Không Thèm Yêu Đương Với Lão Bản​

Chương 35: 35: Cô Muốn Ngồi Cạnh Tôi Cứ Việc Nói Thẳng Đừng Kiếm Cớ2




Đáng tiếc trời không chiều lòng người, cuối cùng khi Lục Tuân đi ngang qua chỗ Tiền Duy, anh lại dừng chân ngồi xuống, Tiền Duy nhìn xuống, hóa ra anh đang thong dong thắt lại dây giày.


Mặc dù Mạc Tử Tâm có ý bước chậm lại để cùng lên xe với anh, nhưng mà dù sao cô cũng là sinh viên nữ, cũng không thể biểu hiện rõ ràng quá được, Lục Tuân dừng lại như thế , Mạc Tử Tâm cũng không thể dừng lại theo anh, chỉ đành mang theo sự không cam lòng mà lên xe.

Khi cô vừa bước lên xe, Tiền Xuyên tất nhiên cũng nhanh chóng theo cô đi lên.

Có thể nhìn ra, với tính cách không để cá tuột khỏi lưới của Tiền Xuyên, chỗ ngồi bên cạnh Mạc Tử Tâm dĩ nhiên sẽ nằm trong tay anh.Tiền Duy đưa mắt nhìn Lục Tuân vẫn đang nhàn nhã thắt dây giày, trong lòng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, rõ ràng vừa rồi dây giày của anh cũng đâu có lỏng lắm đâu, sao lại chọn đúng lúc này để ngồi thắt dây giày cơ chứ?Tiền Duy nghĩ đến đoạn đường hành trình sắp tới, Tiền Xuyên có thể tiếp xúc gần gũi cùng Mạc Tử Tâm, trong lòng chỉ cảm thấy tinh thần xuống dốc một nửa, đợi khi cô lên xe thì càng tuyệt vọng phát hiện bên cạnh Mạc Tử Tâm quả nhiên là Tiền Xuyên đang cười toe toét, mà Lục Tuân thì ngồi ngay phía sau hai người họ, vị trí bên cạnh anh vẫn đang trống.“Tiền Duy! Bên này!” Lưu Thi Vận vẫy vẫy tay với Tiền Duy, nhiệt tình gọi cô tới, vỗ vỗ chỗ ngồi cạnh mình: “Bên này còn chỗ nè!”Tiền Duy đứng lại, giờ phút này Tiền Xuyên đang hớn hở nói cười vui vẻ, còn Lục Tuân thì đút tai nghe nghe nhạc, dáng vẻ lạnh lùng nhìn ra ngoài cửa sổ, hoàn toàn không có ý muốn gia nhập câu chuyện của Tiền Xuyên và Mạc Tử Tâm.Tiếp tục thế này sao được? Lục Tuân không chủ động tấn công, chẳng phải là chắp tay nhường Mạc Tử Tâm cho người khác sao? Nếu cô không ngồi đó, tên nhóc Tiền Xuyên sẽ chẳng nể nang gì! Khi đó Lục Tuân sao có thể là đối thủ của anh được?Tiền Duy đấu tranh nội tâm một lúc, cuối cùng vẫn xua tay từ chối ý tốt của Lưu Thi Vận, giọng lắp bắp: “Thôi, tớ không ngồi đấy đâu , tớ ngồi luôn đây, gần Tiền Xuyên một chút.” Nói xong, cô mặt dày ngồi xuống bên cạnh Lục Tuân.Vì Tiền Duy vừa ngồi xuống gây ra tiếng động, Lục Tuân mới bớt chút thời gian quý báu của mình quay người sang nhìn cô một cái, nhưng dáng vẻ anh vẫn cứ xa cách như thế, chẳng thể hiện chút nhiệt tình nào, chỉ liếc cô một cái rồi lại quay đi nhìn ra ngoài kia.Nhưng ngoài Lục Tuân ra, ánh mắt của những người còn lại sốt ruột hơn nhiều.


Bao năm qua những buổi hoạt động do hội sinh viên tổ chức chưa từng có nhiều người tham dự đến vậy, mà trong xe hôm nay ngoại trừ các cặp đôi yêu nhau thì tám mươi phần trăm còn lại đều là sinh viên nữ, những sinh viên nữ này vì ai mà tham gia, chẳng cần ai nói mọi người cũng đều hiểu.Tiền Duy ngồi bên cạnh Lục Tuân, hứng chịu phần lớn những cái nhìn soi mói của các sinh viên nữ trên xe, quả thực như ngồi trên bàn chông vậy.Trong lúc căng thẳng, Tiền Duy lại hút mạnh một ngụm trà sữa, cuối cùng là không cẩn thận hút trân châu quá mạnh, suýt nữa thì bị nghẹn, để làm dịu bầu không khí xấu hổ, Tiền Duy chỉ có thể cười giả lả: “Trà ngọt quá! Thật ra tôi thích nhất là trà 30% đường, hơn nữa còn là loại ô long, ha ha ha ha…”Trả lời cô là chiếc gáy đầy ghét bỏ của Lục Tuân…***Ô tô bắt đầu khởi động máy, trong tiếng động cơ ồn ào, Tiền Duy nhìn thoáng qua Tiền Xuyên và Mạc Tử Tâm, rồi vươn tay chọc nhẹ vào người Lục Tuân.Lần này rốt cục anh cũng quay sang nhìn cô, mặc dù vẻ mặt vẫn khó ở như thế.Tiền Duy nhìn xung quanh, rồi nghiêng người lại gần Lục Tuân thấp giọng nói: “Lục Tuân à, bây giờ không phải là lúc anh giận dỗi trẻ con nữa, tiếng kèn khởi nghĩa đã vang lên! Đã đến thời khắc sống còn của dân tộc Trung Hoa chúng ta! Tiền Xuyên ấy à, chuyện mà nó đã định thì sẽ chẳng khoan nhượng, nếu nó muốn theo đuổi Mạc Tử Tâm thì nhất định sẽ không bỏ cuộc, mà với đạo đức tồi đó của nó, nếu như Mạc Tử Tâm hẹn hò cùng anh, nó cũng sẽ làm kẻ chen chân vào ! Cho nên anh nhất định phải cố lên, trước tiên phải hăng hái theo đuổi Mạc Tử Tâm, đương nhiên sau khi hẹn hò cũng không thể mất tập trung được, tránh để người ta cạy góc tường nhà mình.


Anh yên tâm, dĩ nhiên tôi cùng phe với anh, tôi hiểu khá rõ nhược điểm của Tiền Xuyên, chỉ cần có tôi ngồi đây trấn giữ, anh chỉ cần phối hợp, chúng ta nhất định có thể đánh bại Tiền Xuyên! Đánh bại thế lực tà ác!”Tiền Duy nói một hơi không ngừng, nói xong miệng có chút đắng lưỡi khô: “Về phần phương pháp cụ thể chính là tùy cơ ứng biến, tôi sẽ nghĩ mọi cách để giúp anh phá hết cơ hội Tiền Xuyên và Mạc Tử Tâm đơn độc bên nhau! Sau này nếu không tiện thảo luận trực tiếp, tôi sẽ gửi tin nhắn cho anh, anh nhất định phải để ý điện thoại nhiều hơn nhé!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.