.

Nhìn thấy Diệp Ninh cầm lấy kiếm phù, lão đầu kỳ quái gật gật đầu, quay người rời đi.

Diệp Ninh nhìn bóng lưng gầy gò mà cô độc của hắn, đột nhiên trong lòng nổi lên tò mò rất mạnh.

“Vị… lão tiên sinh này, rốt cuộc ngươi là ai?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.