Không Hề Đáng Yêu

Chương 113: 113: Theo Tôi Thấy Còn Không Phải Là Cô Ti Tiện Sao




Đẩy vấn đề lên cao đến mức độ danh dự công ty, đồng thời với việc phản bác lý do thoái thác mà Ngô Lệ Lệ giảo biện, Quý Lan Chỉ cũng đang gây áp lực cho Gisele.
Gisele cũng là người từng gặp sóng to gió lớn, nghe xong chỉ hơi chau mày, nhìn về phía Ngô Lệ Lệ, "Lauren, thật sự như lời Lục phu nhân nói à, cô có gì muốn nói không?"
"Tôi có, đương nhiên là tôi có..." Ngô Lệ Lệ sốt ruột lại chột dạ, ngoài miệng kéo dài thời gian, trong đầu tức tốc xoay chuyển, nhớ lại đoạn lời nói của Quý Lan Chỉ, chia thành nhiều đoạn, bóc tách câu chữ tìm sơ hở, muốn nghiền ngẫm sự việc qua lỗ hổng đó.

Giang Nhược đánh giá Quý Lan Chỉ trấn tĩnh kiên nhẫn lạ thường, không chỉ không đánh mất thân phận, hùng hổ tước đi quyền nói của đối phương vì cảm xúc dữ dội, mà còn có thể đập tan từng chút từng chút lời nói dối của đối phương một cách tỉ mỉ logic.

Mà Ngô Lệ Lệ tự tạo cho mình hình tượng kẻ yếu ngậm bồ hòn làm ngọt, dự định buôn thương bán thảm, dựa vào cái này đạt được mục đích bình ổn chiến sự, ở trước mặt người biết rõ sự tình đã qua, hành vi giành sự chú ý lôi kéo lòng người như thế, khiến cô ta trông y như vai hề biểu diễn kĩ xảo vụng về.

Ngô Lệ Lệ rưng rưng đôi mắt, muốn khóc lại ngưng, khá có vẻ ủy khuất mà biện bạch: "Trước đây, thật sự là tôi không biết Lục Thanh Thời tiên sinh vẫn đang trong quan hệ hôn nhân.

Lúc chúng tôi mới bắt đầu tiếp xúc, anh ấy nói cho tôi anh ấy ly dị, huống hồ những nơi vợ chồng anh chị có thể tham dự, hơi một tí đã là buổi tụ họp cao cấp của gia tộc hoặc trong ngành, tôi chẳng qua chỉ là một quản lý quan hệ công chúng, không dễ được tham dự những trường hợp như vậy.

Chỉ trách tôi suy nghĩ không chu toàn, bị sự quyến rũ của Lục Thanh Thời tiên mê hoặc tâm trí, chưa phân rõ tình hình đã theo anh ấy, mới dần hình thành cục diện hiện nay..."
Cô ta nói xong, nghẹn ngào một tiếng, nhìn về phía Quý Lan Chỉ gần như khẩn cầu: "Lục phu nhân,hiện tại chị đã biết sự thật, tôi nhất định sẽ cắt đứt sạch sẽ với chồng chị."
Quý Lan Chỉ nghe xong, vẫn là vẻ mặt như cười như không kia, khẽ hừ một tiếng: "Có rất nhiều sơ hở."
Nói xong, cũng không sửa lại lỗ hổng trong lời nói của cô ta, lạnh lùng liếc nhìn bụng Ngô Lệ Lệ hơi hơi có dấu vết được bọc dưới lớp váy áo: "Vậy đứa bé này cô định xử lý như thế nào?"
"Tôi..." Ngô Lệ Lệ muốn nói lại thôi, cuối cùng mặt lộ vẻ vẻ đau xót, "Lần trước làm kiểm tra, bác sĩ nói tôi tuổi cao mang thai, cộng thêm sức khỏe không tốt, phá thai sẽ chịu nguy hiểm cực lớn, tỷ lệ sinh non tự nhiên cũng rất cao, nếu không có cách nào phá thai được, chỉ có thể..."
Quý Lan Chỉ giễu cợt: "Chỉ có thể cái gì? Chỉ có thể sinh ra hả?"
Ngô Lệ Lệ hít một hơi, nghe có vẻ ẩn nhẫn sụt sịt mũi, nói: "Trước chưa nói đến xác xuất sinh non rất cao mà tỷ lệ sinh ra cũng không lớn, cho dù không còn lựa chọn nào khác phải sinh ra, tôi cũng sẽ không để nhà họ Lục các người chịu trách nhiệm, suy cho cùng cũng coi như là tôi vô tình làm chuyện xấu."
Từ lúc vào cửa đến bây giờ, Giang Nhược lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mất kiên nhẫn trên mặt Quý Lan Chỉ, biểu cảm tôi nhịn cô lâu lắm rồi.


Quý Lan Chỉ bình tĩnh nhìn Ngô Lệ Lệ, trong giọng nói mang theo âm mũi lạnh nhạt, "Dù sao cũng là việc thiếu đạo đức chồng tôi làm ra, sao có thể để mình cô gánh vác hậu quả nghiêm trọng như vậy được? Thế này đi, tôi đi khám thai cùng cô, vừa hay nhà mẹ đẻ tôi có một chị họ là trưởng khoa sản, tôi sinh một nam một nữ đều do chị ấy theo dõi.

Nếu đúng như lời cô nói, nguy hiểm lớn thế, nhà họ Lục chúng tôi càng phải có trách nhiệm với cô, bằng không truyền ra ngoài lại nói nhà họ Lục chúng tôi ức hiếp người khác.

Người bây giờ đâu có lòng dạ thảnh thơi đi tìm hiểu sự việc đã qua đâu, bất kể đúng sai, dù sao anh địa vị cao hơn, anh nhà cao cửa rộng có tiền có thế, nhất định chính là nhà họ Lục các anh ức hiếp người khác."
Ngô Lệ Lệ càng thêm hết đối sách, nói cướp lời: "Không cần đâu, tôi có kết quả khám thai, tôi có thể cho chị xem."
Quý Lan Chỉ nói: "Thế cũng không được, ai biết cô làm kiểm tra ở bệnh viện nào, bác sĩ đáng tin cậy hay không, tôi vẫn phải tự mình nhìn, dùng bác sĩ tin tưởng, mới có thể bốc thuốc đúng bệnh.

Nhà họ Lục chúng tôi cũng không thiếu tiền, cô làm thủ thuật phá thai, nếu phá được có thể để cô yên ổn an dưỡng, nếu khong phá được cũng có thể chăm sóc cô bình an sinh con."
Ý tứ khá rõ ràng, nếu Ngô Lệ Lệ nói dối, một khi tra ra lập tức phá bỏ, nếu những gì nói là sự thật, tất nhiên cũng sẽ chăm sóc cô ta đến tận lúc sinh.

Chỉ có điều chuyện sau này, đứa trẻ phải đi con đường nào thì để sau hãy nói.

Sắc mặt Ngô Lệ Lệ tái mét, đã sắp không nhịn được muốn tiến lên xé nát gương mặt giả tạo của Quý Lan Chỉ.

Nhưng đời người như kịch, hoàn toàn dựa vào kĩ năng diễn xuất, nhưng cô ta không phải đang diễn, nhất định cô ta không thể để rối loạn trận tuyến trước.

Hai mắt Ngô Lệ Lệ đỏ bừng, rặn nửa ngày cũng không rớt nổi giọt nước mắt, giờ phút này càng cắn chặt răng không nói lời nào, ánh mắt lập lòe.

Quý Lan Chỉ thấy thế, chậm rãi ngồi xuống sofa, tay đặt trên tay vịn, tư thái đoan trang lại bình tĩnh, "Sao không nói nữa? Chẳng lẽ là trong lòng có điều giấu giếm, không dám đồng ý?"
Ngô Lệ Lệ tính toán tiếp tục dùng đường cũ, cả khuôn mặt đều là vẻ ấm ức của kẻ yếu cùng sự quật cường kìm nén không khóc: "Lục phu nhân, hôm kia tôi mới làm kiểm tra, chị từng sinh hai đứa bé, theo lý nên biết khám thai có định kì..."
Quý Lan Chỉ vỗ xuống sô pha, tùy ý nói: "Không sao, tôi sẽ đợi cô đến thời gian khám thai lần sau."

"Nhưng các tiêu chí khám thai trong mỗi giai đoạn cũng không giống..."
Thoái thác một lần nữa, hao hết sự kiên nhẫn của Quý Lan Chỉ, bà ấy lạnh tanh nhìn Ngô Lệ Lệ: "Ngô tiểu thư, diễn kịch xong chưa?"
Ngô Lệ Lệ sửng sốt, gương mặt tinh xảo lộ ra một tia khó hiểu cùng khủng hoảng.

Quý Lan Chỉ không nhiều lời nữa, rút di động từ trong túi ra, mở một đoạn ghi âm.

Câu đầu tiên lọt vào tai chính là đến từ một giọng nữ sắc bén quen thuộc: "Lục Thanh Thời, anh chắc chắn không cần em cũng không cần đứa bé này phải không?"
Người đàn ông chất vấn bình tĩnh đến mức gần như lãnh đạm: "Mỗi lần tôi đều dùng biện pháp an toàn, sao cô mang thai đứa trẻ được?"
Từ giọng nói đã có thể phân rõ, hai người nói chuyện đúng là Lục Thanh Thời và Ngô Lệ Lệ.

"Ai nói áo mưa có thể bảo đảm an toàn trăm phần trăm? Nhưng em không phủ nhận, đúng là em đã động tay động chân, ai bảo em yêu anh đến phát điên, anh nuôi em bên ngoài, nhưng trong lòng vẫn làm ra vẻ với người họ Quý ở nhà kia, anh bị tâm thần phân liệt hả?"
"Cô còn dám nhắc đến cô ấy!"
Giang Nhược nhìn thấy Quý Lan Chỉ đang phát đoạn ghi âm hơn nữa khi nghe được những thứ liên quan đến chính mình trong đó biểu cảm không bởi vậy mà phát sinh bất kì thay đổi nào.

Có lẽ còn gì bi ai bằng lòng người đã chết đây?
"Em nhắc đến thì làm sao?" Ngô Lệ Lệ sụp đổ khóc thút thít vài tiếng, khẩn cầu hèn mọn, "Nếu anh đã tìm phụ nữ bên ngoài, chứng tỏ anh đã không còn tình cảm với vợ, không phải anh đã từng nói, sống ở nhà làm anh rất khó chịu làm anh cảm thấy ngột ngạt sao, anh và vợ dần dần không còn tiếng nói chung, vì sao không ly hôn?"
Lục Thanh Thời bỗng nhiên cười: "Điều đáng sợ nhất của phụ nữ là gì? Là không biết rõ thân phận của mình.

Bất kể cái nhà kia có khiến tôi khó chịu đến thế nào đi nữa, cô cũng mãi mãi không bao giờ sánh được với cô ấy.


Tôi có thể để cô ấy sinh con dưỡng cái, những chuyện giống như thế tôi chắc chắn sẽ không cho phép cô làm.

Tôi không li hôn cô ấy, càng không cưới cô, đây là sự chênh lệch vĩnh viễn giữa cô ấy và cô.

Không phải ngay từ ban đầu chỉ muốn bán thân kiếm tiền tiêu vặt, cuối cùng lòng tham lại tăng dần, vọng tưởng gả vào nhà họ Lục sao.

Nói đơn giản một tí chính là mối quan hệ giao dịch bằng tiền, cô cần gì phải làm bẩn chữ yêu đó?"
Trầm mặc thật lâu.

Giờ phút này đứng trong văn phòng hai chân Ngô Lệ Lệ đã nhũn ra, đến cả thở với nuốt nước bọt đơn giản cũng trở nên khó khăn.

Từ đầu đến cuối Gisele mang dáng vẻ bàng quan xem kịch, hơn nữa chị ta nghe cũng không hiểu lắm tiếng Trung trong ghi âm, chỉ biết thượng đế không còn chiếu cố được Lauren Ngô từ lâu rồi, trong lòng đã hạ quyết định, quản lý quan hệ công chúng có thể có vô số, cơ hội nhà họ Lục có thể cho DS chỉ có một lần.

Trong ghi âm, Ngô Lệ Lệ đột nhiên nói căm hận: "Được lắm, họ Lục kia, xem như tôi đã nhìn rõ anh rồi, nếu anh tuyệt tình như vậy thì mọi người cùng cá chết lưới rách là xong.

Không phải anh sợ vợ anh biết lắm hả, tôi càng muốn cho chị ta biết, tôi còn muốn để đứa bé này bình an ra đời!"
"Cô dám!"
"Anh thử xem tôi có dám không."
Lại là hồi lâu im lặng.

Lục Thanh Thời hơi có ý thỏa hiệp, "Cô muốn cái gì?"
"Tôi muốn làm Lục phu nhân."
"Nằm mơ."
Ghi âm đến đây kết thúc, Quý Lan Chỉ cười mà không nói bỏ điện thoại vào túi, "Ngại quá, thời gian của mọi người quý giá, tôi chỉ lấy ra một đoạn có thể chứng minh sự thật."
Lúc này, Gisele cũng chẳng ngó ngàng gì tới Ngô Lệ Lệ chân đứng không vững, bảo Giang Nhược tóm tắt đại khái nội dung đoạn ghi âm ban nãy cho chị ta.


Giang Nhược bị điểm danh không biết Gisele có ý gì, vì sao không tìm thư kí tin tưởng hơn? Nhưng giây phút này không cho phép cô nghĩ nhiều, trước khi lên tiếng, cô nhìn Quý Lan Chỉ, cục diện như vậy, làm cô cảm thấy ngại ngùng một hồi.

Trái lại bây giờ Quý Lan Chỉ chẳng hề gì, bảo Giang Nhược cứ nói.

Bấy giờ Giang Nhược mới dùng tiếng anh dịch nội dung đoạn ghi âm cho Gisele nghe, không có gì đặc biệt, chỉ là mỗi một câu đều lưu lại một dấu bàn tay trên mặt Ngô Lệ Lệ.

Kỳ thật Gisele có thể đoán ra đại khái từ phản ứng của Ngô Lệ Lệ, chỉ là sau khi nghe Giang Nhược tóm tắt xong, cảm thấy vài phần xấu hổ thay cho Ngô Lệ Lệ già mồm giảo biện.

Quý Lan Chỉ nói: "Tôi không thể không bội phục Ngô tiểu thư, diễn vở kịch đâm bị thóc chọc bị gạo này đến là trôi chảy.

Một bên uy hiếp chồng tôi muốn sinh con làm Lục phu nhân, quay đầu liền thay đổi lý do thoái thác, lúc thì nói mình bị lừa làm tiểu tam, lúc thì nói mình sẽ nuôi nấng con.

Thật ra tôi đều có thể hiểu, cô không có người nào đứng sau, chỉ có thể dựa vào việc kéo dài thời gian đến khi sinh đứa bé ra, dựa vào đứa trẻ náo loạn một trận, cho dù không thể thượng vị, cũng có thể kiếm được một món lớn, những gì trong suy nghĩ luôn đẹp hơn những gì làm được."
Bà ấy nói rồi từ từ phai nhạt nụ cười, giọng điệu lạnh nhạt, "Kỳ thật loại người như cô tôi thấy nhiều rồi, cho rằng bản thân đủ nỗ lực, năng lực cũng không tồi, nhan sắc lại không tầm thường, nhưng thua là ở chỗ không có bối cảnh, trong lòng thì không cam tâm, cảm thấy mình ưu tú như thế sao có thể bằng lòng với một người bình thường đây? Kết quả không với tới những người chưa kết hôn, liền có ý đồ nhòm ngó đàn ông đã kết hôn, đơn giản mà nói chính là ti tiện."
Quý Lan Chỉ thả lỏng người dựa vào sofa, vắt chéo hai chân, trên người tỏa ra khí chất khoan thai nhưng khiến người ta không cách nào xem nhẹ.

"Thật sự thì tam quan mỗi người không giống nhau, người khác có lẽ chẳng nghĩ về cô như vậy, chỉ cảm thấy cô vì để thoát khỏi cuộc sống hiện có mà đưa ra lựa chọn, nếu tôi không phải đương sự chịu ảnh hưởng trong chuyện này, có lẽ tôi cũng sẽ không đánh giá cô.

Chẳng qua là cô đã làm ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân của tôi, cuộc sống của tôi, còn định chơi thủ đoạn với tôi, theo tôi thấy, còn không phải là cô ti tiện sao?"
Hà Nội, 10/1/2022
Theo dõi fanpage Phương Nhược Vũ để cập nhật bản dịch sớm nhất nha các bác ơi
Yêu thương (^_^)
Trans: Phương Nhược Vũ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.