Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em

Chương 208: 208: Trương Gia Huy Phát Bệnh




Hồ Tiên Nhi lắc đầu: " Mọi chuyện phức tạp hơn em nghĩ, lúc em cho người đến đón bé con thì con bé đã ngủ sâu rồi.

Kêu không tỉnh lại, hơn của cậu bạn thân kim em rể của anh cũng đang ở chỗ của em.

Nếu được anh đến xem bạn thân của anh đi.

"
Lê Anh Quân gật đầu nhìn cô: " Em đợi anh một lúc, anh sắp xếp xong công việc rồi chúng ta đi.

"
Hồ Tiên Nhi nhìn anh gật đầu, cô ngồi đó đợi anh làm xong công việc rồi cùng anh rời khỏi tập đoàn.
Một tiếng sau, anh sắp xếp xong công việc mới cùng cô rời khỏi công ty để trở về trang viên.
…----------------…
Khi ra đến cổng tập đoàn, Lê Anh Quân nhìn cô: " Chúng ta nên tách ra đi.

Anh sợ Vũ Khải Phong sẽ cho người theo dõi anh và cậu ta.

"
Hồ Tiên Nhi nhìn xung quanh rồi gật đầu, cô hiểu sự lo lắng của anh: " Được, anh chạy theo xe của em đi.


Mọi chuyện còn lại cứ giao cho em.

"
Cả hai người tách nhau ra, mỗi người ngồi một chiếc.
Trên xe, Lâm Chí lái xe chạy theo xe của cô, nhịn không được anh nhìn lão đại nhà mình như có đều suy nghĩ.
Lê Anh Quân nhắm mắt nghỉ ngơi, anh chỉ không biết nên làm gì để ba mẹ không lo lắng cho cô em gái nhỏ của anh đây.
Đúng vậy, trong lúc anh làm việc Hồ Tiên Nhi đã kể lại tình trạng của cô cho anh biết, nói thật anh đã rất sốc khi nghe bé con cứ ngủ mãi không tỉnh.
Với lại, Lê Anh Thi là một người rất mạnh mẽ cho dù khi nhỏ có bị bệnh tới mức nằm mãi trên giường nhưng cô vẫn luôn tươi cười với mọi người.

E rằng lần này cô không chỉ bị sốc tâm lý, có khi cô đã bị trầm cảm hoặc do ảnh hưởng bệnh hoang tưởng và chứng hưng phấn từ Trương Gia Huy nên cô mới quyết định trốn tránh như thế.
Lâm Chí nhìn trong gương xe nhìn anh lúc thì nhíu mày, lúc thì cau có, vẻ mặt lạnh lẽo âm u làm cho anh lắng: " Lão đại, anh sao thế? Có chuyện gì cần tôi giúp đỡ không? Hay là tiểu thư đã xảy ra chuyện rồi? "
Lê Anh Quân chậm rãi mở mắt, anh nhìn Lâm Chí lắc đầu: " Tôi không sao, chỉ là tình trạng của bé con có thể nghiêm trọng hơn chúng ta nghỉ rồi.

Lúc nãy cô ấy có nói con bé đã không muốn tỉnh dậy để đối mặt với hiện tại nên giờ con bé lựa chọn ngủ sâu để trốn tránh mọi thứ rồi.

Đều này hoàn toàn không tốt cho con bé lẫn đứa nhỏ.

"
Lâm Chí nghe lão đại nhà mình nói cũng biết được anh rất đau lòng, anh biết lão đại nhà mình là một người cuồng em gái, hơn thế anh là người luôn muốn cô sống trong hạnh phúc chứ không phải làm nằm yên một chỗ để người khác lo lắng như vậy.
" Lão đại, tôi tin sẽ có phép màu xảy ra.

Tôi tin tiểu thư em gái của anh sẽ mau chóng tỉnh lại và tràn đầy sức sống như lúc trước vậy.

" Lâm Chí mỉm cười an ủi anh.
Lê Anh Quân gật đầu, anh cũng mong là vậy.
Ở trên xe Bugatti của cô, Hồ Tiên Nhi nhìn vệ sĩ của cô: " Cậu có chuyện gì sao? "
" Lão đại, đúng như chị nói.

Có hai xe màu đen của hoàng gia đang bám theo xe của Lê tổng.

Giờ chị tính làm thế nào? " Vệ sĩ nhìn vào kính chiếu hậu, bên tai còn đeo thêm tai nghe Bluetooth nói tình hình bên ngoài đường cho cô biết.
Hồ Tiên Nhi nhắm mắt, cô chỉ cười lạnh, cô không ngờ Vũ Khải Phong vì bé con nhà mình mà cho người theo dõi nhất cử nhất động của anh, được để xem thử người thắng sẽ là ai.
Hồ Tiên Nhi vẫn nhắm mắt lạnh giọng nói: " Cho người của chúng ta làm lá chắn đi.

Nhớ đừng bức dây động rừng.


"
" Rõ lão đại.

" Vệ sĩ của cô nhanh chóng truyền đạt lời của cô.
Không bao lâu đoàn xe có cùng một kiểu với xe của anh đã đầy rẫy trên đường, như thế sẽ làm cho người theo dõi anh hoang mang theo.
Nhờ đó xe của anh đã được người của cô đưa đến trang viên nơi ở của Hồ Tiên Nhi rất an toàn, không lâu sau xe của cô cũng chạy vào sân trang viên.
Vừa bước xuống xe, Hồ Tiên Nhi nhìn anh lên tiếng: " Đi theo em, tránh để bước vào bẫy mà vệ sĩ của em sắp đặt.

"
Lê Anh Quân gật đầu, anh đi theo sau cô đến khi vào bên trong nhà.

Quản gia thấy cô liền vui mừng như sóng sót sau tai nạn vậy, ông gật đầu đi đến chỗ của cô nói: " Tiểu thư, vị Huy Gia trên đó giống như phát điên không cho cậu Bác Lam lại gần tiểu thư nhỏ.

Giờ vệ sĩ đang ở trên đó cố gắng tách Huy Gia ra khỏi tiểu thư nhỏ để ngài ấy có thể chữa trị cho tiểu thư nhỏ đó.

"
Nghe vậy đám người Hồ Tiên Nhi, Lê Anh Quân và Lâm Chí cùng nhau chạy lên lầu xem thử.
Khi lên đến họ đã nghe thấy tiếng hét và tiếng đánh nhau của Trương Gia Huy và đám vệ sĩ của Hồ Tiên Nhi.
" Tôi không cho các người động vào cô ấy.

Mau buông cô ấy ra cho tôi.

"
" Các người là ai? Sao dám đối xử với cô ấy như thế hả? Tránh xa ra! "

" Các người là kẻ xấu, đều muốn hại cô ấy.

Mau cút hết cho tôi.

"

Vô số lời mắng chửi của anh dành cho mọi người và toàn người bị thương đều do anh ra tay, ngay cả cả Bác Lam một người giỏi võ cũng bị anh đánh cho nhừ đòn
Bác Lam đứng ở một góc với khuôn mặt đầy vết thương vừa nhìn thấy cô bạn thân liền chạy cái vèo ôm đùi cô cầu cứu: " Lão đại, cô mà còn về trễ thêm một chút nữa là không nhìn thấy tôi rồi.

"
Hồ Tiên Nhi nhìn đám vệ sĩ của mình cũng phải thở dài, rốt cuộc cái tên trước mắt cô mạnh đến cỡ nào mà một mình chấp cả chục người thế.
Khác với Hồ Tiên Nhi, anh vừa nhìn qua khắp phòng đã biết Trương Gia Huy đang phát bệnh, mà nghiêm trọng hơn là khi bé con bị thương hay là gì khác là tên này sẽ phát bệnh và chứng hưng phấn cũng sẽ phát tác.
Chưa đợi cô lên tiếng, Lê Anh Quân đã nhanh chân đi đến ngăn chặn sự phẩn nộ cùng với cơn giận dữ của anh: " Trương Gia Huy, cậu nghe cho rõ đây.

Con bé bây giờ rất yếu, nếu cậu muốn con bé tỉnh lại thì phải để cho bác sĩ chữa trị.

Còn cậu cũng nên theo tôi đến bệnh viện đi, đến khi cậu chữa trị hết bệnh thì quay về chăm sóc cho bé.

".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.