“Cháu không nên để cho Đông Tử bị tai nạn xe cộ rồi chết. Cái loại người như Đường Tĩnh hoàn toàn không thích hợp để cậu ta yêu, cậu ta xứng đáng với người tốt hơn bla bla bla.” – Mẹ u mặt mày đau khổ nói.
“Vâng, vâng, vâng. Lúc đó cháu chỉ thấy như vậy đã là kết thúc tốt nhất cho bọn họ thôi.” – Điền Nghị gật đầu đồng ý. Trong lòng lại nghĩ, chết cũng đã chết rồi, chỉ là nhân vật trong truyện thôi mà, không cần phải có oán niệm lớn như vậy chứ.
Ngòi bút của tác giả giết người như ngóe, mà cũng không phải là loại phạm pháp giết người.
Dì à, dì đừng có dùng cái vẻ mặt như muốn giết cháu báo thù như vậy.
“Đông Tử chết rồi thì thôi đi. Đường Tĩnh là loại người dối trá, bên ngoài thì làm ra vẻ khổ sở, còn không phải vẫn tìm được người mới như bình thường sao, chỉ thấy người mới cười chứ không thấy người cũ khóc.” – Mẹ u nghiến răng nghiến lợi.
“Vâng… Dì xem, bây giờ đang lưu hành loại truyện trọng sinh, hay là về cháu viết một truyện trọng sinh, để Đông Tử sống lại thì sao ạ?” – Điền Nghị thấy dường như mồ hôi mẹ mồ hôi con sắp rớt hết ra rồi.
Đột nhiên hắn cảm thấy mình đúng là đồ cặn bã. Lúc đó vừa viết kết cục như vậy đã có vô số tin nhắn rồi, lượt xem của truyện tăng ầm ầm vào tố khổ là hắn không nên để cho Đông Tử trở thành vật hy sinh, lại còn căm hận Đường Tĩnh vì sau đó đã tìm được người yêu mới.
Có người thì vĩnh viễn yêu một người không thể yêu mình.
Có người thì cho dù tình cảm trả giá nhiều như thế nào cũng không được đáp lại bao nhiêu.
Tiểu thuyết chỉ là tiểu thuyết. Các người đừng có sống trong tưởng tượng nữa được không. Cầu xin đó!!!
Tình cảm không phải là thứ công bằng, không phải là thứ có thể trao đổi đồng giá, anh yêu tôi bao nhiêu thì tôi nhất định phải yêu anh bấy nhiêu.
Trên thực tế, những người chết vì tình gì đó hoặc cô độc cả đời gì đó hoàn toàn không hợp logic mà. Hơn nữa, tình yêu giữa hai người bọn họ căn bản là bất bình đẳng, cầu xin người đừng có quá nghiêm túc như vậy.
“Được, loại truyện này dì cũng từng đọc rồi. Cháu nhất định phải để Đông Tử có bàn tay vàng*, không được ngược.”
*bàn tay vàng: ý chỉ nhân vật được tác giả cho một loại “năng lực” có thể thoát khỏi mọi nguy hiểm, kể cả tới phút cuối vẫn lật ngược được ván cờ
“Được… Được ạ. Khi về cháu sẽ viết dàn ý.”
Đùa chứ, mẹ vợ nhất định phải đặt lên đầu mới được.
Ngược rồi vật hy sinh rồi BE cái gì gì đó đều phải thu thập hành lý mà đi càng xa càng tốt đi.
Điểm then chốt là mẹ vợ anh là mẹ ruột* của Đông Tử, đây chính là ngón tay vàng cỡ bự.
*trong truyện thì các tác giả làm mẹ ghẻ sẽ ngược nhân vật tả tơi, một nồi máu chó. Còn mẹ ruột thì đương nhiên thương con đẻ, nên hoàn toàn không cho ngược đó.
Tình cảm hai người tốt đẹp, dì thì đưa ra ý kiến, cháu thì nhận dạy dỗ đúng là đã chọc mù hai mắt của cha u.
Vốn dĩ khi đi tới cửa là muốn đợi con trai và bà xã ngăn mình lại, nhưng thế mà hoàn toàn bị bỏ qua… không thèm nhìn tới.
“Rầm.” – Cửa bị một lực mạnh đóng sầm lại vang lên một tiếng lớn phá vỡ bầu không khí tốt đẹp.
Âu Khắc sớm đã nhìn thấy cha mình nổi giận đùng đùng chờ bọn họ dưới cầu thang, nhưng y vẫn không chịu xuống, trước cứ lôi kéo mẹ về hàng ngũ của mình mới là chân lý.
Về phần cha của y, y thấy hoàn toàn không có hy vọng được sự đồng ý của ông, cứ để cho mẹ đi đối phó với ông ấy vậy.
Các bạn gay khi chuẩn bị come out thì xin nhất định phải lấy được lòng mẹ vợ. Phụ nữ thường hay mềm lòng, dễ nói chuyện, dễ cảm hóa hơn.
Mẹ của y đã chuẩn bị để điền Nghị cho một người “bị tai nạn xe cộ” chết được mấy năm rồi hồi sinh lại. Sau đó cho hắn có bàn tay vàng, để hắn có năng lực nam và nam với nhau cũng sinh con được, rồi còn cái gì đó giả tưởng một chút nữa.
Nam với nam có thể sinh con, mấy chữ này thì đã từng có rồi, thí dụ như sông Tử Mẫu trong truyện Tây Du Ký, đàn ông chỉ cần uống một ngụm nước thì có thể mọc ra tử cung…
Ngô Thừa Ân: Nhắc tới tôi làm gì, yêu quái ăn một miếng thịt của Đường Tăng cũng có thể trường sinh bất lão. Truyện của tôi là truyện tu tiên, nam với nam mà sinh được con ở trong truyện Tây Du kia tuyệt đối hợp lý. Phụ nữ ở Nữ Nhi Quốc chẳng lẽ cứ phải xếp hàng chờ một quả dưa chuột tới để thụ tinh sao? Thế thì đó là loại truyện ngựa giống kinh hồn đó.
#ông tổ của việc nam với nam mà sinh được con#
#Tây Du Ký là truyện tu tiên#
#Gậy Kim Cô mới là vũ khí lớn#
#Hành trình về Tây Thiên của bốn người song tu#
#Nhân thú giữa Tiểu Bạch Long và Đường Tăng#
Nhất định là do cách tôi mở Tây Du Ký không đúng rồi…
“Hôm nay dì đi đã. Lúc về dì sẽ xem truyện mới của cháu. Nếu như con trai dì bắt nạt cháu thì cứ nói cho dì.” – Mẹ u trao đổi số điện thoại với Điền Nghị rồi mới đứng dậy đẩy cửa đi tìm cha u.
Biên tập, cô có thể nghỉ việc rồi, giờ đã có mẹ vợ tôi đích thân giám sát.
Điền Nghị thấy áp lực rất lớn. Trọng sinh, rồi bàn tay vàng, rồi lại còn nam nam sinh con cái gì đó thực sự đã khiêu chiến tới cực hạn của hắn rồi.
Cái thứ kinh hồn hoàn toàn không khoa học mà mẹ vợ hắn lại đánh tiếng rồi. Hiện giờ hắn nhất định phải hợp lý hóa bọn nó.
Nhạc phụ cùng nhạc mẫu đã đi rồi. Không chỉ Điền Nghị đã hết căng thẳng mà ngã ngồi lên sa lông, mà ngay cả Âu Khắc cũng thấy thả lỏng không ít.
“Truyện cậu đã đọc rồi sao?” – Điền Nghị hỏi dò, áp lực vừa giảm xuống mà bầu không khí trong nhà lại bắt đầu nghiêm trọng.
“Anh là nói tới cậu thụ dâm đãng bị anh làm tới mức không xuống được giường kia sao?”
“…” – Đó không phải là tôi nói, mà là định nghĩa của các độc giả ở dưới, hoàn toàn không có quan hệ gì với tôi.
“Hay là nói tới chuyện đã làm nguyên một đêm, sau đó anh còn thấy cái thứ đồ chơi này của anh chính là máy đóng cọc?”
“…” – Được rồi, cái nick “Tác giả là kẻ thối nát” kia chính là cậu.
Hôm đó hắn đọc được một lời nhắn:
Tác giả, những thứ này đều là do anh bổ não quá phải không, hoàn toàn không hợp logic. JJ của nhân vật chính trong truyện toàn là thịt người, làm một đêm như máy đóng cọc không phải sẽ bị hỏng luôn hả?
Đầu tiên hắn đồng ý đó là chuyện không hợp lý, chí ít Âu Khắc sẽ không để hắn làm nguyên một đêm. Thế nên hắn quyết định tìm cảm giác thành tựu để thỏa mãn mình, bị nghi vấn như vậy thì hắn vốn dĩ vẫn duy trì sự bình thản, nhưng nick lại là Tác giả là kẻ thối nát.
Cái ID này làm hắn không bình tĩnh nổi, quay đầu nhìn tới những nghi vấn của y thì thấy giống như đã lấy dao đâm vào tim hắn vậy.
Hắn vất vả lắm mới đem em thụ ngạo kiều ra mạnh mẽ làm nửa ngày. Sau đó đối phương tức giận thì thôi đi, JJ của hắn còn quang vinh mà bị thương nữa. Hiện gì một tên anti-fan chất vấn hắn như vậy, làm cho hắn vô cùng khó chịu.
Xưa nay, hắn vốn dĩ vẫn không thích trả lời bình luận mà giờ đây hắn lại nghênh ngang trả lời lại một câu: Không phải cái JJ nào cũng đều là máy đóng cọc.
Đại thần đam mỹ à, người đây là muốn đùa chết tôi phải không.
Đầu tiên là mẹ vợ là fan cứng cựa, rồi lại tới bạn trai là anti-fan.
Hiện giờ Điền Nghị thực muốn tìm một cái lỗ mà chui vào. Câu hỏi bình thản của Âu Khắc làm cho hắn chảy mồ hôi lạnh. Để qua được ngày hôm nay thực sự làm hắn lao tâm khổ tứ.
Màn kịch trói buộc → vây xem màn kịch người ta tự sướng → bị cha vợ bắt gian tại giường → làm cha vợ tức giận rời đi, lôi kéo theo mẹ vợ là fan cứng cựa.
Đến bây giờ, lại lộ ra chuyện bạn trai ở trên mạng là anti-fan, nghi ngờ năng lực của hắn rồi lại bị hắn phản kích lại.
Hắn thấy chắc hắn phải đi cầu phật để giải xui thôi.
Quần lót đỏ: Đây là cảnh tượng xảy ra do vào năm bổn mạng mà anh lại không mặc quần lót đỏ đó.
Mấy cái thứ mê tín này có muốn cũng không kịp nữa rồi… Hiện giờ mình đi mua có còn kịp không vậy?
Lời tác giả:
#Nói không giữ lời không thể có được tình yêu#
Tôi lại không giữ được lời hứa ròi. Vốn dĩ hôm qua đã định đăng chương truyện của hôm nay rồi. Đã nói là một ngày một chương nhưng hôm nay tôi lại không nhịn được mà gõ tiếp, thế là tôi cứ thể gõ…
Ha ha ha, tôi quyết định là cứ viết chương mới tùy ý thôi.
Các bạn đừng quá yêu tôi mà bảo tôi nói mà không giữ lời nha.