Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em

Chương 174: 174: Mẹ Tôi Đưa Cô Ấy Ra Sau Vườn Ăn Dâu Tây Rồi




Nghe được giọng nói đầy sương lạnh từ phía sau cánh cửa, Mã Trường Bắc " Win " không khỏi rét mà run: " Úi, lão đại anh tới thật rồi?.

"
Lê Anh Quân " Kay " nhìn Mã Trường Bắc " Win " bĩu môi: Đồ không có tiền đồ.
Trương Gia Huy liếc mắt nhìn Mã Trường Bắc " Win " như loài sinh vật lạ cũng chẳng thèm để ý, anh đi đến bàn làm việc lạnh lẽo nhìn hai người các anh: " Có chuyện gì mà hai bên các cậu lại mạo hiểm đến đây? "
- ---------------
" À " Lê Anh Quân Kay gật đầu nhìn một lượt quanh phòng mới lên tiếng " Đúng là có chuyện gấp, không thể nói qua điện thoại được nên bọn này mới phải mạo hiểm đến đây gặp cậu đó.

"
Theo thông tin mà Lâm Chí báo lại cho anh được biết, nhiều năm về trước ở trong gia tộc Trương Gia họ hàng xa của anh đã có âm mưu bất chính muốn thay đổi người kế vị.
Không chỉ có vậy, anh còn được biết thêm là họ hàng xa này đã chi một khoản tiền khá lớn để thuê người đánh úp " chiếc vảy ngược " của anh đã và đang bảo vệ tầng ấy năm kia.
Đúng là những kẻ không có não mà.
Thương cảm cho bọn chúng ghê.
Nhưng mãi đến ba tháng trước họ mới bắt đầu ra tay cô, nhưng họ lại không biết được rằng Lê Anh Thi cũng đã bị bệnh máu trắng đang được anh bảo bọc và chăm sóc.

Những tên sát thủ do bọn họ thuê cũng đã lựa chọn thời cơ thích hợp để ra tay cũng chính là thời điểm cô phát bệnh và được đưa đến bệnh viện, cũng chính vào lúc đó mà họ đã lựa chọn ra tay.
Mà họ lại không thể ngờ rằng vừa định ra tay với cô lại bị một thế lực bí ẩn nào đó đã thần không biết quỷ không hay đã đưa cô đi.
Cho đến hiện tại khi cậu ta mới có vẻ mặt như bây giờ, luôn muốn bảo vệ cô và không để cô rời khỏi anh thêm một lần nào nữa.
Còn về quan hệ giữa Trương Gia Huy với họ hàng này nói tốt cũng không hẳn, chỉ là vẻ bên ngoài trong giống mưa thuận gió hòa nhưng thực tế là đấu đá lẫn nhau, là kiểu rất mâu thuẫn với nhau.
Rõ ràng họ rất chán ghét nhau, nhưng luôn đồng tâm hiệp lực nhất trí đối ngoại.
Vì vậy, nếu họ có đấu đá với nhau thì người ngoài vẫn sẽ không thể biết được.
Trương Gia Huy thản nhiên cầm lấy ly rượu lên nhấp vài ngụm, đường nét trên gương mặt của anh vẫn không biểu lộ cảm xúc gì cả: " Ừ, tôi hiểu ý cậu.

"
Lê Anh Quân " Kay " cau mày nhìn tảng băng, như nghỉ đến gì đó liền hỏi: " Con bé có biết cậu ra ngoài không? "
" Ừ.

" Trương Gia Huy gật đầu, đôi môi mỏng khẽ nhếch, giọng nói phát ra đầy sự cưng chiều của anh đối với cô: " Cô ấy biết, trước lúc mình ra ngoài cô ấy được mẹ tôi dẫn ra sau vườn ăn dâu tây rồi.

Nên cậu không cần lo lắng đâu.

"
Lê Anh Quân " Kay " nghe thấy vậy chỉ mỉm cười, nếu không phải do Lâm Chí đều tra có thể anh sẽ tin con bé đó được mẹ chồng dụ dỗ đi ăn dâu tây.
Dù sao anh cũng đã tận mắt chứng kiến độ dính người của bé con nhà anh kể từ sau khi mang thai, tính cách trẻ con không ai bằng, nếu không có tên tảng băng anh không biết con bé sẽ khóc nháo đến mức nào đây.
Mã Trường Bắc " Win " đặt ly cocktail trên tay lên bàn, đứng dậy đi đến chỗ của anh trầm giọng nói: " Đây là hình ảnh và camera giám sát mà họ hàng xa của cậu đã đưa tiền cho tên lính đánh thuê mình đã thu thập được, đều đưa cho cậu cả.

"
Vừa nói anh đưa sắp hồ sơ màu xanh cho anh, sắp hồ sơ trong khá dày đã được anh mở ra xem.
Chưa dừng lại ở đó, anh còn đưa thêm hai bộ hồ sơ màu vàng trong rất dày đến trước mặt anh: " Còn đây là người họ hàng xa của cậu dùng tên của cậu để vay vốn và làm ăn phi pháp, không dừng lại ở đó họ còn vận chuyển hàng cấm đấy.


"
Trương Gia Huy nghe vậy liền nhíu mày nhìn cậu ta: " Cậu lấy thông tin này ở đâu? "
Mã Trường Bắc " Win " à một tiếng khẽ cười trả lời: " Ở cục hải quân, bên quân đội và hình cảnh quốc tế đó.

Đây đều là tư liệu mật cả đó.

"
" Nếu vậy cậu cứ ra mặt xử lý đi.

" Trương Gia Huy nhàn nhạt lên tiếng, dù sao cũng không thể hủy danh dự của anh được.
Bọn chúng còn non và xanh lắm.
" Không thành vấn đề, cứ giao cho tớ.

" Mã Trường Bắc " Win " gật đầu.
Nếu đã được tảng băng đồng ý thì anh đây sẽ cho bọn họ biết thế nào là lễ độ.
Còn nữa, bọn họ dám ra tay với " tiểu tổ tông " nhà này thì anh cũng phải để chúng trả giá một cách xứng đáng chứ.
Lê Anh Quân " Kay " khẽ cười, anh cũng nên cho bọn họ món quà chứ nhỉ, dám ra tay với em gái bảo bối nhỏ của nhà họ Lê anh sẽ để họ biết được mùi vị sống không bằng chết là gì mới được.
Ở Trương Gia, sân sau.

Trong phòng kín, Mỹ Lệ đã cho người làm trồng nhiều loại trái cây trái mùa nhằm để chiều theo sở thích của bé con nhà bà.
Mỹ Lệ tay cầm giỏ nhỏ để hái dâu đem đến cho cô, miệng luôn cười tươi nhìn cô đầy cưng chiều: " Bé con, đây là trái dâu ngọt nước mẹ vừa hái cho con đây.

"
Lê Anh Thi nhìn bà mỉm cười, nhận lấy giỏ dâu tây bà đưa đến: " Mẹ, không cần phải tự thân đi hái dâu cho con đâu, con có thể tự hái được mà.

"
Vừa nói cô lấy khăn giấy ướt lau mồ hôi trên trán giúp bà, bà mỉm cười xoa đầu cô: " Con là bảo bối của mẹ, nên mẹ cưng và muốn tự tay hái dâu cho con ăn đó.

"
Cô mỉm cười, tay lấy quả dâu ???? tây đưa lên miệng cho bà, tiếp để biết cô mới lấy trái khác đưa lên miệng thưởng thức.
Đúng thật mùi vị rất tuyệt, vừa chua ngọt đang xen đúng là rất ngon nha, mà thời điểm cô vừa ngồi ở vườn dâu mà thưởng thức đúng là rất đã thèm.
Mỹ Lệ nhìn thấy biểu cảm của cô liền buồn cười không thôi, mấy phút trước còn lưu luyến thằng nhóc kia giờ lại trẻ con mà vứt bỏ nó ra sau đầu một bên lại thưởng thức mấy quả dâu tây tươi ngon mọng nước kia..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.