*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau khi nhóm thôn dân cùng công tượng vào thành, lập tức được an bài vào trong hầm ngầm. Lúc này cửa sổ khắp thành đều đã được khóa chặt, chỉ cần chờ Kevin về liền đóng cổng thành.
“Ca ca, đàn ma thú càng ngày càng gần.” Aylmer thấy ca ca còn đứng ở cửa đại sảnh, lên tiếng nhắc nhở. Tiếc là nó còn chưa tích góp đủ lực lượng để lớn lên, nếu không thì cũng không cần lo lắng thú triều.
“Thiếu gia, ngài mang theo tiểu thiếu gia trở về trước đi, ta ở đây đợi Kevin là được rồi.” Quản gia Burney mang theo vài tôi tớ trẻ tuổi cường tráng chuẩn bị công việc kết thúc cuối cùng.
“Không có việc gì, ta ở đây đợi.” Israel cũng có chút sốt ruột, tuy Kevin là người hầu của hắn lại lớn tuổi hơn hắn, nhưng trong lòng hắn luôn xem Kevin như đệ đệ mình. Hôm nay nếu Kevin không trở lại kịp, nhất định hắn sẽ áy náy.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, bọn họ tựa như có thể nghe được tiếng gào rống của ma thú ở xa xa. Tôi tớ đứng sau quản gia Burney đều lộ ra thần sắc sợ
hãi, trên trán cũng chảy ra một tầng mồ hôi mỏng. Thế nhưng vẫn chưa thấy được thân ảnh của Kevin.
Ngay lúc mọi người sắp tuyệt vọng, Kevin rốt cuộc cưỡi ngựa chạy vội vào. Cửa thành chậm rãi hạ xuống, đoàn người vội vàng khóa cửa, trốn vào bên trong hầm ngầm.
Không gian trong hầm khá lớn, quản gia Burney không mở hình thất cùng ngục thất để tị nạn, mà là đưa tất cả mọi người đến mật thất, cũng may là số lãnh dân không nhiều.
Nhóm thôn dân cùng công tượng được an bài đến một gian mật thất, tôi tớ trong thành chiếm một gian, mà Israel mang theo Aylmer vào một gian mật thất chuyên dùng để tị nạn của gia tộc. Nơi này giường ngủ gia cụ đầy đủ mọi thứ, có phòng tắm cùng phòng vệ sinh. Hơn nữa lúc sửa thành đã làm theo yêu cầu của Israel đem toàn bộ đổi thành tự động hóa.
Nước chảy ra từ cùng một nơi với ống dẫn nước bên trong thành, dưới đất còn có công trình xử lý nước đã hoàn thiện. Ngoài ra còn có một phòng bếp nhỏ riêng lẻ, dụng cụ bên trong đều làm từ ma tinh. Bất quá bởi vì nơi này thông khí không tiện lắm, chỉ có thể làm một ít thức ăn đun nấu.
Đợi khi mọi người đều đã được an bài xong, ngoài thành truyền đến từng đợt âm thanh gào rống của ma thú. Những người tị nạn trong hầm ngầm sợ tới mức lạnh run, nhóm tôi tớ trong thành tuy rằng cũng sợ hãi, nhưng nghĩ đến cây Xích Hỏa thực nhân thụ bảo vệ tòa thành kia, nhất thời an tâm không ít.
“Kevin, lần này ngươi đến trấn trên có tìm được pháp sư Faith không?” Israel dò hỏi.
“Vâng, ta đã thành công đem tin tức truyền đạt cho pháp sư Faith.” Lần này cậu lên trấn trên thực thuận lợi, bởi vì cậu đã từng đi cùng Israel đến tiệm đấu giá Absalom, cho nên thành công gặp được Faith. Faith nghe xong thần sắc ngưng trọng, trên đại lục đã hơn 100 năm chưa từng xuất hiện thú triều, hơn nữa nếu không có nguyên nhân đặc biệt thì các ma thú trong rừng rậm ma thú căn bản không có khả năng giống như nổi điên công kích thành trấn của nhân loại.
Cho dù ông đầy bụng nghi hoặc, nhưng sự tình trọng đại, tình huống khẩn cấp không cho phép ông không tin. Vì thế ông vội vàng sai người đi thông tri cho lãnh chủ cùng quan trị an, thỉnh cầu bọn họ khẩn cấp đóng kín cửa thành các nơi trong trấn.
Bên này ông cũng an bài người đem những vật phẩm đáng giá trong tiệm đấu giá dời đi, cũng đóng kín cửa tiệm, chuẩn bị khẩn cấp tị nạn. Kevin đưa tin xong cũng nhanh chóng trở về theo đường cũ, thời điểm cậu gần về tới thành đã có thể thấy ma thú từ trong rừng chạy đến ở xa xa.
Lúc này ngoài thành truyền đến tiếng ma thú kêu gào thê lương, người trong hầm bị cái âm thanh này làm cho cả kinh ôm chặt lấy nhau. Mọi người ngồi trên đệm trải dưới đất, chuyên chú nghe động tĩnh bên ngoài, cũng không dám thở mạnh, chỉ sợ tiếng thở dốc của mình đưa ma thú tới.
Israel thông qua liên hệ với Tiểu Xích biết được, nhóm ma thú đầu tiên đã lướt qua lãnh địa của hắn đi về hướng trấn trên. Nhóm ma thú này hình như là định tấn công tiểu trấn, thành Salomon ở trên núi, ma thú chạy đến nơi này cũng không nhiều, hơn nữa cơ bản đều là đi ngang qua.
Bất quá Tiểu Xích không bỏ qua cơ hội ăn uống tốt như vậy, nhân cơ hội kiếm phúc lợi cho mình. Bọn họ nghe thấy tiếng ma thú kêu thảm thiết chính là nó đang săn mồi.
Nhận được tin tức Tiểu Xích gửi đến, Israel yên tâm hơn không ít. Bất quá hắn cũng không định đi ra ngoài, ai biết có thể có ma thú đột nhiên muốn tấn công bọn họ hay không. Có điều kiến trúc trên đảo nhỏ phỏng chừng có thể bảo vệ được.
Mà lúc này ở trấn trên lại là mây đen mù mịt, quan trị an nhận được thông tri của pháp sư Faith tuy rằng không thể nào tin được, thế nhưng nghĩ đến địa vị của tiệm đấu giá Absalom ở đế quốc, vẫn là tập hợp nhân thủ bắt đầu đóng kín cửa thành.
Mà lãnh chủ Buttercup Brownett nhận được tin tức, lập tức phái người mời hội trưởng Neil chứng thực độ tin cậy của tin tức. Đợi đến khi hắn nhận được tin tức xác thực, trên tường thành đã có thể nhìn thấy đại quân ma thú xa xa.
Vì thế ba công hội lớn là công hội ma pháp sư, công hội kiếm sĩ, công hội lính đánh thuê cùng với một ít quý tộc và phú thương có được lực lượng phòng vệ của chính mình ở trấn trên bắt đầu tập kết nhân thủ tiếp viện cho phía tường thành.
Lúc này Faith cũng mang theo hộ vệ của tiệm đấu giá Absalom lên trên tường thành, nhìn đàn ma thú đông nghìn nghịt, ông đột nhiên có dự cảm không tốt.
Lúc này trong một căn phòng tốt nhất trong một khách điếm, một đám người chen chúc trong phòng khẩn trương vây quanh một quả trứng tròn.
“Đại trưởng lão, làm sao bây giờ? Con long thú kia nhất định là đã phát hiện quả trứng biến mất rồi.” Một người trung niên mặc áo choàng pháp sư thần sắc khẩn trương nhìn ông lão ngồi ở trung tâm.
“Hoảng cái gì, trời còn chưa có sập đâu.” Ông lão không kiên nhẫn nhìn thoáng qua trung niên pháp sư, lại nhìn quét qua những người xung quanh, nhìn thấy bọn họ đều lộ ra thần sắc sợ hãi, trong lòng hừ lạnh, một đám không nên thân. Khó trách gia tộc hiện tại ngày càng suy sụp.
“Nhưng mà thú triều đến đây, chúng ta làm sao bây giờ?” Một người khác cũng thoáng có chút nôn nóng nói.
“Không phải có người chống ở phía trước sao, các ngươi gấp cái gì?” Ông lão lạnh lùng nói. Tuy rằng hai long thú kia một cấp chín, một cấp tám, nhưng lão đã liên hệ với nhị trưởng lão cùng tam trưởng lão, bọn họ một vị là ma đạo sư cao cấp, một vị là kiếm thánh, thêm lão ta là pháp thánh còn sợ không thu thập được hai con súc sinh đó sao. Chỉ cần đem con long thú dẫn đầu đàn ma thú kia thu thập, thì lần thú triều này không phải sẽ tan à.
Lần này bọn họ cũng không nghĩ sẽ lấy được trứng long thú, nếu sớm có chuẩn bị bọn họ cũng sẽ không chật vật như vậy, còn tổn thất mười mấy người, đó đều là tinh anh của gia tộc.
Lần này họ tới rừng rậm ma thú là để tìm một con ma sủng cho người thừa kế gia tộc, không nghĩ tới lại có thu hoạch lớn như vậy. Về sau người thừa kế có được con long thú này có thể trở thành á long kỵ sĩ, gần với long kỵ sĩ đứng trên đỉnh đại lục. Mấy lão già bọn họ cũng sẽ không cần sợ gia tộc tiếp tục suy bại do không có người thừa kế xuất sắc nữa.
Bên này nhân loại đang chiến đấu với ma thú hết sức căng thẳng, bên thành Salomon thì lại là thập phần an toàn.
“Ca ca, ta cảm nhận được khí tức của long thú cấp chín, hình như nó rất phẫn nộ.” Aylmer ngồi bên cạnh bàn ăn đồ ăn vặt, đột nhiên ngẩng đầu nói với Israel.
“Ừm.” Israel nghĩ rằng có khả năng đó chính là nguyên nhân tạo thành thú triều lần này.
Ma thú trên đại lục thường chia thành chín cấp, đương nhiên còn có ma thú siêu cấp đã vượt qua cấp chín. Long tộc thuộc về tồn tại siêu cấp, mà long thú chính là hậu đại do long tộc kết hợp với loài khác sinh ra. Ngoại hình của long thú tựa như thằn lằn bụng to cánh dài, còn Long tộc thì có thân thể hình giọt nước duyên dáng.
Israel đã gặp qua bản thể của Aylmer một lần, một con rồng mini hoàng kim xinh đẹp. Vảy màu vàng kim, nhưng có những sợi khí màu đen quấn quanh toàn thân. Hắn có chút lo lắng khí đen này có thể tạo thành ảnh hưởng gì với nó hay không, nhưng chính nó cũng không biết rõ.
“Ca ca, chúng ta lên trên thành xem tình huống của tiểu trấn bên kia đi.” Aylmer có chút tò mò.
“Không được, rất nguy hiểm.” Lá gan của thằng nhóc này thật sự là càng ngày càng lớn.
“Không đâu, ma thú đều qua tiểu trấn bên kia rồi. Chúng ta đứng ở chỗ thật xa trong thành quan sát, nếu có chuyện gì chúng ta trốn xuống dưới không phải được rồi sao, lại nói bên ngoài không phải còn có Tiểu Xích sao?” Aylmer năn nỉ.
Israel cảm thấy nó nói cũng đúng, có chút dao động.
“Thiếu gia, bên ngoài rất nguy hiểm.” Nhìn thấy thiếu gia nhà mình có chút dao động, quản gia Burney nhắc nhở.
“Quản gia Burney, không sao đâu, Tiểu Xích rất lợi hại, có nguy hiểm chúng ta liền đi xuống.” Aylmer cầu xin nhìn quản gia Burney.
Sau khi Israel hỏi Tiểu Xích xem gần đó có nguy hiểm hay không, liền mang theo Aylmer ra khỏi tầng hầm. Quản gia Burney và Kevin muốn đi theo, đều bị Israel lấy lý do không có năng lực tự vệ cự tuyệt. Bọn họ biết quái lực của Aylmer cùng thực lực hiện tại của thiếu gia, lo mình sẽ làm cản trở, yên lặng ở lại.
Một người một rồng tìm căn phòng có thể nhìn thấy phương hướng của tiểu trấn, chỉ thấy đàn ma thú đông nghìn nghịt đã vây quanh tiểu trấn, phía sau đàn ma thú là hai long thú trưởng thành đang bay giữa không trung.
Lúc này chiến sự hai bên hết sức căng thẳng, long thú ngửa đầu phát ra một tiếng rống to, đàn thú nhất thời khởi xướng công kích. Trong khoảng thời gian ngắn bên trong đàn ma thú sáng lên đủ mọi màu sắc ánh sáng, ném vào trong trấn. Lúc này tường thành nổi lên một tầng sáng màu vàng, chặn đợt công kích đầu tiên. Xem tình hình này, nhân loại khẳng định sẽ thất bại, hai con long thú kia còn chưa ra tay đâu.
“Trả con cho ta.” Sau khi kết thúc đợt công kích đầu tiên, long thú mở miệng. “Trả con lại cho ta.” Thanh âm kia giống như sét đánh, truyền khắp bầu trời tiểu trấn.
Người trong trấn hốt hoảng, không biết là ai trộm con của long thú, hiện giờ người ta tới cửa trả thù. Thế nhưng lúc này không có bất luận kẻ nào biết được, đến tột cùng là ai trộm con của long thú.
Cao thủ trong trấn bọn họ không nhiều, chỉ là đối phó đợt đầu tập kích bọn họ đã dùng hết toàn lực, nếu sang đợt công kích thứ hai, bọn họ khẳng định đỡ không nổi. Đừng nói là công kích, hiện tại ngay cả uy áp trên người long thú bọn họ cũng đã đỡ không nổi rồi.
“Các hạ, nơi này của chúng ta thật sự không có đứa trẻ của ngài, ngài có phải nhầm lẫn hay không.” Hội trưởng công hội lính đánh thuê muốn giải thích với long thú.
“Tên lừa đảo, các ngươi là cái thứ nhân loại ti bỉ.” Long thú bị chọc giận, trong miệng phun ra một đoàn hỏa diễm, nháy mắt tường thành bị hỏa diễm làm nổ tung, dấy lên hừng hực liệt hỏa.
Nhóm ma thú cũng bắt đầu phóng ra các chiêu thức ma pháp tấn công tiểu trấn, nhất thời tiếng kêu khóc vang lên khắp nơi, cảnh tượng giống như địa ngục nhân gian.
Lúc tất cả mọi người đều cho rằng sẽ xong đời, thì cách đó không xa hai bóng người bay tới. Trong đó một người không nói hai lời vung đại kiếm lên, một đạo kiếm khí bổ ra, thẳng hướng long thú cấp tám kia.
Cho dù long thú kia cảnh giác, vội vàng né tránh, nhưng vẫn là bị kiếm khí đảo qua, bị thương. Lúc này trong trấn cũng có một bóng đen bay ra, chỉ thấy hỏa nguyên tố xung quanh không ngừng tụ tập, bầu trời một mảnh đỏ sậm. Nhất thời từ trên trời hạ xuống vô số hỏa cầu cực lớn, rơi xuống mặt đất, trong đàn ma thú vang lên không ít tiếng kêu rên.
“Là kiếm thánh cùng pháp thánh, chúng ta được cứu rồi.” Bên trong tiểu trấn không biết ai kêu lên một tiếng, nhất thời trong đám người phát ra tiếng hoan hô.
Nhưng không phải tất cả mọi người đều cao hứng như thế, quý tộc cùng một bộ phận người trong trấn hiểu rõ, tai nạn lần này mười phần có đến chín là do những người này đưa tới. Cũng chỉ có mấy người đó mới có năng lực trộm long thú con, còn bọn họ thì chỉ là một ít vật hi sinh đáng thương mà thôi.