Không Thể Quay Lại

Chương 22



Tiểu Nhu hoảng sợ lui về sau, nhìn chằm chằm vào Đinh Tiểu Mẫn, rồi bỗng nhiên cười lớn "Thì sao? A Mẫn, em nghĩ khi biết sự thật Thần sẽ yêu em sao?"


Đinh Tiểu Nhu lạnh nhạt nhìn Tiểu Nhu "Điều đó em không chắc, nhưng em chắc một điều, nếu anh ấy biết người đó là em, thì sẽ không chán ghét em nữa"


Tiểu Nhu đi lại gần Đinh Tiểu Mẫn, gương mặt đã trở về bình tĩnh, giơ thẻ phòng lên cười tươi nói "A Mẫn, em nghĩ làm sao chị lại biết chỗ này mà đến? Rồi em nghĩ làm sao chị có thẻ phòng?"


Nói rồi Tiểu Nhu lấy tay sờ vào mặt Đinh Tiểu Mẫn "A Mẫn, buông tay đi, người Thần yêu là chị không phải em"


Đinh Tiểu Mẫn trầm mặc nhìn Tiểu Nhu "Chị hai, nếu như em biết trước hai người là một đôi, em sẽ không xen vào, nhưng bây giờ anh ấy là chồng em, chị sao có thể kêu em buông tay chồng mình?"


Đôi tay Tiểu Nhu đang sờ mặt Đinh Tiểu Mẫn bỗng bóp chặt, giọng cô tức giận "Đinh Tiểu Mẫn, tại sao mày lại cố chấp như vậy? Buộc một người không yêu mình ở bên, mày không cảm thấy mệt sao?"


Tiểu Nhu đưa thẻ phòng tới sát mặt Đinh Tiểu Mẫn "Mày có biết không? Thần nói nhớ tao, nên đã gửi thẻ cho tao, muốn tao lập tức sang đây gặp mặt anh ấy, anh ấy nói một giây, một phút cũng không muốn ở gần mày"


Tim cô co thắt dữ dội, đôi mắt ươn ướt nhìn chị gái mình, đây là chị gái cô thật sao? Chị gái luôn vui đùa cùng cô, che chở cho cô.


Vậy mà bây giờ vì một người đàn ông, lại không từ thủ đoạn làm tổn thương cô.


Đinh Tiểu Mẫn hất tay Tiểu Nhu ra lớn tiếng nói "Chị hai, sao chị lại trở nên như vậy?"


Tiểu Nhu trừng mắt giận dữ "Mày đừng nói sang chuyện khác, Đinh Tiểu Mẫn, tao hỏi mày lần cuối, mày có buông tay không?"


Đinh Tiểu Mẫn nghiêm túc nhìn Tiểu Nhu "Không! Vì em đã là người của anh ấy"


Tiểu Nhu chấn động đứng không vững, Đinh Tiểu Mẫn lại nói tiếp "Em sẽ nói cho anh ấy biết, người anh ấy nhìn thấy ở trường đại học là em" Rồi đi ngang qua người Tiểu Nhu.


Tiểu Nhu hoàn hồn, nắm chặt cổ tay Đinh Tiểu Mẫn "Mày không được nói"


Đinh Tiểu Mẫn vùng vẫy "Sao lại không được nói? Là chị nói dối, là chị gạt anh ấy"


Tiểu Nhu như bị Đinh Tiểu Mẫn chọc điên, nắm chặt cổ tay cô kéo ra biển, Đinh Tiểu Mẫn hoảng sợ la lên "Chị hai, chị muốn làm gì?"


Tiểu Nhu cười lớn "Nước biển sẽ rửa sạch mùi Thần trên người mày, càng làm cho mày không nói được"


Đinh Tiểu Mẫn vùng vẫy, nhưng vẫn bị Tiểu Nhu kéo đi, đành bất lực la lên "Chị hai, chị điên rồi, thả em ra đi"


Tiểu Nhu siết chặt cổ tay Đinh Tiểu Mẫn "Không phải mày bơi rất giỏi sao?"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.