Không Thèm Yêu Đương Với Lão Bản​

Chương 21: 21: Chân Chó Cũng Biết Linh Hoạt1




Lục Tuân nhìn thoáng qua Tiền Duy, chỉ cười khẩy một cái mà không nói gì.“…” Tiền Duy nghiến răng thầm nghĩ, chẳng phải ý của anh ta là, coi như hàng tá người thấy bọn họ ngồi cùng nhau thì cô cũng chẳng thể nào trở thành nhân vật chính trong scandal đó sao? Châm chọc tôi thì thôi đi, còn nhân lúc này ca ngợi bản thân mình nữa? Nể mặt anh là sếp tương lai của tôi nên tôi nhịn đó!Cô nhịn nhục đưa bánh bao nhân súp và thịt xá xíu đang cầm trên tay cho anh: “Vậy anh cứ từ từ ăn đi, tôi còn chút việc nên đi trước!”Nhưng Lục Tuân sao có thể dễ đuổi như thế, anh nhếch lông mày lên: “Cô mua thế này đủ ăn sao?”Tiền Duy im lặng, rõ ràng mình đã mua đủ rồi mà, vì làm việc cùng nhau, cô rất hiểu thói quen ăn uống của Lục Tuân, bình thường anh chỉ ăn bảy tám phần là đã no bụng, bữa sáng thường ăn ít tinh bột, cho nên cô đã dựa theo thói quen của Lục Tuân mà mua bữa sáng, nào ngờ anh của tuổi mười chín xương cốt dẻo dai khẩu vị ngon miệng như thế…“Mua thêm ba cốc sữa đậu nữa đi.”Thật biết cách hưởng thụ mà..


Muốn ăn còn muốn uống, mở miệng là đòi uống ba cốc, anh thuộc họ nhà Thao Thiết đấy à Lục Tuân?Thôi, cũng không thể để sếp tương lai bị đói được, mặc dù Tiền Duy chửi thầm trong lòng, nhưng vẫn nhanh chân lại ra xếp hàng mua đồ lần nữa .Đáng tiếc lúc này bánh bao nhân súp và thịt xá xíu đã hết từ lâu rồi, Tiền Duy chỉ có thể cố gắng tranh cướp hai chiếc bánh bao chay, sữa đậu nành thì cô vẫn mua được.Chờ Tiền Duy mang đồ về đặt trước mặt Lục Tuân rồi chuẩn bị rời đi thì anh lại gọi về.“Ngồi xuống.”“Hả?”Lục Tuân nhìn cô một cái, lại liếc mắt nhìn Lưu Thi Vận ngồi bên cạnh cô đang rất kích động kia: “Mời hai người ăn cùng.” Anh cười cười nói với Tiền Duy: “Dù sao chuyện tối hôm qua tôi cũng phải cám ơn cô, cô cũng đừng quá kích động vì được ngồi ăn sáng cùng tôi.”Tiền Duy nhìn chằm chằm gương mặt yêu nghiệt kia, chỉ cảm thấy trong lồ ng ngực như có một cơn tức nghẹn đang trào dâng.

Đây mà là mời sao? Rõ ràng chính cô mới là người đứng xếp hàng mua đồ! Tại sao cô phải kích động? Cô kích động vì cái gì chứ ?Chỉ tiếc giờ đang là tháng 9/2009, Sina Weibo còn mới ra mắt thị trường chưa được bao lâu, nên không có những fanpage hot được tích dấu V, nếu không cô cũng gửi bản thảo cho trang “Sếp tôi là hàng cực phẩm” rồi.

Tiền Duy tin rằng, Lục Tuân hoàn toàn có thể dễ dàng lọt vào top mười vị sếp cực phẩm của năm, không phải đứng đầu bảng thì cũng giành vị trí á quân.Người ta nói lúc ăn uống sẽ thể hiện tính cách của một người, Lục Tuân thường ăn những bữa ăn tại những nhà hàng Pháp Michelin năm sao, vì vậy anh ăn rất chậm rãi đúng kiểu ngạo mạn và lười biếng của những kẻ quý tộc, Tiền Duy lại chỉ mất hai ba miếng là có thể ăn hết cả cái bánh bao, Lưu Thi Vận thì cứ nhìn chằm chằm Lục Tuân đến quên cả ăn.


Khi anh đang nhã nhặn cắn một miếng xá xíu thì Tiền Duy lại nghĩ tới sau này Lục Tuân vênh mặt hất hàm sai khiến mình thì không nhịn được mà trợn mắt lên một cái.Nhưng đen đủi là người nào đó đang cúi đầu ăn đột nhiên ngẩng mặt lên, vừa đúng lúc nhận ra ánh mắt chẳng hề có ý tốt gì của cô.Lục Tuân cười lạnh một tiếng: “Tiền Duy, cô có ý kiến gì với tôi à?”“Không, không có, tôi tuyệt đối không có ý kiến gì.”“Vậy vừa rồi cô trợn mắt lên nhìn tôi làm gì? Không phải nói muốn làm bạn với tôi à? Nào có ai trợn mắt lên nhìn bạn như thế?”Tiền Duy chỉ chỉ vào mắt mình: “Hai hôm nay tôi theo lời hướng dẫn của anh chong đèn học cả đêm, nên thỉnh thoảng mắt bị co giật đó mà.” Vừa dứt lời, vì để chứng minh cho lí do sứt sẹo của mình, cô lại cố gắng trợn thêm mấy cái nữa, khiến cho suýt nữa mắt cũng lồi ra thật…Lục Tuân hiển nhiên chẳng thèm tính toán với cô, đôi đồng tử đen lúng liếng đảo qua đảo lại, khóe miệng cong lên đầy vẻ lạnh lùng, mặc dù anh chẳng nói gì, nhưng với sự hiểu biết của Tiền Duy về anh, đây là khúc nhạc dạo gây sự của anh đây mà.Tuyệt đối không thể để anh gây sự được!Tiền Duy trong cái khó ló cái khôn: “Thật ra tôi cũng có một ý kiến với anh!”Lục Tuân nhíu mày lại: “Hả?”Tiền Duy nghiêm túc lôi một hộp đựng trái cây từ trong balo ra, hai tay dâng lên cung kính bày trước mặt Lục Tuân như sứ thần phiên bang tiểu quốc tiến công đại vương.


Trong chiếc hộp đựng trái cây kia là những miếng dứa được xếp rất gọn gàng bắt mắt, đây chính là đồ ăn Tiền Duy chuẩn bị trước để vỗ mông ngựa Lục Tuân.“Ý kiến duy nhất của tôi chính là anh học hành và làm việc khá vất vả, nên không chú ý đến sức khỏe của mình!” Tiền Duy nở nụ cười nịnh bợ: “Sau bữa ăn hai tiếng thì ăn hoa quả ướp lạnh rất tốt cho sức khỏe, tôi chuẩn bị cho anh mấy miếng dứa để ăn sau những giờ làm việc căng thẳng…”Lục Tuân lườm Tiền Duy một cái: “Đáng tiếc là tôi không thích ăn dứa.”“…”Chẳng lẽ Tiền Duy sẽ vì chuyện này mà lặng lẽ từ bỏ sao? Đương nhiên là không! Chân chó cũng phải biết linh hoạt!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.