"Phu nhân, để cháu dọn đồ ăn giúp người." Cô gái nhỏ núp bên cánh cửa.
"Cảm ơn." Christa mỉm cười, đưa cho cô ấy chiếc tạp dề.
"Người đừng khách sáo."
Có vẻ không ngờ Christa lại bình dị gần gũi như vậy, cô gái nhỏ ngây ngốc nhận tạp dề, khuôn mặt đỏ bừng.
"Ở chung với Subaru như thế nào?" Christa thuần thục nạo cà rốt, câu được câu không nói chuyện với Yui.
"Subaru... Subaru rất tốt." Yui chân thành nhìn Christa, "Thoạt nhìn có chút hung dữ, nhưng không hề ép buộc cháu, cũng không hút máu cháu, hôm nay Laito tới gây rối, còn bị cậu ấy đuổi đi."
"Subaru rất ngoan." Christa cười gật đầu.
"Ưm... đúng... đúng vậy, có hơi mạo muội khi nói điều này, nhưng cháu cảm thấy hôm nay Subaru cứu cháu... là vì cậu ấy mềm lòng."
Yui vừa rửa cà chua, vừa sợ hãi nói.
"Nếu ở chung với Subaru sẽ biết, nó là một đứa nhỏ hiền lành."
Christa đặt cà rốt đã nạo sang một bên, nhận lấy cà chua, cắt thành miếng.
"Phu nhân cũng rất tốt." Yui thấp giọng nói.
"A? Thật sao? Cảm ơn lời khen của cháu."
Nhìn cô gái đỏ mặt, Christa nở nụ cười.
Nữ chính không hổ là nữ chính, có đặc quyền lựa chọn ai là người hút máu mình, cũng là cô dâu đầu tiên không bị sáu đứa nhỏ gây sức ép. Ngày hôm qua trong bữa tiệc, Yui đưa ra lựa chọn ai sẽ là người hút máu mình, thế mà bọn nhỏ đều đồng ý.
Đứa nhỏ này cũng thông minh, lựa chọn Subaru không có chút hứng thú gì với mình, sau đó chuyển tới ở phòng cách vách, sống chung cùng thằng bé, thỉnh thoảng lại ngẫu nhiên gặp Christa.
Ở bữa tiệc, biết mình chuyển sinh vào trong game, Christa chỉ mất vài phút để nắm rõ thông tin.
Đối với người khác đây chỉ là otome game, đối với cô đây lại là cuộc sống, mấy trăm năm qua không phải giả. Lí do cô biết đây là game cũng rất tình cờ... Nếu không phải lúc trước bạn cùng phòng dán poster Komori Yui trên tường, ngày nào cũng nhắc bên tai cô anh em sinh ba lên kế hoạch giết Cordelia, Nhị thiếu gia ghen tị với Đại thiếu gia mà giết Beatrix, còn cả tiểu thiên sứ đáng thương phải chịu nỗi đau do có người mẹ phát điên vì bị cưỡng hiếp,...Một loạt câu chuyện rùng mình như vậy, phỏng chừng nếu không nghe qua, Christa cũng không nhớ tới game này.
Từ sau khi anh em sinh ba giết chết Cordelia, Christa dần cảm thấy có chuyện gì đó không thích hợp, cô cảm giác như mình đã từng chứng kiến chuyện này từ rất lâu về trước. Mà Komori Yui tựa như chiếc chìa khóa, mở ra kí ức đã phong bế suốt trăm năm.
Christa cảm thấy nhớ lại cũng không có tác dụng gì mấy, cô bình tĩnh ném chuyện này ra sau đầu.
Rối rắm cũng không có kết quả, cô đã sớm rời xa thế giới kia, nơi này có thứ cô không thể bỏ được, hiện tại chỉ có vui vẻ sống mới là chân ái.
"Thật phiền, lúc nào cũng lẽo đẽo bám theo con." Dùng bữa xong, Subaru oán giận nói với Christa.
"Nếu con bé không thông minh đi theo con, đã sớm bị đám Ayato bắt mất." Christa vừa ăn điểm tâm vừa nhìn con trai.
"Tch, con biết, nếu không phải cô ấy đáng thương, con đã sớm đuổi cô ấy đi! Cái chính là hai bọn con không cùng lớp, hôm nay thầy giáo còn gặp riêng con, yêu cầu không được yêu sớm!"
Subaru cau mày.
"Vậy con tính làm gì, con bảo vệ con bé, mối quan hệ của các con không có tiến triển, bố con sẽ không hài lòng."
Cô hiểu con trai mình, thoạt nhìn Subaru có vẻ khó ở chung, nhưng nó là đứa nhỏ hiền lành nhất trong số sáu đứa nhỏ. Ha ha, đó là lý do tại sao Yui lại chọn thằng bé làm người bảo vệ.
"Các cô dâu trước cũng đâu làm gì được, kẻ vọng tưởng muốn trèo lên giường một trong số chúng con, kẻ thì muốn tự sát, cả ngày léo nha léo nhéo, phiền muốn chết. Cũng chỉ là món đồ chơi mà thôi, đừng làm phiền tới con là được." Subaru bình thản nói.
"Con đã trưởng thành, thích làm gì thì làm, mẹ luôn ủng hộ con." Christa vuốt phẳng lại áo cho Subaru.
Con trai đã trưởng thành, cũng có chính kiến riêng, Komori Yui là nữ chính, chắc chắn có điểm hơn người, dưới góc nhìn của một người mẹ, cô không hy vọng nữ chính ở gần với Subaru, nhưng điều đó phải do Subaru quyết định, cô chỉ đứng sau ủng hộ. Nếu con trai thông suốt rồi, có thể yêu cũng là chuyện tốt, cô sẽ thật tâm chúc phúc.
Lúc này Christa không biết, Komori Yui là nữ chính, nhưng là nữ chính vô cùng "đặc biệt", cô ấy là tồn tại không thể thiếu trong kế hoạch của KarlHeinz.
. . .
"Đã đưa người tới chưa?"
"Đã tới, hơn nữa... cô ấy chọn Lục thiếu gia."
"Subaru...sao?"
"Đúng vậy."
"Hah... Báo lại với Mukami Ruki, bắt đầu thực hiện kế hoạch."