Không Thể Quên Em

Chương 5



Lâm Uyển nộp đơn xin từ chức rồi đi về nhà.

Ngày thường hôm nào cô cũng về nhà lúc bảy giờ chứ chưa bao giờ về sớm thế này.

Ba cô đang ở nhà, hơn nữa trong nhà không chỉ có một mình ông mà còn có một nhân viên trong công ty, hai người hình như là đang bàn bạc về chuyện công việc.Hai người đang mải nói chuyện với nhau, cho nên lúc thấy cô đi vào, ba cô cũng không nói gì.

Tuy nhiên hệ thống cách âm của nhà Lâm Uyển không được tốt cho lắm, lúc Lâm Uyển đang ở trong phòng lên mạng chuẩn bị viết sơ yếu lý lịch, chợt nghe thấy hình như ba cô đang cùng người ta bàn bạc về chuyện hợp đồng.

Bất quá đừng thấy ba cô là người làm việc nghiêm túc mấy năm nay, nhưng nói đúng hơn, hay nói trắng ra chính là trong xương vẫn là một gã quê mùa, tuy làm ông chủ mấy năm nay nhưng kinh nghiệm cũng chưa chắc gì hơn được sinh viên vừa mới ra trường

Phía sau vừa nói đến phải cùng một gian khách sạn lớn như thế bàn việc làm ăn, hai người đàn ông thô lỗ kia đều đang nói đến những chuyện không chắc chắn cho lắm, hơn nữa theo Lâm Uyển nghe, ngay cả quản sự ba cô còn chưa có hẹn người ta đến nữa

Lâm Uyển nhịn không được bước ra ngoài, đề xuất ý kiến:“Ba à, giấy tờ công trình còn chưa rõ ràng, hợp đồng của hai người có ký thì cũng có tác dụng gì chứ, hơn nữa công việc lần này không phải trò đùa, hợp đồng ở các công ty lớn đều rất chặt chẽ, thiếu mất điều gì là cũng không kết toán cho ba đâu, không thể so với trước kia, đưa cho người ta hai bình rượu là người ta đã ký tên cho ba.”

Ba cô từ trước đến nay vẫn luôn xem thường cô, lập tức nói:“Mày thì biết cái gì mà xen mồm vào.”

Nhưng ngay lập tức ba cô như nhớ ra điều gì đó, hỏi:“Sao hôm nay lại về nhà sớm thế?”

“Con xin từ chức rồi.” Lâm Uyển vừa nói vừa bước tới phòng ngủ.

Ba cô đứng ngay đó mắng cô:“Cả ngày không biết ngồi nghĩ những thứ gì, có đối tượng tốt cũng không biết giữ, bây giờ lại còn bị mất việc.”

“Là con tự động xin từ chức.” Chuyện đi tìm việc Lâm Uyển vẫn rất tự tin, dù sao cô cũng là một người có năng lực,“Con thấy bất mãn, công việc này thu nhập không cao, lại còn rất nhàn hạ, con sao có thể trông cậy vào nó để sau này nuôi gia đình chứ?”

Nhưng dường như người nhân viên kia như nhận ra điều gì, chạy tới nói chen vào:“Lưu tổng Lưu tổng, không phải là mấy ngày nữa phải đến đàm phán về hợp đồng sao, lúc đó chỉ có hai người chúng ta đi, chi bằng bảo Lâm Uyển đi cùng để trợ giúp?”

Ba cô vốn đang buồn bực về chuyện này, rất nhanh nói với Lâm Uyển:“Đúng vậy, mày đã từ chức rồi thì mấy ngày tới đến giúp ba đi, đi theo ba xem xét một chút, coi như là đóng giả thư ký.”

Lâm Uyển suy nghĩ, rất nhanh nói lại:“Vậy ba định trả cho con bao nhiêu?”

Ba cô lập tức sinh khí:“Mày còn muốn kiếm tiền từ ba mày nữa à?”

“Sao lại không ạ?” Lâm Uyển thản nhiên nói,“Dù sao mọi thứ trong nhà sau này đều là của Lâm Hiểu Huy, ba cũng đã từng nói con chỉ là người ngoài, bây giờ lại nghĩ con là người trong gia đình rồi sao?”

Ba cô khó chịu không nói nên lời.

Mẹ Lâm Uyển đang ở trong bếp nghe thấy, chạy nhanh ra hoà giải:“Lâm Uyển, kỳ quá, đừng nói chuyện với ba con như vậy, cho con đi thì con phải đi, đừng để lãng phí cơ hội......”

Lâm Uyển mất hứng liếc nhìn mẹ một cái, nhưng cô biết nếu cô cứ ầm ĩ với ba như vậy thì cuối cùng người chịu khổ vẫn là mẹ, Lâm Uyển nhìn nét mặt mẹ, miễn cưỡng gật đầu đồng ý.

Song cũng không biết đối phương tuổi tác thế nào, ba cô lại hẹn thêm vài người giỏi giang nữa, may là Lâm Uyển vẫn chưa tìm được một công ty tốt, đến ngày đó, cô cũng sẽ tự động chỉnh đốn lại bản thân, nghĩ vậy cô liền cùng ba đi.

Địa điểm gặp mặt là trong khách sạn.

Lúc tới đây, khách sạn này vẫn chưa chính thức khai trương, tuy nhiên nhân viên trong này cũng không ít, toàn bộ đều có vóc dáng và ngoại hình tương đối giống nhau.Tất cả mọi nơi từ cổng vào, đại sảnh, thậm chí là chỗ nghỉ ngơi đều có người phục vụ.

Xem ra khách sạn này đã sẵn sàng cho mọi việc rồi.

Bọn họ vừa mới tiến vào đại sảnh, liền nhìn thấy gần đó tụ tập rất nhiều người, xem chừng đang rất sốt ruột, không ngừng lên tiếng thương lượng với một nhân viên nữ.

“Phiền toái thu xếp cho tôi đi, nhìn xem tôi đã chờ một tuần rồi......”

“thật ngại quá, Lưu trợ lý công việc rất bận rộn.”

Lâm Uyển nghe xong có chút buồn bực, quay đầu nhìn ba cô một cái rồi đè thấp thanh âm hỏi:“Người mà chúng ta gặp là một trợ lý sao?”

Chỉ là một trợ lý mà còn phải hẹn trước bốn ngày?!!

Ba cô thần thái vui vẻ, đắc ý nói cho cô biết:“Có biết công ty Đạt Nhiễm không, đến nay đã đạt được không biết bao nhiêu công trình lớn, đến bây giờ vẫn không ngừng phát triển......”

Lâm Uyển ngây người, giống như đang độc thoại nói:“Đây là công ty nội thất đó sao, lợi hại như vậy, nếu muốn gặp ông chủ thì không chừng phải hẹn trước một năm mất......”

Hơn nữa Lâm Uyển vừa mới dỏng tai nghe, những người đang đứng chờ kia, hình như không chỉ thuộc bộ phận thiết kế nội thất, mà còn có cả bên thiết kế thời trang, Lâm Uyển cảm thấy thật sự khó tin, Lưu trợ lý này rốt cục là làm về chuyên môn gì, khối lượng công việc không phải là quá lớn sao?

Tuy nhiên càng thần kỳ hơn là, ba cô vừa mới nói với nhân viên nữ kia một câu thì dường như ngay lập tức, bọn họ đã được dẫn lên chỗ hẹn.Việc này khiến cho những người đang đứng chờ kia phải liếc mắt đố kỵ.

Lâm Uyển không phải là người làm trong giới kiến trúc, đương nhiên không thể nhận ra được ở đây đang có rất nhiều các lãnh đạo địa phương đích thân đứng chờ.Nhưng ba cô thì biết rõ, lập tức bước đi, dường như đang cảm thấy rất hãnh diện nên cước bộ cũng trở nên cực kỳ oai phong.

Đoàn người bọn họ được mấy nhân viên nữ rất xinh đẹp dẫn đi, rất nhanh đã tới được chỗ hẹn.

Nơi này vừa mới được xây xong không lâu, tuy nhiên trên đường đi, kể cả đại sảnh ở tầng 1 hay là hành lang tầng 16, thậm chí là cả nơi làm việc, cô cũng chưa ngửi được mùi sơn hay là mùi đồ nội thất còn mới.

Nhất thời ý thức được chuyện này, cô liền vội vàng nhắc nhở ba:“Ba, nơi này không đơn giản đâu, ba xem chung quanh được trang hoàng đẹp như vậy, đây lại là khách sạn vừa mới xây xong còn chưa khai trương, nhưng một chút mùi nội thất mới cũng không có!!”

So sánh với nhà cô vừa mới được thiết kế thêm một số đồ nội thất, nhưng mùi hương vẫn còn chưa bay hết, chứng tỏ nhà cô luôn được trang bị những đồ mới tốt, còn nơi này chẳng lẽ không như thế?

cô nhịn không được quay trái quay phải đánh giá khu vực này, cho dù là ngóc ngách nào, cũng chỉ nhìn ra được là tốn rất nhiều tiền.

Nơi này phải đầu tư bao nhiêu vốn mới có thể trang hoàng được như vậy?!

Lâm Uyển tuy cũng có chút kinh nghiệm làm việc trong công ty, nhưng khi đến nơi này vẫn cảm thấy có chút hồi hộp.

Hơn nữa sau khi được dẫn đến văn phòng, cũng không phải là có thể gặp được Lưu trợ lý kia ngay, mà bên ngoài văn phòng còn có một thư ký.Họ phải xác nhận lại với thư ký rồi mới được đi vào trong.

Như thể là "Qua năm ải, chém sáu tướng", ba Lâm Uyển rõ ràng cũng có chút căng thẳng, lo lắng chà xát hai tay.

Hơn nữa sau khi tiến vào, người ở bên trong lại khiến cho Lâm Uyển và đoàn người trở nên kinh hãi.

cô không thể nghĩ rằng cái người gọi là Lưu trợ lý kia lại trẻ tuổi như vậy, hơn nữa lại còn là người phải rất khó khăn để hẹn gặp, nhưng lại không ngờ sau khi gặp bọn họ thì anh ta lại không tỏ ra phách lối chút nào, ngược lại còn rất khiêm nhường và lễ độ.

Vừa thấy bọn họ bước vào, Lưu trợ lý liền lập tức đứng dậy niềm nở đón chào, tác phong rất nhanh nhẹn.

Vốn là đang chuẩn bị để đối mặt với một người lạnh lùng, nhưng lại có chút ngoài ý muốn, Lâm Uyển còn tưởng đối phương là một người rất kiêu ngạo.

Lưu trợ lý này hành động nhã nhặn lịch sự, vừa nhìn đã thấy là một người có khí chất.

Chính là không biết tâm hồn cô đang ở đâu mà không để ý đến là ba cô vừa mới giới thiệu xong tên của cô.

Lưu trợ lý kia rõ ràng là đang ngây người, tuy nhiên anh ta cũng che dấu rất tốt, nhưng ánh mắt lại sáng lên tinh tế đánh giá, làm cho Lâm Uyển có cảm giác nghi ngờ.

cô lớn lên cũng không được coi là xinh đẹp, lúc này lại bị người khác nhìn chăm chú như vậy, cô đương nhiên cảm thấy rất kỳ lạ và khó hiểu.

Ba cô hiển nhiên cũng đang chú ý tới việc này.

Trong lúc đang nói chuyện, ba Lâm Uyển cũng tự nhiên nói muốn hẹn Lưu trợ lý thêm vài lần nữa, Lưu trợ lý kia liền lập tức đưa danh thiếp cho bọn họ, hơn nữa rất kỳ quái là, tấm danh thiếp kia, Lưu trợ lý lại đưa lướt qua mặt ba Lâm Uyển rồi phi thường trịnh trọng đưa tới trước mặt Lâm Uyển.

“Lâm tiểu thư, đây là danh thiếp của tôi, không cần khách sáo, về sau nếu có chuyện gì cần giúp thì cứ trực tiếp gọi cho tôi.”

Lâm Uyển thật sự có chút thụ sủng nhược kinh, nhanh chóng đưa hai tay cầm lấy tấm danh thiếp rồi thật cẩn thận cho vào túi xách.

Chờ đến lúc ra về, ba cô vẫn khó tránh khỏi có chút suy ngẫm, vừa đi vừa chăm chú đánh giá Lâm Uyển.

Dáng vẻ của Lâm Uyển, tuy không phải là xấu, nhưng tuyệt đối không đến nỗi khiến cho người ta vừa gặp đã cảm thấy kinh diễm, nhưng Lưu trợ lý kia chắc chắn là có chút xem trọng Lâm Uyển, nếu không thì một người lãnh đạo lớn như vậy, có nhất thiết là vừa gặp Lâm Uyển đã tình nguyện đi pha trà rót nước mời bọn họ hay không?

Việc đó cứ trực tiếp bảo thư ký làm không phải tốt hơn sao?!

Ba cô vui vẻ nói đùa một câu:“Lâm Uyển, con nói xem có phải Lưu trợ lý kia để mắt tới con không? Hay là hôm nào con thử gọi điện thoại cho cậu ta đi, xem có thể hẹn cậu ta đi ăn một bữa được không.”

Lâm Uyển xấu hổ, trừng mắt nhìn ba một cái.

“Ba, ba đừng có như vậy được không, chỉ vì làm ăn mà muốn bán cả con gái là thế nào......”

“thật ra ba vẫn luôn muốn bán, vấn đề là không biết có ai mua không thôi.”

Nếu không phải đó là ba mình thì Lâm Uyển thật sự muốn đánh ông một cái.

cô đưa tay che miệng, thật sự vừa rồi cô cảm thấy rất ngượng, ánh mắt của Lưu trợ lý kia nhìn cô rất không bình thường, hơn nữa thái độ lại rất nhiệt tình niềm nở, thật quá kỳ lạ!

Lẽ ra với việc đàm phán làm ăn này, người phải nhún nhường đối phương là bọn họ mới đúng chứ!?

không lẽ là anh ta có ý với mình thật?

Nghĩ vậy, Lâm Uyển cũng có chút lung lay, cô thật sự chưa từng có cơ hội tiếp xúc với một người đàn ông xuất sắc như vậy, Lâm Uyển cũng đang do dự không biết có nên gọi điện thoại cho người ta hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.