Không Thịt Không Vui

Quyển 1 - Chương 33



Vả lại vào thời điểm tôi nghe được việc quan trọng nhất, tôi quyết định đem báo cho Lý Bồi Cổ.

Hồng Thiếu Nhu đối với tôi canh chừng vô cùng nghiêm.

Không cho đi ra ngoài, không cho gọi điện thoại, không cho lên mạng, ngăng cấm tôi liên lạc với thế giới bên ngoài.

Nhưng trước khi tôi đến nơi này đã tính trước một chiêu, đã sớm bàn tính phương pháp truyền tin với Lý Bồi Cổ.

Mội ngày tôi uống xông hộp sữa chua sẽ dùng dụng cụ chuyện dụng khắc chữ lên, rồi ném vào bên trong thùng rác, buổi sáng mỗi ngày đợi người nhà họ Hồng vận chuyển những rác thải ra khỏi biệt thự, tự nhiện sẽ có người bang Thanh Nghĩa chặn lại, lấy đồ dưa cho Lý Bồi Cổ xem.

Chỉ là không biết Lý Bồi Cổ nhìn thấy phong thơ đặc biệt này được lấy ra từ đống thư bỏ đi, tâm tình là như thế nào rồi.

Căn cứ theo hiểu biết của tôi, Hồng Thiếu Nhu ra lệnh nhóm Thất Cát hành động vào tối nay.

Hành động lần này không chỉ là những đả kích nhỏ nữa, các ban hội nổi danh bọn họ đang gấp gáp, vu oan cho bang Thanh Nghĩa để gây ra chiến tranh trên gianh hồ, từng bước một thâu tóm các bang hội nhỏ, mục đích duy nhất là muốn hợp thành một bang hội lớn mạnh, hi vọng các bang hội còn lại đoàn kết hợp lại với nhau, cùng nhau thanh trừ bang Thanh Nghĩa, với danh nghĩa muốn bóp chết dã tâm còn trong trứng nước của bang Thanh Nghĩa chúng ta.

Nhà họ Đinh tổ chức tiệc mỗi năm một lần, vì củng cố thanh danh của mình với bốn phương xa gần, lại nói khi Lý Phong bước vào khách sạn, cho nên có đổ máu hay không, sẽ phải xem mấy ngày gần đây có ngày tốt hay không

Vào ngày hôm qua, cũng đã đem tin tức này viết ở trên hộp sữa chua, nhét vào trong thùng rác, sau đó, sáng sớm hôm nay thức dậy liền vùi ở phòng khách xem tivi.

Đoạn quảng cáo đầu phim, đều là cảnh các nhân vật tát vào mặt nhau.

Nữ chính tát nam chính, nam chính tát nữ chính, còn nữ phụ tát nữ chính, còn có nhưng tiền bối đời trước của bọn từ những khúc mắc tình yêu của cha mẹ bọn họ tiếp tục dữ dội.

Theo khuynh hướng này, cái việc tát vào mặt nhau có thể sẽ được đưa vào một hạng mục trong thế vận hội Olympic thế giới.

Trên TV đang đến khúc vui, thì Hồng Thiếu Nhu trở về.

Tôi không để ý tới, bất quá bởi vì trong lòng tôi rất rỏ ràng là, hắn sẽ tự động tiền lại gần tôi.

Quả nhiên, Hồng thiếu nhu ngồi xuống ở bên cạnh tôi.

Tôi nhìn thẳng không thèm chớp mắt, tiếp tục xem phim cảnh bó chân trên tivi.

Chợt, một đám khói màu trắng, đám khói thuần khí tản ra hướng mặt của tôi mà bay đến —— Hồng Thiếu Nhu nhả khói phun lên trên mặt tôi.

Một hớp, hai cái, ba ngụm.

Khi phun đến lần thứ tư thì tôi nhanh chóng đưa tay, đoạt lấy tẩu thuốc mới trong miệng hắn, một tay bắt được, rồi đặt ở trên đầu gối rồi gập lại.

"Rắc rắc" một tiếng, tiếng bẻ gảy phát ra từ bên trong.

Tôi đem vứt trên mặt đất, mắt tiếp tục nhìn thẳng tuyên bố: "Hủy hoại làn da của tôi, giết không tha."

Sau khi làm xong hết tất cả, phim não tàn này trong tivi Thánh mẫu nữ chính đại khái chỉ nói đôi câu lời thoại, bên tai của tôi liền truyền đến tiếng cười thật thấp của Hồng Thiếu Nhu.

Cười đi cười đi, ngày đó khi tôi lấy cái tẩu thuốc đang đốt thuốc nhét vào cúc hoa của hắn, xem hắn còn cười được không.

Khi tiếng cười đã ngưng, lại có đồ phun vào trên mặt tôi, nhưng mà lần này là khí nóng hô hấp hắn, mang theo ẩn ẩn mùi xạ hương.

Hắn dựa vào là tôi rất gần, lỗ mũi lanh lảnh này thậm chí đã chạm đến trên gương mặt của tôi.

Vốn là, ta là muốn nói: “Anh muốn đem tôi làm thành một phần quà tặng đưa ra ngoài” , hắn nói “Nhưng là trải qua những ngày chung đụng gần đây, tôi lại không bỏ được rồi”.

Có lẽ là bởi vì nguyên nhân tới gần quá, giọng nói hắn trầm nhẹ làm cho tôi rất không thoải mái.

"Hả? Có thể hỏi một chút anh định đưa tôi cho ai không? Là cái người có cái mũi đặc trưng của Ý lần trước trong phòng sách sao?" một bận hỏi một bên nhích cái mông, dời sang bên cạnh.

"Không, không phải người đó, thế nào, em muốn ờ cùng cái tên mặt lạnh đó sao?" Hồng Thiếu Nhu dán chặt vào thân thể của tôi, tiếp tục chuyển động.

"Mặt lạnh? Quả nhiên là biệt danh hay." Tôi than thở, hoạt động lần nữa nâng cái mông lên.

"Ý của em là cái mũi lớn cũng rất có hình tượng." Hắn nhã nhặn, lại tiếp tục dán chặt di chuyển trên người tôi.

Ghế sa lon vốn cũng không có bao nhiêu, sau khi dời hai ba cái, tôi liền núp ở trong góc, tránh cũng không thể tránh.

Hồng Thiếu Nhu, tiếp tục đem trọn thân thể đè ép tới.

Mặc dù có câu nói áp áp khỏe mạnh hơn, nhưng tôi vẫn cảm thấy không quá thoải mái, đang định đưa ra Cửu Âm Bạch Cốt Trảo đâm hướng Hậu Đình Hoa của Hồng thiếu nhu thì một câu nói của hắn đã làm cho tôi dừng lại động tác.

"Kế hoạch bị hủy bỏ." Hắn nói.

"Cái gì?"[/b] Tôi hỏi.

Hồng thiếu nhu sử dụng cái mũi cao của hắn vuốt ve gương mặt tôi, nhẹ giọng nói: [b]"Tôi nói, bởi vì em mật báo, Lý Phong có mang theo trang bị, quyết định mang đủ nhân lực đi, Hồng Môn Yến(1) lần này hủy bỏ. . . . . . Chỉ là như vậy cũng tốt, ông ta làm ra trận thế lần này, càng có thể khiến cho các bang hôi còn lại tin tưởng ông ta có dã tâm." Từ khi hắn nói lời nói này lên, lòng của tôi giống như là nhánh cây mùa đông, từng tất một đều bị kết băng.

Sự tình này, hình như đang phát triển theo phương diện mà tôi không muốn nhìn thấy nhất.

Màn hình TV góc trên bên phải hiện lên thời gian là 12h 30'.

Hôm nay các đồ chất thải vào mười giờ đã được đưa ra ngoài.

Thanh Nghĩa bang có chặn lại lấy thư báo đưa cho Lý Bồi Cổ cũng chỉ mất thời gian tiếng đồng hồ.

Nói cách khác, Lý Bồi Cổ chẳng qua cũng mới nhìn thấy tin tức của tôi, tính toán thời gian, liền tối đa cũng đang cùng Lý Phong thương lượng kế sách, thậm chí còn chưa kịp sắp xếp tốt kế hoạch thông báo cho các đàn em thực hiện.

Như vậy, Hồng Thiếu Nhu biết được chuyện này, chỉ làm sáng tỏ một chuyện —— trong bang Thanh Nghĩa có nội gian.

Hơn nữa, còn là ở trong biệt thự nhà họ Lý.

Từ nhìn thấy anh mắt cái tên người băng đó, tôi chỉ mong muốn chứng minh một chuyện, mà bây giờ, tôi rốt cuộc đã có đáp án.

Đó là đáp án mà tôi không muốn thấy nhất.

Tại lúc tôi quá tập trung suy nghĩ vấn đề của mình, Hồng Thiếu Nhu thừa lúc đưa miệng dính vào trên cái miệng của tôi ước chừng mười giây sau, tôi mới phục hồi tinh thần lại.

Mười giây đồng hồ a mười giây đồng hồ, một khoản thời gian dài bị chiếm cứ.

Tôi bị chiếm 1 kg mở.

Tôi bị ăn 1 kg đậu hũ.

Dĩ hận miên miên vô tuyệt kỳ.(2)

Tôi hỉ mũi lau nước mắt, tôi dậm chân uốn éo tay cắn khăn tay, tôi đập đầu vào đậu hủ lấy mì sợi treo cổ, nuốt trứng cút. . . . . .

Nhưng là, cũng không thay đổi được việc mình đã bị chịu thiệt là sự thật.

Vì vậy, tôi quyết định gậy ông đập lưng ông —— phản khán đùa giỡn ngược lại.

Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, mà lúc này hắn đang vươn lưỡi ra, phả ra hương thơm mùi đàn hương từ miệng hắn.

Một bên tôi hừ "Hừ! Mau sử dụng Song Tiết Côn hừ hừ hắc này, mau sử dụng Song Tiết Côn hừ hừ hắc này!" , một bên cứng rắn giữ lại đầu lưỡi của hắn điện cuồng lay động. (Bonei: đã bảo anh tự cầu nhiều phúc mà cứ lao vào chọc chị)

(1) Hồng Môn Yến

Buổi tiệc Hồng Môn Yến chính là âm mưu ám sát Lưu Bang mà Phạm Tăng đã bày ra để trừ hậu họa cho Hạng Vũ. Nhưng Hạng Vũ lại không hạ sát Lưu Bang mà còn vui vẻ nhập tiệc.

Trong buổi tiệc Lưu Bang nhiều lần thất sắc khi kiếm của Hạng Trang kề sát mặt, nhưng may mắn được Hạng Bá nhận ra và rút kiếm múa phụ họa mục đích bảo vệ Lưu Bang. Trương Lương thấy tình thế nguy nan vội lẻn ra ngoài báo cho Phàn Khoái, vị tướng quân này tiến thẳng vào bữa tiệc một tay làm lá chắn dùng tay còn lại đẩy ngã toàn bộ đám vệ binh ở đó.

Sau khi giúp Lưu Bang thoát khỏi Hồng Môn Yến trở về Bá Thượng bằng kế vờ say rượu. Trương Lương gửi tặng Hạng Vũ đôi chén ngọc. Hạng Vũ thì vui vẻ nhận, nhưng Phạm Tăng rút kiếm chém vỡ đôi chén, rồi lắc đầu ngán ngẩm mà nói rằng "Hạng Vương thật ấu trĩ, kẻ tranh giành thiên hạ với người sau này tất là Lưu Bang, chúng ta chỉ có thể chờ làm tù binh của hắn mà thôi"

Lời nói của Phạm Tăng ứng nghiệm khi Hạng Vũ bị ngũ thể phân thây ở Ô Giang. Lúc đó Hạng Vũ vừa lên ngôi vị Tây Sở Bá Vương được 5 năm tức từ năm 206-202 trước công nguyên. Khi đó ông chỉ ngoài 30 tuổi.

(2) Là câu thơ trong Trường Hận Ca của Bạch Cư Di, ai có xem phim Tây Du Ký của Hongkong sẽ nhớ hai câu thơ Trư Bát Giới hay than đó

Đa tình tự cổ nan di hận

Dĩ hận miên miên vô tuyệt kỳ.

Ý Nghĩa của hai câu thơ này là diễn tả một nỗi buồn miên mang dài dăng dẳng không điểm cuối bạn nào muốn tìm hiểu thêm thì GG nhá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.