Không Gian

Chương 33: Hoàng kim cốt long



Claudine lại cười quái dị vài tiếng, triệu hồi ra càng nhiều vong linh kỵ sĩ, dưới yểm hộ của vong linh kỵ sĩ chậm rãi tới gần đài triển lãm. Lần này Beryl cũng không đóng băng toàn bộ vong linh kỵ sĩ giống như lúc nãy, thứ nhất là hiện tại số lượng vong linh kỵ sĩ tương đối nhiều; hai là chiêu thức như vừa nãy rất rung động, nhưng rất tiêu hao ma lực.

Lúc này khách nhân trong phòng đấu giá đã bị nhóm hộ vệ sơ tán hơn phân nửa, bọn họ cũng không dám lưu lại xem náo nhiệt giống như vừa rồi. Nếu không cẩn thận sẽ biến thành vong linh, cái này càng làm cho người ta sợ hãi hơn so với tử vong. Đại trưởng lão, nhị trưởng lão thấy hai người Beryl cùng Clover chống đỡ ở phía trước, chậm rãi thối lui đến trước đài triển lãm hai món thánh khí. Vừa rồi bọn họ muốn đem đài triển lãm đánh xuống, lại phát hiện không có động tĩnh.

Còn ghế khách quý thì vẫn như cũ không có phản ứng, người ở bên trong không rời đi, cũng không định hỗ trợ.

“Đó là Băng Sương cự long, nhưng sao lại kỳ quái như vậy? Hơn nữa ta ở Long đảo chưa từng gặp qua nàng.” Khi Beryl đi ra Cleo liền nhận ra thân phận của nàng.

“Ngươi xác định?” Làm long kỵ sĩ Carlota cũng có ít nhiều hiểu biết về Long tộc, bề ngoài kia căn bản không có đặc thù của Băng Sương cự long.

“Mười phần xác định, Long tộc vị thành niên trên đảo, tổng cộng không đến hai trăm người, ai nấy đều quen biết lẫn nhau.” Cleo bĩu môi, tộc nhân ở Long đảo bọn họ rất ít, hơn nữa đa số thời gian mọi người đều ngủ say, nhàm chán muốn chết.

Hắn chính là xuất phát từ lý do này mới tìm một người nhìn thuận mắt ký khế ước bình đẳng, sau đó có người cung cấp thức ăn cùng chỗ ở, hắn còn có thể nhìn ngắm nơi nơi. Không cần mất một kim tệ nào mà có thể ăn khắp đại lục, chơi khắp đại lục là chuyện tốt biết bao nhiêu. Việc hắn cần làm là ngẫu nhiên giúp người này đánh nhau, đó là vận động mà hắn thích nhất. Thực lực của hắn ở Long đảo không cao, nơi nơi đánh nhau đó chính là tìm ngược a.

Hắn đã tính toán tốt, nếu người này không đến được Thần cấp, nhiều nhất cũng chỉ sống được năm trăm năm. Đến lúc đó hắn lấy kim tệ của cậu ta đi coi như thù lao, sau đó ở Long đảo mĩ mãn ngủ một giấc. Sau khi tỉnh ngủ lại tìm người ký kết khế ước một lần nữa.

“Kỳ quái, vậy cự long này từ nơi nào đến chứ?” Carlota vẫn chưa rõ kỳ thật mình đang coi tiền như rác nghi hoặc.

“Ai biết được, ta phải báo với trưởng lão một chút, phải biết mỗi một tộc nhân đều rất trân quý.” Hắn có chút buồn bực cào cào cái đầu đầy tóc đỏ, kỳ thật hắn vô cùng không muốn liên hệ với trưởng lão. Trưởng lão luôn mắng hắn không có tiền đồ, cơ mà hắn thật sự không muốn bỏ tiền của mình ra.

Lúc này vong linh kỵ sĩ trong hội trường gần như đã bị tiêu diệt xong, đại trưởng lão đem hai món thánh khí thu vào nhẫn không gian của mình, hôm nay chính là hắn chết cũng sẽ không để người ta cướp đi vật phẩm bán đấu giá.

Vu yêu Claudine thấy tình huống giằng co không dứt cũng bắt đầu sốt ruột, dưới sự bảo vệ của những vong linh kỵ sĩ còn lại, hắn niệm lên chú ngữ khó đọc, sương đen tràn ngập phòng đấu giá càng thêm dày đặc. Sương đen chậm rãi tụ thành một cánh cửa lớn hùng vĩ, bên trong cửa là một mảnh hắc ám.

“Rống ~~” Một tiếng rống ngẩng cao từ phía sau cửa truyền đến, tiếp theo chính là uy áp dời núi lấp biển. Luồng uy áp này khiến cho trừ Israel cùng Aylmer còn lại tất cả mọi người đều sinh ra cảm giác run rẩy, từ sâu trong lòng bọn họ cảm thấy sợ hãi. Nháy mắt loại cảm xúc sợ hãi này tràn ngập trong phòng đấu giá, người trên đảo đều bị khí tức này ép tới ứa ra mồ hôi lạnh, khó thở.

“Ca ca, ta cảm thấy một cỗ khí tức quen thuộc.” Aylmer kinh ngạc, nhưng nó có thể khẳng định nó không biết bất cứ sinh vật vong linh nào. Israel kinh ngạc liếc mắt nhìn nhóc không nói gì, hai người gắt gao nhìn chằm chằm cánh cửa bằng sương đen kia.

Lúc này tất cả mọi người còn chưa rời khỏi hội trường đấu giá đều nín thở ngưng thần, gắt gao nhìn chằm chằm cánh cửa truyền ra tiếng rống. Lúc này trong bóng tối bên trong cửa chậm rãi hiện lên xương cốt kim sắc, tiếp đó xuất hiện một cái đầu.

Mọi người trong hội trường kinh hô lên tiếng, đó vậy mà lại là đầu lâu của hoàng kim cự long. Ngay sau đó thân thể cự long từng chút một từ trong bóng đêm hiện lên, không bao lâu một hoàng kim cốt long khổng lồ phá nứt đỉnh đại sảnh phòng đấu giá, thân thể cực lớn của nó chiếm cứ cả đại sảnh rộng rãi, khiến đại sảnh vốn dĩ rộng lớn vô cùng có vẻ hết sức nhỏ hẹp.

Sau khi hoàng kim cốt long đi ra, lại ngửa mặt lên trời rống to, đôi cánh cực lớn giãn ra, hai phòng khách quý nháy mắt bị phá hỏng. May mắn thực lực của người ở bên trong không kém, không vì vậy mà bị thương. Mà phòng đấu giá vốn dĩ đã rách nát, lúc này lại càng giống như phế tích.

Mấy khách quý làm ổ trong phòng cũng chờ không nổi nữa, lần lượt ra khỏi phòng. Nhưng cũng chỉ là tìm nơi tương đối an toàn bàng quan đứng nhìn. Khách nhân của ba quốc gia dị tộc là đế quốc Thú Nhân, vương quốc Người Lùn, vương quốc Tinh Linh đứng ở một chỗ. Còn những đại quý tộc cùng hoàng thất của các quốc gia nhân loại đứng ở một bên, hai cao thủ Thần cấp một mình đứng một chỗ.

“Đồ khốn kiếp, mặc kệ hắn có phải là vu yêu hi hữu hay không, nhất định ta phải ăn hắn.” Khi Aylmer nhìn thấy bộ xương cực lớn kia, cảm xúc nhất thời mất khống chế. Phải biết là tộc nhân của nó rất thưa thớt, kia vô cùng có khả năng là người thân của nó. Vừa nghĩ đến người thân của mình chết đi không thể ngủ yên, nó không thu liễm nổi khí tức của mình, nháy mắt trong hội trường bộc phát ra một cỗ khí tức cường đại, trong khí tức này có sự tức giận không thể che dấu được.

Bởi vì bọn họ không ra khỏi phòng, trong hội trường chỉ có gia tộc Absalom biết căn phòng này là thuộc về gia tộc Salomon. Clive, đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão liếc nhau, trong lòng nói không nên lời là cảm xúc gì, suy nghĩ của bọn họ lúc này chính là: “Cái gia tộc Salomon này là nuôi rồng sao? Sao lại nhảy ra một con hoàng kim cự long nữa vậy.”

Ngay sau đó trong phòng đấu giá phát ra ba tiếng rồng ngâm phẫn nộ, tiếng thứ nhất là Aylmer phát ra, tiếng thứ hai là hỏa long Cleo, tiếng thứ ba là Băng Sương cự long Beryl. Vài tiếng rồng ngâm này vang vọng phía chân trời, thật lâu không tiêu tan. Đối mặt vương giả trong tộc thế nhưng lại bị chuyển hoán thành sinh vật vong linh, phẫn nộ của Cleo cùng Beryl tuyệt đối không kém hơn Aylmer. Tình huống như vậy cho dù long kỵ sĩ Carlota không muốn đi vào cũng không được.

Lúc này mọi người ở đây nháy mắt có loại ảo giác thật ra bọn họ không phải đang ở đảo Hoa Hạ, mà là đến Long đảo. Tiếp đó bọn họ không khỏi có chút đồng tình với vị vu yêu khốn khổ kia, đây không phải là chọc vào ổ rồng sao?

Vu yêu Claudine như thế nào cũng không ngờ được, hoàng kim cự long luôn không dễ dàng ra khỏi Long đảo sẽ xuất hiện ở nơi này, cứ như vậy mình vô cùng có khả năng sẽ bị Long tộc phẫn nộ giết chết tại chỗ. Hắn bắt đầu chỉ huy rồng vong linh tiến công, sau đó tìm kiếm cơ hội chạy trốn.

“Aylmer, bình tĩnh, tỉnh táo lại, nhất định ca ca sẽ giúp ngươi.” Israel không đem Aylmer kéo vào không gian, mà là không ngừng trấn an cảm xúc gần như mất không chế của nó. Nhìn đôi mắt nhóc đỏ tươi, hắn có loại dự cảm không tốt.

“Ta muốn ăn hắn, ta muốn khiến hắn chết đến mức không thể chết thêm lần nữa.” Aylmer phẫn nộ nói.

“Được, ca ca nhất định giúp ngươi giết chết hắn, có điều ngươi không thể ăn mấy thứ không sạch sẽ.” Israel không ngừng trấn an nhóc, chỉ lo nó mất đi lý trí.

Bên này ca ca tốt Israel đang trấn an trẻ nhỏ, bên kia hai cự long cùng một vong linh cự long đã nhào vào nhau, hơn nữa chiến trường của bọn họ đã chuyển lên không trung, thật sự là phòng đấu giá này không đủ cho ba con rồng bự bọn họ triền đấu. Vì không để địa bàn của chủ nhân bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, Beryl dùng hết toàn lực dẫn hoàng kim cốt long rời xa không trung của đảo Hoa Hạ, Cleo cũng tận lực giúp tiền bối không quen biết này.

Có điều trong lòng bọn họ có kính sợ đối với hoàng kim cự long, ngay cả khi biến thành cốt long cũng không làm cho bọn họ giảm bớt bao nhiêu cảm xúc kính sợ, cho nên khi đánh nhau có chút sợ đầu sợ đuôi. Rất nhanh Cleo cùng Beryl liền ở thế hạ phong, bị cốt long ngăn chặn.

Đội trưởng Clover, kỵ sĩ Carlota cùng người gia tộc Absalom nhìn chằm chặp vu yêu, phòng ngừa hắn chạy trốn. Để có thể mau chóng thoát thân, vu yêu Claudine lại triệu hồi ra thi cốt của ba ma thú cấp cao. Trong khoảng thời gian ngắn chiến đấu lâm vào cục diện bế tắc, tất cả mọi người đều kỳ vọng hoàng kim cự long trong truyền thuyết ra tay.

Lúc này mọi người đang xem kịch cũng không biết hoàng kim cự long cùng Băng Sương cự long thuộc về gia tộc Salomon, chỉ nghĩ rằng bọn chúng biết trước trong tay vu yêu có xương cốt hoàng kim cự long, nên đến đòi lại xương cốt.

Tuy rằng nếu bọn hắn ra tay giúp đỡ thì vô cùng có khả năng đạt được hữu nghị với Long tộc, nhưng hoàng kim cự long vẫn chưa ra tay, vẫn chưa phải thời cơ tốt nhất. Hơn nữa không tìm thấy hộp sinh mệnh của vu yêu, thì vu yêu kia gần như là bất tử. Hiện tại tình huống không rõ ràng, ai cũng không muốn mạo hiểm sinh mệnh đi làm một chuyện không hề có lợi ích.

“Bá Tước Bernard, ngài không chuẩn bị giúp đỡ thằng cháu của ngài sao? Với lại Thần chi chiếu cố của chúng ta còn chưa có tới tay đâu.” Đại hoàng tử nhìn cục diện hỗn loạn cách đó không xa giọng điệu bình thản nói.

“Không phải ta hạ thấp chính mình, nhưng trường hợp như vậy không phải một pháp sư Thánh cấp như ta nhúng tay là có thể xoay chuyển cục diện.” Sắc mặt Bernard không chút thay đổi, không có một chút ý tứ muốn nhúng tay.

“Chỉ mong bọn họ có thể thắng được.” Đại hoàng tử không mặn không nhạt nói.

Hai vị pháp sư Thần cấp vẫn đang quan sát thế cục trong sân, bọn họ muốn ngồi một chỗ làm ngư ông đắc lợi. Đợi đến khi vu yêu cướp được hai món thánh khí, bọn họ lại từ trong tay vu yêu đem thánh khí thu về để mình dùng, như vậy cũng không gây trở ngại bao nhiêu đối với thanh danh của bọn họ. Nếu vu yêu thất bại, bọn họ cũng không có gì tổn thất.

Mấy dị tộc thì lại càng mừng rỡ xem nhân loại tự mình đấu tranh nội bộ, có điều vu yêu là kẻ thù chung của cả đại lục, dưới tình huống có cơ hội đánh bại hắn, thì bọn họ vẫn sẽ ra tay.

Hiện tại Aylmer đã bình tĩnh không ít, bởi vì nó cảm thấy tình huống của ca ca không đúng. Ca ca vừa rồi còn ôn nhu trấn an nó nhưng lúc này ánh mắt lại dại ra, giống như mất hồn. Nhóc đã bất chấp tranh đấu bên ngoài, chỉ nôn nóng nhìn ca ca của mình.

“Ca ca, ngươi làm sao vậy?”

“Ca ca, ngươi nói một chút gì đi.” Aylmer gấp đến độ sắp khóc.

Lúc này Israel đang chìm vào trong thần thức của chính mình, vừa rồi lúc hoàng kim cốt long xuất hiện, dường như hắn nghe thấy ở chỗ sâu trong đầu vang lên một tiếng chuông thanh thúy. Bởi vì âm thanh mỏng manh nên hắn cũng không để ý, chỉ chuyên chú dỗ đứa nhỏ. Lại không nghĩ rằng tiếng chuông kia càng lúc càng lớn, hơn nữa tiếng vang càng ngày càng dày đặc.

Sau đó ý thức của hắn đột nhiên bị kéo vào bên trong không gian trữ vật, cái chuông không có tâm, không thể kêu vang ở trên giá lúc này lại tản ra ánh sáng mỏng manh phát ra âm thanh thanh thúy. Hắn muốn vươn tay cầm đến nghiên cứu, ai ngờ vừa đụng tới, cái chuông kia liền hóa thành ánh sáng màu vàng nhập vào mi tâm của hắn biến mất không thấy.

Sau đó trong đầu hắn bắt đầu liên tiếp hiện lên tin tức về cái chuông, chờ khi hắn xem xong tin tức liền nghe thấy tiếng Aylmer hoảng sợ sắp khóc. Vì thế hắn lập tức hoàn hồn, nhìn Aylmer đáng thương hỏi: “Làm sao vậy? Ai bắt nạt ngươi?”

“Oa oa ~~ ca ca vừa rồi ngươi làm ta sợ muốn chết, ta kêu ngươi như thế nào ngươi cũng không để ý đến ta.” Bánh bao nhỏ thấy ca ca không có việc gì, gắt gao ôm hắn ủy khuất khóc lên.

“Ngoan, đừng khóc. Không có việc gì, ca ca không có việc gì.”

“Thật sự?” Đứa nhỏ vẫn có chút không yên lòng, đôi tay nhỏ mập sờ tới sờ lui trên người hắn.

“Ta cam đoan, hiện tại tình huống bên ngoài thế nào, cũng không biết ta thất thần bao lâu rồi.” Israel nhanh chóng dời lực chú ý của đứa nhỏ.

“Không biết, ta chỉ lo lo lắng cho ngươi thôi.” Đứa nhỏ đỏ hồng mắt nói, vừa rồi nó nào có tâm tình đi quan tâm chuyện bên ngoài.

Vì thế hai người đồng thời ra ngoài nhìn, không biết có phải do tất cả mọi người đều cố kỵ hoàng kim cự long hay không. Lúc này vị trí phòng của bọn họ có thể nói là căn phòng hoàn chỉnh nhất.

Ngoài phòng là một mảnh phế tích, Carlota, Clover, Clive cùng hai vị trưởng lão mang theo một nhóm hộ vệ gắt gao quấn lấy Claudine không buông, trên người mấy người bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều bị thương. Trên đất còn có mấy thi thể hộ vệ, trên thi thể tản ra khí đen mắt thường có thể nhìn thấy được.

Mà tình huống của Beryl cùng Cleo đều không quá tốt, trên người bọn họ tăng thêm không ít vết thương, máu tươi không ngừng tràn ra, xem ra bị thương không nhẹ. Hơn nữa hai người công kích thoạt nhìn có chút sợ đầu sợ đuôi, mà cốt long dùng công kích ma pháp cùng công kích vật lý, không hề cố kỵ công kích bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.