Israel cùng Aylmer đi đến cửa nhà Andy, không có thông báo trực tiếp xâm nhập. Nhóm hộ vệ muốn ngăn lại, Aylmer thả ra một chút long uy liền khiến bọn họ kinh khiếp dừng lại không tiến.
Dean nghe được động tĩnh dẫn người đi ra, nhìn hai người Israel lớn tiếng chất vấn: “Các ngươi là ai?”
“Ta là gia chủ nhà Salomon, tìm con trai ngươi đòi lại thứ đã lấy đi từ nhà Salomon của ta. Hơn nữa tổng quản nhà Salomon không phải ai muốn khi dễ liền khi dễ.” Israel lạnh lùng nhìn Dean nói từng câu từng từ.
“Hừ ~~ gia tộc Salomon bất quá là một tiểu quý tộc nghèo túng ở nông thôn mà thôi, các ngươi có thể có tài sản gì đáng giá để chúng ta lấy?” Dean vẫn luôn khinh thường gia tộc Salomon, tuy rằng gã từng là con trai của quản gia, nhưng hiện tại đã khác rồi.
“Phải không? Ta nghĩ tin tức của ngươi thật sự là vô cùng không linh thông. Ta khuyên ngươi vẫn là nhanh giao Andy cùng tiểu đội của hắn ra, không thì cũng đừng trách ta không khách khí.” Mắt Israel híp lại, nguy hiểm nhìn chằm chằm Dean.
Người nọ là con trai quản gia Burney, mình sẽ không làm gì gã, Andy cũng vậy. Nhưng mà cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ, về phần đồng lõa của Andy, thì không có nhiều băn khoăn như vậy.
“Ta ngược lại muốn nhìn, ngươi có thể làm gì chúng ta?” Trên mặt Dean lộ ra nụ cười trào phúng, khinh bỉ nhìn Israel.
Ánh mắt Israel lạnh lẽo, sau đó khẽ dậm chân trên mặt đất. Chân hắn thoạt nhìn như không có lực, nhưng lực lượng trong cơ thể hắn đã tụ tập lại trên chân, hơn nữa hiện tại hắn có lực khống chế nhất định đối với lực lượng ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ. Lúc này chỉ thấy, mặt đất lấy Israel làm trung tâm bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Vết nứt càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dày đặc, không ngừng lan tràn về hướng kiến trúc phía sau Dean. Dean thân là pháp sư thổ hệ, tự nhiên là có chút bản lĩnh. Gã cười lạnh một tiếng, cầm ma trượng ra bắt đầu niệm chú ngữ, trong khe nứt xuất hiện ánh sáng màu vàng, khe nứt một lần nữa được liền lại. Dean nhìn Israel lộ ra nụ cười đắc ý.
“Ca ca, ta đến, ta đến.” Aylmer nói xong không đợi Israel lên tiếng, liền tự mình tụ tập không ít nguyên tố hỏa hệ trong phạm vi trên không trung nhà Dean, vừa thấy trận thế này chính là chiêu thức mà cậu và Cleo yêu nhất, lưu tinh hỏa vũ.
Israel không ngăn lại, thế nhưng cũng không dừng lại. Khe nứt vừa được lấp đầy lại nhanh chóng nứt ra, sau đó còn nghiêm trọng hơn so với lúc trước. Bọn người hầu bắt đầu hoảng sợ chạy trốn xung quanh, mấy hộ vệ gia tộc gắt gao đi theo sau Dean.
Lúc này rốt cuộc Andy cùng tiểu đội lính đánh thuê của hắn vọt ra, mẫu thân Andy cũng cùng đi ra.
Aylmer thấy bọn người hầu đã chạy gần hết, trên không trung mới bắt đầu đánh xuống thiên thạch mang theo hỏa diễm. Hai phụ tử Dean, còn có tiểu đội lính đánh thuê cùng hộ vệ, trên người tản mát ra ánh sáng nhiều màu hoặc tối hoặc sáng, chống đỡ hỏa diễm cùng thiên thạch.
Bởi vì Aylmer không nghĩ muốn đuổi tận giết tuyệt, cho nên đây cũng chỉ là phạm vi nhỏ bình thường, công kích yếu hơn rất nhiều. Cho nên chỉ một số ít người bị thương.
Mà kiến trúc phía sau bọn họ cũng bắt đầu xuất hiện khe nứt sụp đổ, mưa thiên thạch càng làm gia tăng tốc độ cho quá trình toàn bộ sập đổ. Đợi mưa thiên thạch dừng lại, người bên Dean bắt đầu phản kích. Xung quanh Israel cùng Aylmer xuất hiện gai đất, có điều dưới lòng bàn chân họ ngược lại cái gì cũng không có.
Tiếp đó là một đám đao gió, cầu lửa, kiếm khí hướng bọn họ đánh tới, thế nhưng bị hai người trực tiếp không nhìn, chút công kích ấy đối với bọn họ mà nói không khác gì mưa bụi cả.
Dean thấy thế, trong lòng nhất thời cảm thấy sợ hãi. Thực lực của đối phương hiển nhiên hơn xa gã, không dùng sát chiêu, rõ ràng là không muốn mạng bọn họ.
“Đều dừng tay.” Dean thấy đối phương chỉ lạnh lùng theo dõi gã, lập tức kêu mọi người ngừng công kích vô vị.
“Phụ thân, vì cái gì?” Andy khó hiểu nhìn phụ thân mình.
“Công kích của các ngươi có tác dụng đối với người ta sao?” Lúc này Dean hận không thể mở đầu hắn ra xem xem, hắn có bao nhiêu ngu ngốc. Bấy giờ mọi người mới dừng tay, thê tử của Dean sợ hãi rụt rè trốn ở phía sau gã, tìm kiếm che chở từ trượng phu mình.
Đợi tất cả mọi người dừng tay, Dean có chút chần chờ hỏi: “Ngươi thật sự là người của gia tộc Salomon?”
“Phải.” Israel ngắn gọn hữu lực trả lời, ánh mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm Andy. Lúc này hắn lắc mình một cái xuất hiện trước mặt Andy, hung hăng cho hắn ta một cước. “Hừ, cầm thú ngay cả thân gia gia của mình cũng dám đánh.”
“Cái gì? Andy ngươi đến cùng làm cái gì?” Dean không thể tin nhìn đứa con trai bị đá ra, tuy rằng gã thầm oán chuyện phụ thân chỉ để ý đến gia tộc Salomon, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới việc thương tổn ông. Cũng không nghĩ tới con mình sẽ đi thương tổn phụ thân mình.
“Andy.” Mẫu thân Andy nôn nóng chạy lên, nâng đứa con đang hộc máu dậy, điên cuồng hô về phía Dean: “Hiện tại là thời điểm để ý cái này sao? Ngươi không thấy con trai đã bị người ta đánh thành trọng thương à.”
“Hừ ~~ cái loại như hắn vì tiền mà thương tổn gia gia yêu thương hắn, quả thực cầm thú không bằng, bị đánh chết cũng xứng đáng.” Aylmer khinh thường nói, nếu không phải sợ quản gia Burney thương tâm, cậu thật muốn bóp chết tiểu vương bát đản này.
“Chuyện nhà chúng ta, không tới phiên một người ngoài như ngươi đến quản.” Mẫu thân Andy một lòng bảo hộ con trai mình. Hơn nữa đối với vị công công (cha chồng) chưa bao giờ gặp mặt kia nàng không có chút cảm tình.
Người của tiểu đội lính đánh thuê thấy đội trưởng dễ dàng liền bị người ta đánh thành như vậy, nhìn nhìn lẫn nhau, lặng lẽ lui về phía sau, muốn tìm cơ hội chạy trốn.
Israel sao có thể làm cho bọn họ như nguyện, lắc mình vài cái, những người đó đều bị gạt ngã xuống đất. Tuy hắn không biết người nào là của tiểu đội lính đánh thuê, nhưng xem ăn mặc của bọn họ thì cũng đoán được chín mười phần.
“Rốt cục là có phải ngươi đả thương gia gia ngươi hay không?” Dean không có thời gian đi để ý tới cái khác, nhìn chằm chằm con trai của mình hỏi.
Andy không ngờ phụ thân sẽ phẫn nộ như vậy, hắn có chút chột dạ không dám nhìn tới phụ thân. Lúc này ngực hắn một trận nghẹn đau, ho nhẹ hai tiếng, lại là một ngụm máu tươi tràn ra.
Dean nhìn hắn như vậy, trong lòng đã có đáp án. Trong khoảng thời gian ngắn trăm mối cảm xúc ngổn ngang, một bên là lão phụ thân của mình, một bên là con trai mình.
Lúc này quan trị an nghe tin mà đến mang theo một đám người tầng tầng vây quanh bọn họ, vênh váo tự đắc tiến lên hỏi: “Các ngươi là ai, dám ở trong thành gây chuyện?”
Israel nhíu mày, đến thời điểm này vì để tránh mấy thứ phiền toái, hắn cố ý cao giọng nói ra thân phận, không nghĩ tới vẫn là không hề sợ chết. Có điều nhìn gã như vậy, phỏng chừng là nhân duyên quá kém không có người đúng lúc thông báo cho gã.
“Chuyện của chúng ta ngươi đừng xen vào.” Aylmer một bên đông cứng những người muốn chạy trốn, một bên không chút để ý trả lời.
Mẫu thân Andy nhìn thấy quan trị an đến, trước mắt sáng lên, vội vàng hô: “Quan trị an đại nhân, bọn họ công khai hành hung, thương tổn quý tộc đế quốc.”
Tuy nhiên chưa đợi nàng cao hứng xong, thành chủ mang theo một đám người vội vàng đuổi tới. Quan trị an vừa thấy thành chủ lập tức nịnh nọt tiến lên nói: “Thành chủ đại nhân, sao ngay cả ngài cũng bị kinh động. Chút việc nhỏ ấy giao cho chúng ta là được rồi.”
Thành chủ không để ý tới gã, trực tiếp đi đến trước mặt Israel, kính cẩn nói: “Long kỵ sĩ đại nhân, vô cùng vinh hạnh khi ngài đến, không biết ta có khả năng vì ngài làm việc gì.”
Đối với thành chủ nắm giữ một thành mà nói, tin tức của hắn vẫn rất linh thông. Hắn đã sớm biết đế quốc mới xuất hiện long kỵ sĩ, còn là một long kỵ sĩ có được nhiều cự long.
Thành chủ biết long kỵ sĩ đến lãnh địa của hắn, trong lòng là vừa mừng vừa sợ. Hắn vội vàng phái người tìm hiểu hành tung của long kỵ sĩ, biết dường như là quý tộc trong thành đắc tội hắn ta, đây là tới cửa tìm ngược, hắn lập tức dẫn người tiến đến. Chỉ lo sự tình ồn ào, khiến lãnh địa của hắn bị liên lụy.
“Không cần phiền toái thành chủ đại nhân, một chút việc nhà mà thôi, xử lý xong chúng ta liền đi.” Israel khách khí nói. Aylmer vẫn như cũ cùng người nhà Dean chơi trò đầu gỗ, ai dám động, chân sẽ lập tức bị đông lạnh.
Thành chủ vừa nghe là việc nhà, nghĩ rằng hẳn là sẽ không liên lụy đến hắn, âm thầm nhẹ nhàng thở ra. “Vậy ngài bận rộn trước.” Thành chủ nói xong, mang theo người của mình lui đến một bên, hắn nghĩ đợi sau khi long kỵ sĩ xử lý xong việc thì có cơ hội kết giao tình hay không. Quan trị an cùng với người gã mang đến, đã sớm bị thành chủ dọn dẹp sạch rồi.
Lúc này những người không biết lượng sức xung quanh đã trợn mắt há mồm, vừa rồi họ đối mặt vậy mà lại là long kỵ sĩ. Hiện giờ bọn họ không khỏi may mắn long kỵ sĩ tính tình tốt, nếu gặp được những người khác bọn họ sớm mất mạng.
“Ngài thật là thiếu gia Israel?” Dean hoàn toàn là bộ dạng gặp quỷ, đây hoàn toàn không giống như gã nghe nói.
“Phải, nhìn mặt quản gia Burney ta không muốn hạ nặng tay, đem những thứ ngươi lấy được từ chỗ ông ấy cùng với tiểu đội lính đánh thuê giao ra đây, ta liền bỏ qua các ngươi.” Israel nói xong, ý bảo Aylmer không cần động thủ, hiện tại đã không ai dám trốn.
“Ngươi đồ vô liêm sỉ, còn không đem những thứ đó ra.” Dean thở hổn hển quát con trai mình.
Lúc này Andy đã bị sợ hãi, vội vàng gỡ một chiếc nhẫn từ trên tay xuống. “Những thứ cướp được đều ở bên trong, đồ ở trong nhẫn trước đó chúng ta đều chưa động tới, chỉ dùng chút tiền thôi.”
Dean tiến lên một phen cầm lấy, sau đó kính cẩn giao cho Israel. “Thiếu gia, ngài xem thiếu bao nhiêu, ta sẽ bù lại.” Nói xong gã lại cho mấy hộ vệ còn có thể động đậy giao tiểu đội lính đánh thuê ra.
“Long kỵ sĩ đại nhân tha mạng ạ, đều là Andy sai sử chúng ta làm.” Sáu người sợ hãi quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu.
“Yên tâm, ta sẽ không lấy mạng các ngươi.” Israel lạnh lùng nói, nhưng sáu người trên đất thấy biểu tình của hắn lại không có một chút vui sướng.
“Ca ca, không thể cứ như vậy liền bỏ qua bọn họ.” Aylmer tưởng rằng ca ca mình thật sự mềm lòng, tức tối ồn ào.
Israel cho cậu một ánh mắt trấn an, đi đến trước mặt sáu người, điểm vài cái trên người bọn họ, phong bế vài chỗ huyệt đạo trên người họ. “Bắt đầu từ hôm nay, các ngươi đều là ma khí phế nhân, vĩnh viễn cũng đừng nghĩ dùng vũ lực đi đoạt những thứ khác.”
Mấy người mặt dại ra ngã xuống đất, trong mắt đã hoàn toàn không có hy vọng. Trước đây bọn họ khi dễ rất nhiều người thường, hiện tại đã không có ma pháp [ đấu khí ] bọn họ phải làm sao đây?
Thành chủ vì lấy lòng long kỵ sĩ, sai người đem sáu người kia áp xuống. Mấy người đó cũng không cần lo lắng người khác trả thù hay chuyện không có cơm ăn, bởi vì bọn họ sẽ vượt qua quãng đời còn lại trong đại lao.
Làm xong tất cả, Israel nhìn Dean nói: “Quản gia Burney là một vị trưởng bối thực hiền từ, Andy lại lợi dụng sự yêu thương của ông mà thương tổn ông, tốt nhất là ngươi nên quản hắn cho tốt. Nếu không phải sợ quản gia Burney thương tâm, ta đã khiến cho cả nhà các ngươi lấy cái chết tạ tội.” Nói xong một cỗ sát khí lạnh thấu xương, bắn về phía một nhà Andy.
“Thiếu gia, ta biết, về sau ta nhất định sẽ quản giáo hắn thật tốt.” Dean nhớ tới phụ thân mình, trong mắt cũng có chút ướt át.
“Aylmer, đi.” Israel thấy dáng vẻ của Dean, cũng không muốn nói thêm cái gì.
“Ưm.” Aylmer có chút tâm không cam tình không nguyện trừng mắt nhìn gia đình Dean, cậu vẫn cảm thấy trừng phạt rất nhẹ, thế nhưng nếu quá nặng thì quản gia Burney sẽ lại khổ sở, cậu có thể thấy được ca ca thực để ý quản gia Burney. Vì thế cậu chỉ có thể bất mãn biến thành cự long.
“Thiếu gia.” Dean thấy Israel muốn đi, vội vàng gọi hắn lại. Israel dừng bước, nhưng không có quay đầu. “Phụ thân ta ông ấy có khỏe không?” Dean có chút xấu hổ hỏi.
“Ông ấy hiện tại ốm đau tại giường, có điều những việc này đều không có quan hệ với các ngươi.” Bọn họ không quý trọng thân nhân này, thì hắn sẽ chăm sóc lão quản gia thật tốt.
“Thiếu gia, cám ơn ngài.”
Israel không ở để ý tới hắn, cùng Aylmer rời đi. Thành chủ thấy long kỵ sĩ không để ý đến hắn, không thú vị trở về. Thành chủ ngược lại nghĩ thông suốt, long kỵ sĩ ngay cả lời mời của Ai Phi đại đế còn cự tuyệt được mà.