Không Sinh Con Sẽ Phải Chết

Chương 1-2



Edit: Thải Nhi

Một giọng nói hèn hạ ti tiện vang lên ở trong đầu.

Đại khái là khiếp sợ qua đi, giờ phút này Lục Nhiễm Nhiễm thế nhưng dị thường bình tĩnh, cô hỏi: “Cậu là thứ gì?”

Đối phương an tĩnh trong chớp mắt mới trả lời: “Tôi mới sẽ không nói tôi không phải đồ vật.”

Lục Nhiễm Nhiễm: “Nga.”

“…… Tôi là quản lý thời không số 001!” Cảm giác tồn tại thật lớn!

Lục Nhiễm Nhiễm: “Nga.”

001: “…… Đó chính là tương lai của cô, muốn thay đổi chỉ có một phương pháp, thượng Quý Trạch Dương, sinh Quý Mộc ra.”

“Cái gì?” Lục Nhiễm Nhiễm kinh hãi.

001 rốt cuộc vừa lòng, vừa rồi trấn định như vậy, khiến cho nó quản lý thời không này thật mất mặt!

Lục Nhiễm Nhiễm: “Không nhân cơ hội tên bệnh thần kinh kia còn chưa sinh ra mà giết chết cơ hội tồn tại của nó, thế nhưng cậu còn muốn tôi sinh nó ra?”

Cô càng nói càng tức giận: “Làm rõ ràng chút, tôi mới mười bảy!”

001: “……”

Lục Nhiễm Nhiễm một bộ khuyên bảo thiếu nữ vô tri: “Chỗ này của tôi có phương thức liên hệ phòng khám phá thai không đau, có thể miễn phí cung cấp cho cậu, không cần cảm tạ.”

001: “…… Cô không có một chút tình thương của mẹ, đó là một sinh mệnh!”

Lục Nhiễm Nhiễm: “Đúng vậy, tôi không có, cho nên sao?”

001: “Cô không sinh, đứa nhỏ sẽ do Lâm Tĩnh Xu sinh ra, đến lúc đó kết quả vẫn giống nhau, cô sẽ bị chết thực thảm!”

Lục Nhiễm Nhiễm: “Bị người bán vào hội sở giải trí?”

Được lắm, ai dám muốn cô, cô tuyệt đối sẽ cho đối phương trải qua chuyện mà cả đời không quên được ……

…… Cô sẽ bóp mạnh trứng đối phương.

Lục Nhiễm Nhiễm lớn lên xinh đẹp, lại là cô nhi, chính là không có mấy người dám khi dễ cô, bởi vì có cái ý niệm này, đều bị cô đánh nằm úp sấp rồi.

001 có thể nghe được tiếng lòng Lục Nhiễm Nhiễm: “……”

Rõ ràng hệ thống không có giới tính, vì sao nó lại cảm thấy huyễn chi* phát đau.

*Tay chân biến ảo ra

001 đành phải lui một bước: “Quý Mộc kỳ thật là đứa nhỏ tốt, chẳng qua bị người dẫn đi nhầm đường, cho rằng cả nhà cô đều khi dễ ba nó……”

“0, không đi học sao.” Lục Nhiễm Nhiễm nhướng mày, hỏi một vấn đề kỳ quái.

001: “…… Không được gọi tôi là 0. Còn có, tôi không cần đi học.”

Lục Nhiễm Nhiễm trực tiếp xem nhẹ nửa câu đầu của nó, gật đầu: “Tôi đoán nhất định nếu đã học sơ trung đều nên biết trứng thụ tinh là trứng và t*ng trùng của cha mẹ hai bên kết hợp mà thành, mẹ cũng thay đổi, sinh ra còn là Quý Mộc sao?”

Cô lắc đầu thở dài, giọng điệu mang theo thương hại: “Tiểu học kê đáng thương.”

001: “…… Tôi không phải Tiểu Học Kê, tôi là quản lý thời không khảo thí (thi) luôn đứng thứ nhất, còn có tiểu hồng hoa*! Tôi rất uyên bác!”

*Mình nghĩ chắc như phiếu bé ngoan

Lục Nhiễm Nhiễm: “Nga, gà nhà trẻ.”

001: “…… Cô không nghe lời nói, sẽ có xử phạt!”

Ở trong tiếng uy hiếp của 001, xe dừng lại ở trước một biệt thự hai tầng, mà đúng lúc này Lục Nhiễm Nhiễm “Tỉnh” lại.

Trước cổng biệt thự có một người phụ nữ trung niên mập mạp và một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thiếu niên này chính là Quý Trạch Dương.

Quản gia nói: “Thiếu niên là Trạch Dương thiếu gia, chính là đứa nhỏ ôm sai kia, họ Quý, lão gia tử nhận nuôi cậu ấy, hoàn toàn đi vào hộ khẩu nhà họ Lục, gọi cậu ấy là anh hoặc chú nhỏ đều được. Một người khác là dì Triệu, là đầu bếp nữ trong nhà, muốn ăn gì đều có thể nói với dì Triệu.”

Lục Nhiễm Nhiễm gật đầu, xuống xe, dì Triệu vội vàng chào đón, cười nói: “Nhiễm Nhiễm tiểu thư đi, lớn lên thật xinh đẹp, quả thực là kết quả của tiên sinh và phu nhân.”

Lục Nhiễm Nhiễm gọi một tiếng dì Triệu, rồi nhìn Quý Trạch Dương.

Không hổ là cha ruột nam chủ tương lai, thiếu niên đẹp ngoài dự kiến, làn da thực trắng, lông mày lại cực đen, lông mi lớn lên thực dài, giống như chạm vào mí mắt, che khuất tầm mắt lạnh nhạt.

Dì Triệu nhiệt tình, thì hắn lại quá lạnh nhạt.

【Leng keng! Nhiệm vụ khởi đầu kích hoạt…… Xin hãy trao đổi tên gọi với Quý Trạch Dương, nếu thất bại sẽ bị trừng phạt nha.】

Giọng nói hèn hạ ti tiện của 001 vang lên trong đầu Lục Nhiễm Nhiễm.

Lục Nhiễm Nhiễm: “…… Trừng phạt gì?”

001 cười hèn hạ: 【Dục hỏa đốt người ba phút!】

Ta thao! (Một câu chửi tục)

Lục Nhiễm Nhiễm thở sâu, duỗi tay về phía Quý Trạch Dương, mỉm cười lộ ra tám cái răng: “Lục Nhiễm Nhiễm. Xin hỏi anh là……”

Tầm mắt thiếu niên đạm mạc nhẹ nhàng xẹt qua đầu ngón tay cô, cũng không có ý tứ bắt tay, chỉ nói: “Quý Trạch Dương. Nếu nguyện ý, có thể gọi tôi chú nhỏ.”

Thực rõ ràng, hắn không muốn làm anh cô.

Lục Nhiễm Nhiễm: “……”

Cô cũng không thích gọi hắn chú nhỏ!

Vì thế, Lục Nhiễm Nhiễm trả lời: “Nếu nguyện ý, tôi càng thích người khác gọi tôi Nhiễm tỷ.”

Một đám người: “……”

【Leng keng! Chúc mừng nhiệm vụ khởi đầu thành công. 】

Lục Nhiễm Nhiễm nhướng mày: “Thành công, có khen thưởng sao?”

001: “Đương nhiên. Còn là giải thưởng lớn!”

Ánh mắt Lục Nhiễm Nhiễm sáng lên, chẳng lẽ là tiền sao?

Không cần quá nhiều, năm trăm đồng là đủ rồi!

001: “Khen thưởng chính là……”

Lục Nhiễm Nhiễm thở sâu, nín thở ngưng thần.

Tiền tiền tiền!

Hãy cho cô tiền!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.