Vừa nhắm mắt, Túng Phồn ngủ một giấc tới tận ngày hôm sau, lúc tỉnh dậy mặt trời đã lên đến đỉnh đầu. Cậu rời giường, chỉ thấy cả người đều đau, bụng nhỏ cũng ê ẩm, vừa trướng vừa nóng, quả thực như đang muốn mạng cậu vậy.
Ngồi một hồi, Túng Phồn mới nhớ ra hôm qua mình phân hóa lần hai, còn bị Phí Hành Phong đánh dấu nữa. Cái cảm giác đó, tuy là cậu không muốn trải qua thêm một lần nữa, nhưng mà cái cậu thấy bây giờ chính là, mở mắt ra không thấy Phí Hành Phong đâu, cậu có hơi nhớ người này.
Phí Hành Phong không có ở trong phòng, cổ họng Túng Phồn lại đau rát, không có sức mà gọi đối phương, cậu chỉ đành với điện thoại đang để trêи đầu giường , nhắn một tin cho Phí Hành Phong.
Chưa đầy nửa phút, Phí Hành Phong đã đi vào.
"Tỉnh rồi?" Phí Hành Phong ngồi xuống mép giường, sờ trán Túng Phồn thử nhiệt độ, không sốt, vậy là tốt rồi.
Túng Phồn nắm chặt tay Phí Hành Phong, hậm hực hỏi: "Anh đi đâu vậy?"
"Anh ở dưới bếp ninh cháo gà cho em." Hôm nay hắn dậy cũng không phải quá sớm, ôm Túng Phồn nằm thêm một lúc bèn xuống giường rửa mặt nấu cơm, tránh cho Túng Phồn dậy lại ngay cả miếng cơm nóng cũng không có mà ăn.
Túng Phồn dịch dịch người, nằm đè lên chân Phí Hành Phong, mặc dù động tác của cậu chậm chạp nhưng cũng không ảnh hưởng chuyện đầu cậu vẫn dán lên lồng ngực đối phương.
Phí Hành Phong cúi đầu hôn cậu một cái, âm thanh dịu dàng y như giọt sượng đọng trêи cánh hoa lúc sớm mai: "Có chỗ nào không thoải mái thì nhớ nói với anh."
Túng Phồn nắm tay Phí Hành Phong không buông, nhỏ giọng nói: "Cả người chả có chỗ nào là thoải mái cả, em có cảm giác như mới bị xe tải nghiến qua nghiến lại mấy lần ấy, chỗ nào cũng đau."
Phí Hành Phong bật cười, xoa xoa tóc Túng Phồn an ủi: "Vậy lát nữa ăn xong, anh ôm em ra ghế massage, để em ngồi một lát nhé."
"Ừm." Túng Phồn đáp lời, nhưng mà hoàn toàn không có ý định thả Phí Hành Phong ra. Cậu phát hiện ra, hình như so với ngày trước, cậu thích dính lấy Phí Hành Phong hơn nhiều, chỉ cần ngửi thấy mùi tin tức tố của đối phương là cảm thấy toàn thân thư thái hẳn.
"Anh gọi điện cho Nghiêm Tiêu giúp em rồi, nói là em thấy trong người không thoải mái, mấy ngày nay sẽ không đến văn phòng." Phí Hành Phong nói.
"Vậy còn anh?" Ngày hôm nay Phí Hành Phong nên đi làm, bắt người ta ở nhà với cậu cả ngày thì không được hay cho lắm, cho dù có là người yêu thì Phí Hành Phong cũng có công việc, sự nghiệp riêng của mình nữa mà.
Phí Hành Phong cười nói: "Anh ở nhà với em, em nghỉ mấy ngày, anh sẽ nghỉ ở nhà cùng em bấy nhiêu ngày."
Trong lòng Túng Phồn cảm thấy vô cùng ấm áp, cậu hít sâu một hơi nói: "Không biết sao, em cứ có cảm giác mình dính người hơn, không muốn cho anh ra khỏi phòng, cách em nửa mét cũng không muốn."
Phí Hành Phong nói: "Anh biết, hôm nay anh cũng phải dùng hết nghị lực bản thân mới xuống giường nấu cơm được đấy. Đây là biện tượng bình thường sau khi ký hiệu hoàn toàn, bởi vì chúng ta bị tin tức tố ảnh hưởng lẫn nhau, sẽ sinh ra cảm giác ỷ lại với đối phương. Chờ mấy ngày nữa sẽ tốt hơn, chúng ta cứ thuận theo tự nhiên là được."
Nghe Phí Hành Phong giải thích như vậy, Túng Phồn cũng thấy yên tâm hơn: "Vậy thì tốt rồi. Nếu cứ như này mãi, e là cả hai chúng ta khỏi phải đi làm nữa mất."
Nhà họ Phí sau khi biết Túng Phồn đã phân hóa lần hai thành công, cũng biết hai người đã hoàn thành ký hiệu thì đều vui mừng vô cùng. Nhưng mà vướng cái là mấy người họ đều đang ở nước ngoài, nên không thể tổ chức tiệc ăn mừng được nên chỉ gọi điện về chúc mừng cả hai. Mạc Y còn đặc biệt đặt một chiếc bánh ngọt lớn, để người ta mang đến tận nhà cho Túng Phồn.
Nói chung, nếu trong nhà có người phân hóa thành công, trong nhà sẽ tổ chức tiệc hoặc đặt bánh ngọt để chúc mừng. Túng Phồn tuy là đã phân hóa hoàn chỉnh, nhưng lấy thái hộ của nhà họ Túng đối với cậu, thì chắc chắn bọn họ sẽ không tổ chức tiệc chúc mừng gì cho cậu rồi, như vậy kể ra cũng có chút tiếc nuối. Vừa vặn để nhà họ Phí họ bù đắp cho Túng Phồn, cũng coi như là đã viên mãn, Trình Tịnh biết tin chắc chắn là cũng sẽ thấy vui.
Ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, sau khi Túng Phồn đã có thể đi lại bình thường, Phí Hành Phong lập tức dẫn cậu tới bệnh viện làm kiểm tra.
Phan Huyền cầm kết quả xét nghiệm, xem kỹ từng chỉ số một, sau đó cười nói: "Chúc mừng, phân hóa tốt lắm, đã là omega 100% rồi."
Thân thể không có vấn đề gì nữa, Túng Phồn cũng yên tâm hơn: "Omega cũng có lắm phiền não lắm."
"Cái đó thì đúng, nhưng mà đối với hai người đấy cũng không phải chuyện gì xấu." Nói xong, Phan Huyền lôi một quyển "Sổ tay Omega" dưới gầm bàn ra đưa cho Túng Phồn, "Cậu về nhớ xem cẩn thận, trong này đều là những kiến thức mà omega cần biết. Nếu thấy trong người có chỗ nào không thoải mái thì có thể tìm tôi bất cứ lúc nào."
Quyển "Sổ tay Omega" này là phiên bản phát hành thống nhất trêи toàn quốc, mỗi một omega vừa mới phân hóa xong đều được phát một quyển, tương tự còn có cả "Sổ tay Alpha" nữa.
"Được, tôi về sẽ chăm chỉ xem." Cậu không được học tiết sinh lý liên quan, cho nên có cái gì chỉ có thể học trong quyển sách này mà thôi.
Lên xe rời khỏi bệnh viện, Phí Hành Phong nói: "Anh đưa em đi ăn trước đã, xong rồi, em đến công ty với anh một chuyến đi, anh còn mấy văn kiện cần xử lý nốt, khoảng một tiếng là xong rồi, sau đó chúng mình cùng nhau về nhà."
Cảm giác ỷ lại vào đối phương của cả hai người họ bây giờ không nghiêm trọng như lúc mới ký hiệu xong nữa, nhưng nếu tách ra thời gian dài vẫn sẽ thấy khó chịu, biện pháp tốt nhất chính là hai người đều làm việc ở nhà, chờ thêm mấy ngày nữa.
"Ừm." Túng Phồn không có ý kiến, lại nghĩ đến mấy ngày nay cậu chưa liên lạc với Đường Á, bèn nhắn một tin nhắn cho đối phương, hỏi cậu ta gần đây có bận gì không, nếu rảnh thì cùng nhau đi uống trà chiều, nhưng mà cậu chỉ đi tầm khoảng một tiếng được thôi.
Lúc Đường Á nhắn tin lại đã là nửa tiếng sau, hồn nhiên phàn nàn với Túng Phồn dạo này mình bận thế nào, phải cùng ngài Geoff đi xử lý các công việc của show thời trang, còn kiêm thêm nhiệm vụ làm phiên dịch nữa, sau đó lại hỏi thăm tình hình của Túng Phồn.
Túng Phồn cũng không giấu giếm, nói chuyện mình vừa mới phân hóa lần hai cho Đường Á.
Đường Á gửi đến một cái icon kinh ngạc, cũng thực lòng gửi lời chúc của cậu ta đến Túng Phồn, nói là chờ đợt này đỡ bận, nhất định sẽ hẹn Túng Phồn đi ăn một bữa. Còn nói không biết ngài Geoff trao đổi với Roy thế nào, hình như Roy tính đầu như cho Geoff Studio, các công tác chuẩn bị cho show thời trang lần này, bên Roy cũng có cử người đến xem xét.
Cái này thì đúng là Túng Phồn không ngờ tới. Nhưng mà cậu thấy đây là chuyện tốt. nếu Roy có ý định đầu tư vào lĩnh vực thời trang, vậy có nghĩa là cậu cũng có cơ hội nhận được đầu tư, không phải sao?
Ăn cơm tối xong, Túng Phồn ngồi làm ở trêи ghế sofa xem tin tức, Phí Hành Phong đang thu dọn phòng bếp, tiện thể bổ chút hoa quả cho cậu tráng miệng.
Bấy giờ, có một tin nhanh đột nhiên được đăng lên —— Nói là có một sự kiện phát tình quy mô lớn xảy ra ở khu chung cư Long Nhuận, nhắc nhở Alpha và Omega ở khu vực lân cận chú ý phòng hộ, nếu đang ở bên ngoài thì tạm thời không nên quay về nhà. Những người không phải nhân viên của khu đô thị cũng xin tránh khỏi khu vực này để khỏi bị ảnh hưởng đến. Các phương tiện giao thông không đi qua tuyến đường này, hỗ trợ xe cấp cứu ra vào làm nhiệm vụ. Nguyên nhân cụ thể của vụ việc vẫn đang được các cơ quan chức năng tiến hành điều tra, xác minh.
Khu chung cư Long Nhuận không cách xa khu nhà của bọn họ lắm, hai người mỗi ngày đi làm đều khi qua nó. Khu Long Nhuận xây dựng theo hình thức cho thuê căn hộ chung cư cao tầng, mỗi tầng có vài hộ sinh sống. Đừng thấy khu đô thị này chỉ có hai tòa chung cư mà xem thường, thực tế số hộ gia đình ở đây rất nhiều, tỷ lệ vào ở cũng cao, rất được dân công chức cổ cồn yêu thích, tuy tiền thuê hơi cao nhưng hoàn cảnh sinh hoạt và điều kiện giao thông đều rất thuận tiện, là lựa chọn hàng đầu cho những người làm văn phòng, có thể tự chủ kinh tế.
"Sao đột nhiên lại phát tình tập thể được vậy?" Túng Phồn không hiểu lắm, "Khu chung cư cho thuê như vậy, đáng lẽ biện pháp cách ly phải làm rất tốt mới đúng chứ."
Khu chung cư này nghe nói đã đi vào hoạt động phải được gần mười năm rồi, thời gian dài như vậy đều khôn có vấn đề gì phát sinh, đáng lý mà nói sẽ không đột nhiên xảy ra tai nạn như lần này mới phải. Hơn nữa theo Túng Phồn biết, nếu có người tiến vào thời kỳ phát tình mà không thể lập tức mở ra thiết bị cách ly, một khi tin tức tố lan đến một phạm vi nhất định, hệ thống quản lý tòa nhà sẽ tự động mở thiết bị cách ly của cả khu nhà, như vậy đúng là có thể người ở một hai tầng liền kề đó sẽ bị ảnh hưởng, nhưng không thể nào lại lan ra cả tòa nhà được, chứ đừng nói là cả khu chung chung cư như vậy. Trừ phi bên phía quản lý tòa nhà vốn không hề mở thiết bị cách ly lên.
Phí Hành Phong cũng không biết tại sao chuyện như thế lại phát sinh, chỉ có thể tự suy đoán, nói: "Có thể là do hệ thống cảm ứng tin tức tố ở ngoài hành lang của bọn họ xảy ra vấn đề."
"Tình huống như thế này có dễ kiểm soát không?"
"Khó nói lắm. Riêng việc đưa tất cả những người này đến bệnh viện thôi cũng đã rất phiền phức rồi, bác sĩ và y tá đều phải mặc đồ phòng hộ, mà những alpha và omega đã tiến vào thời kỳ phát tình chỉ có thể chia ra đưa từng người một đi, cái này dần đến thời gian nhập viện của họ bị kéo dài, càng làm gia tăng tỷ lệ những người khác cũng rơi vào giai đoạn đặc thù. Hơn nữa nhiều người như vậy, mỗi người đều phải dùng phòng riêng để tránh ảnh hưởng đến nhau, bệnh viện có đủ phòng bệnh trống như vậy hay không cũng khó mà nói trước được."
"Chẳng lẽ không thể tiêm một liều thuốc ức chế rồi ra viện tự cách ly ạ?"
Phí Hành Phong búng lên trán Túng Phồn một cái, nối: "Em cũng đâu phải chưa từng tiêm thuốc ức chế, tiêm xong vẫn phải ở lại bệnh viện quan sát thêm. Hơn nữa bọn họ là bị động phát tình, không phải kỳ phát tình cố định của bản thân, tình huống như vậy dùng thuốc ức chế càng phải theo dõi cẩn thận hơn."
Xem ra đúng là rất phiền phức. Túng Phồn thở dài, cậu không nhận xét gì về việc xảy ra ở khu chung cư Long Nhuận, chỉ là sự kiện như vậy đột nhiên phát sinh chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Túng Phồn cầm điện thoại, tiếp tục tìm tin tức liên quan để xem. Quả nhiên, tin này rất nhanh đã leo lên bảng hotsearch, rất nhiều người cũng bắt đầu thảo luận về sự kiện này.
Mãi đến mười rưỡi tối, cơ quan chức năng mới đăng lên một thông báo mới, nói là đã đưa tất cả những người bị sự kiện phát tình tập thể ở khu chung cư ảnh hưởng đến bệnh viện, tất cả đều phải ở lại trong viện tiến hành theo dõi tình hình sức khỏe, tin tức sẽ được cập nhật thường xuyên để mọi người có thể theo dõi. Mặt khác, sau khi tiến hành điều tra, nguyên nhân khiến vụ việc phát tình tập thể lần này nảy sinh đã được xác nhận, là do hệ thống thiết bị cách ly khu chung cư sử dụng không đạt tiêu chuẩn. Được biết, một tuần trước, vì đã đến hạn thay thế bảo trì thiết bị, các hộ gia đình trong khu chung cư đã đồng loạt thay mới thiết bị, nhưng những thiết bị này lại hoàn toàn không có tác dụng cách ly tin tức tố. Tình hình cụ thể vẫn cần được điều tra chi tiết để xác minh làm rõ.
Túng Phồn đọc tin tức xong mà thấy đầu cũng xoay mòng mòng luôn, việc quan trọng như thay thiết bị cách ly mà lại để xảy ra sơ suất, mấy người này ẩu tả thế nào mà có thể làm ra chuyện như vậy? Rốt cuộc là do quản lý khu chung cư làm ăn tắc trách, hay là do bên cung cấp thiết bị làm ăn láo nháo?
Túng Phồn chậc chậc hai tiếng: "Chờ khi nào nhà mình đổi thiết bị cách ly thì nhất định phải thật là cẩn thận, đừng mua nhầm hàng giả hàng nhái kém chất lượng."
"Yên tâm đi, toàn bộ đồ mình dùng đều là thiết bị trong nhà tự nghiên cứu phát triển, không có vấn đề gì hết." Đối với sản phẩm nhà mình làm ra, Phí Hành Phong cực kỳ tự tin.
Túng Phồn làm mới bảng tin điện thoại mãi, xem có tin nào mới được đăng lên không, kết quả nhin thấy weibo chủ đầu tư khu chung cư đăng lên, nói tất cả thiết bị họ mới thay đều sử dụng của công ty Túng gia, chuyện này nhà họ Túng nhất định phải cho họ một lời giải thích hợp lý!