Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em

Chương 172: 172: Trương Gia Huy Gia Nhập Hội Cuồng Thê Nô Mất Rồi




" Ba mẹ tới cùng lúc với hai anh con từ lúc sáng sớm rồi, con đó lúc nào cũng chỉ biết có Gia Huy thôi chứ nào nhớ đến ba mẹ và hai người anh của con đâu.

" Lê Anh Quân ( anh của Anh Thi) khẽ cười trách yêu cô con gái nhỏ của ông.
Cô nghe ba mình trách mắng khẽ cười chưa kịp giải thích thì anh đã lên tiếng: " Được rồi, chúng ta vào dùng bữa trưa thôi.

"
Dứt lời anh đã nắm tay cô dẫn đi vào bên trong phòng ăn, ba mẹ hai bên cũng gật đầu rồi đi vào bên trong phòng để dùng bữa trưa.
- ---------------
Vào đến phòng ăn, Lê Anh Thi đã được Trương Gia Huy ôm chặt lấy, đặt cô ngồi trên đùi mình trước sự chứng kiến của hai bên gia đình.
Cả hai bên người lớn đều nhìn thấy hành động của anh cứ có cảm giác hoa mắt vậy, sau mới có hơn một tuần mà anh đã chăm sóc cho cô đến mức không chịu để cô ngồi xuống ghế, đã vậy anh còn quan tâm cô đến mức mà đút đồ ăn đến tăng miệng luôn.
Lê Anh Thi ngồi yên để anh chăm sóc, giữa hai người đều có sự ăn ý mà người ngoài không thể nào xen vào, dường như họ cứ luôn khiêu chiến với sự kiên nhẫn của đám chó độc thân.
Ngay cả ba mẹ hai nhà cũng không ngoại lệ khi được con trai vô thức dồn cả đống thức ăn cho cún vào mồm họ vậy.
Trên bàn ăn, đã được quản gia và nhà bếp làm theo sự căn dặn của Viên Hoa, vì vậy mà cả bàn ăn mọi người đều bị hành động của anh làm cho ngạc nhiên thôi.

Như thể cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Lê Anh Thi nhìn mọi người trên bàn ăn khẽ hỏi: " Sao mọi người lại nhìn con? "
Mỹ Lệ mỉm cười lắc đầu, nhìn con trai bà đang có tìm năng đã gia nhập hội Thê Nô rồi nên mới khá ngạc nhiên: " Không sao, bé con con nên ăn nhiều vào chút, như thế mới có đủ dinh dưỡng cho cháu của mẹ có biết không? "
Lê Anh Thi gật đầu chưa kịp trả lời Lê Anh Quân nhìn hành động của tảng băng khẽ trêu chọc: " Tảng băng, cậu không thể để con bé tự ăn sao? "
" Đúng vậy đó, cậu cứ cưng chiều mà không để cho con bé tự ăn sau này con bé sẽ hư mất đó.

" Lê Anh Dũng gật đầu tán thành cách nói của anh Hai mình, không nhịn được mà khẽ trêu chọc em gái.
Trương Gia Huy nghe vậy cũng chỉ nhìn cô bằng ánh mắt cưng chiều, lại tiếp tục gấp miếng thịt cá cẩn thận gỡ xương rồi mới đút vào miệng của cô khẽ cười: " Cứ để cô ấy bị chiều hư cũng tốt, tôi nguyện ý cưng chiều là được.

"
Nghe anh nói ba mẹ cô liền trừng mắt nhìn con trai mình mắng: Đúng là không biết xấu hổ, tự nhiên lên tiếng chi để cho Gia Huy tiếp tục phát cơm chó vậy.

Không có tiền đồ gì cả.
Mỹ Lệ mỉm cười liếc chồng bà, tự hào nhìn con trai và con dâu mình cười nói: " Thấy chưa, thằng nhóc nhà chúng ta còn tốt hơn ông nhiều.

"
Trương Gia Khang nhìn cảnh tượng Trương Gia Huy đang đút cho con dâu ruột mà thở dài, sao hôm nay ông không làm gì hết cũng bị vợ mình ghim vậy.
Ông oan ức lắm luôn đó.
Đúng là thằng nhóc nhà ông cuồng vợ thì có liên quan gì đến ông, cũng giống như thằng nhóc thối kia muốn đưa vợ nó đi đâu ông cũng không quan tâm, ông chỉ biết là danh thu của Trương không sa sút là được, nhưng hình như ông cảm thấy rằng dù ông không làm gì vẫn bị vợ ông nhắm đến là sao.
Trương Gia Huy mặt kệ mọi thứ vẫn tiếp tục sự nghiệp chăm sóc vợ mình, đến khi cô không thể ăn tiếp liền chu môi nhìn chồng mình: " Ông xã, em không ăn nổi nữa.

"
" Ừ.


" Anh xoa đầu cô khẽ ừ một tiếng, rồi thảng nhiên đưa đồ ăn đến miệng của mình ăn, cả nhà lại ngạc nhiên ngay cả quản gia cũng không dám tin vào mắt mình luôn.
Cậu cả nhà họ cứ vậy mà ăn đồ ăn dư của mợ cả sao? Đúng là không khoa học tý nào.
Trước đó không ai không biết cậu cả nhà họ có bệnh sạch sẽ đến phát hờn, hiện tại lại thảng nhiên ăn đồ ăn của cô.
Đúng là có tình yêu vào là có thể làm cho con người ta thay đổi mà.
Khi dùng bữa xong cả nhà đều ra ngoài vườn sau để đi dạo, bên cạnh đó ba mẹ hai bên đều vây quanh cô để hỏi thăm xem tình trạng bé con của cô có còn hành cô hay không?
Lê Anh Thi chỉ lắc đầu, nhìn xuống bụng nhỏ của mình đã nhô ra được một chút khẽ cười: " Không có ạ, chỉ là con đã đến gặp bác sĩ khoa sản và được cô ấy chỉ cách để không bị thai nghén hành nữa.

Giờ con cảm thấy khá hơn trước rồi.

"
Mỹ Lệ nghe Lê Anh Thi giải thích liền thở phào nhẹ nhõm: " Như vậy thì tốt, nếu không mẹ sợ thằng nhóc đó sẽ đưa con đến bện viện mất.

"
Lê Anh Thi nghe hiểu chứ, thật ra anh cũng đã từng đưa cô đến bênh viện, nhưng với vẻ mặt nhợt nhạt và sự kiên trì của cô mà anh dành phải thỏa hiệp với quyết định của cô.
Cứ vậy mà cả gia đình Lê gia chủ đã ở chơi với mọi người đến gần chiều rồi cùng nhau lần lượt rời khỏi biệt thự của Trương Gia.
Buổi tối, anh định đưa cô trở về dinh thự nhưng mẹ anh đã cản lại: " Thằng nhóc thối, con định đưa bé con của về dinh thự sau? "

Trương Gia Huy gật đầu: " Đúng vậy.

"
Mỹ Lệ nhìn con trai bà tức đến học máu rồi: " Thằng con trời đánh, con muốn quay về cũng được nhưng điều kiện con phải để bé con ở đây với mẹ.

"
Anh nghe bà nói liền nhíu mày, lạnh giọng hỏi bà: " Tại sao? "
Mỹ Lệ nhìn bé con liền cười tươi,xoa bóp hai má hồng hào của cô rồi liếc Trương Gia Huy: " Con không biết con bé đang mang thai sao? Đã vậy buổi sáng tụi con đã ngồi trên xe hết mấy tiếng đồng hồ giờ lại muốn con bé phải ngồi thêm bao lâu nữa? "
Nghe bà nói anh liền hiểu được nên chỉ để cô ở lại đây vài ngày vậy, dù sao cô cũng đã ở trong tầm mắt nên cũng không gì nguy hiểm cả nên mới đồng ý.
" Được rồi bọn con sẽ ở lại đây.

" Trương Gia Huy ôm cô vào lòng, cuối mặt xuống hôn lên trán cô..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.