Khu Phố Đen

Chương 13



''Chào thầy ''

Dương Vũ nhìn băng cá nhân trên mặt của cậu liền tra hỏi ''Đi đánh nhau đúng không''

Cố Phong mất kiên nhẫn, chẳng muốn nói chuyện với cái người này ''Em bị ngã''

''Ngã đập mặt xuống đất? ''

Cố Phong ''Đúng ạ''

''Cũng chẳng thông minh mấy nhỉ? ''

Dực Dụ ngồi đấy nghe đến đây lại nhích môi khá buồn cười, ý thầy ấy bảo Cố Phong ngã thôi cũng để cả mặt đập xuống đất giống mấy đứa nhỏ ba tuổi, vừa ngố vừa ngốc.

Nhưng cậu biết rằng hai người này thật sự có chuyện gì đấy mà cậu không biết, bởi vì trong lời nói một người có ý trêu chọc còn một người có ý ghét bỏ.

''Về thôi ''

Cố Phong quay đầu nhìn Dực Dụ, giây sau gật đầu vội vàng lấy cặp của mình đeo lên đứng dậy.

'' Dực Dụ à em về trước đi, Cố Phong ở lại với thầy một chút, thầy có chuyện muốn nói với em ấy ''

Dực Dụ nghe xong cũng chẳng nghĩ nhiều, thầy giáo giữ lại thì chắc là nói gì đó về điểm số thôi. Cậu nhanh chóng đi trước bỏ Cố Phong lại với thầy giáo.

Cố Phong ''.....''

''Thầy có chuyện gì ạ? ''

Đột nhiên thấy cậu nhóc này dùng kính ngữ với mình, Dương Vũ có chút không quen còn ngạc nhiên nhìn Cố Phong.

''Sao? sợ nên mới thế à''

''Hả? ''

Dương Vũ nhìn cậu, vết thương trên mặt có ngu mới tin là bị ngã, anh nghĩ cậu đang ở tuổi nồi loạn lại chơi thân với học sinh không bị đồn là thường xuyên đánh nhau như Dực Dụ thì chắc chắn bị đánh lây rồi.

''Em đánh nhau với học sinh lớp nào, hay khác trường? ''

Cố Phong khó chịu nhìn thầy, nói rõ to rành mạch từng chữ.

''Em không có ĐÁNH-NHAU-VỚI -AI-HẾT, thầy lì thật, mà nếu em có đánh nhau thì kệ em đi, có phải trong giờ học đâu mà thầy quản lắm vậy? ''

Nói xong cậu lại phán thêm một câu.

''Thầy thích em à, bộ nếu biết được ai đánh em thì cứ như thầy sẽ đánh họ vậy trả thù cho em vậy''

Dương Vũ trầm giọng gật đầu ''Thích chứ''

Cố Phong nghe đứng hình tỏ ra vẻ mặt chê rõ rệt.

''Gì? ''

Dương Vũ nhỏ giọng lại ''Chẳng phải một năm trước em nói thích tôi....''

Chưa kịp nói xong đã bị Cố Phong giơ tay lên bịt mồm lại, cậu nhóc tái mặt nhìn Dương Vũ, tên khùng này mà nói thêm vế sau nữa chắc cả cái cửa hàng tiện lợi này sẽ quay đầu nhìn hai người mất.

''Thầy bị thần kinh hả? im miệng đi không biết ngại hả cái tên già điên này!!!''

Bây giờ tư thế của hai người mới thật sự khiến người ta chú ý, một học sinh đang mặc đồng phục lại vô lễ bịt miệng thầy giáo còn đeo bảng tên trên cổ.

Giới trẻ bây giờ mất dậy thật,chẳng có chút lễ phép nào với giáo viên cả. Ông chủ ngồi ở quầy tính tiền nhìn chăm chăm Cố Phong, dường như rằng nếu cậu hành động vô lễ thêm một chút nữa sẽ thì ông sẽ bay tới gõ đầu dậy dỗ cậu ngay.

Cố Phong nhận ra được ánh mắt của ông chủ liền kéo tay của Dương Vũ ra khỏi cửa hàng tiện lợi rồi bỏ tay ra đi thẳng thật nhanh bỏ lại người kia ở phía sau.

Mẹ cậu gọi đến rồi, cũng phải thôi đã trễ so với từ khi cậu tan học quá rồi.

''Alo, mẹ ''

[Cố Phong con học hành kiểu gì điểm văn lại chỉ có 95 điểm thế hả? con có học hành được không]

''...Con xin lỗi, tại lần này đề khó quá nên...''

[Nên nên cái gì, chẳng phải đến cả Dực Dụ kia còn được 140 điểm sao? con lười biếng thật Cố Phong, mẹ đăng ký lớp học thêm văn cho con rồi đấy]

Nói xong bà liền cúp máy, Cố Phong khốn khổ muốn tìm cái gì đó đập vào đầu ngẻo cho xong, mẹ cậu bắt học nhiều như thế một phần cũng để cậu không có thời gian đi chung với Dực Dụ nữa, nhưng mà học nhiều quá mệt thật....thật sự rất muốn khóc, làm sao mãi mà điểm văn cũng không cao lên được.

''Mẹ nói đúng đấy em học dốt văn thật, thầy chấm điểm cho em cũng không muốn đọc ''

Cố Phong bị giọng nói từ đằng sau truyền đến liền giật mình quay đầu nhìn, tí nữa là sắp bay hồn khỏi xác rồi.

''Kệ tôi, thầy nhiều chuyện thật, còn nghe lén điện thoại của người khác ''

Dương Vũ ''Em muốn nâng điểm văn lên nhanh không? ''

Cậu cáu gắt trả lời ''Không! thầy định giới thiệu sách cho tôi chứ gì, không học đâu, căn bản tôi học văn không vào ''

Dương Vũ im lặng, nhìn cậu mỉm cười ''Ai nói chỉ cần học nhiều là điểm sẽ cao''

Cố Phong khó hiểu nhìn anh, đáp ''Gì? thầy nói gì vậy ''

Dương Vũ ''Điểm chỉ là một con số thôi mà, em cho người chấm điểm một thứ gì đó, thì người chấm sẽ cho em điểm ''

Cố Phong nghe đến đây liền hiểu ra ý tên này muốn nói là hối lộ, bình thường vẫn có nhiều trường hợp hối lộ trong trường học nhưng cậu không nghĩ đến được Dương Vũ là loại giáo viên nhận hối lộ.

''Tôi không có tiền, cũng không đê tiện đến mức hối lộ đâu ''

Nói xong cậu quay đầu bỏ đi trong tâm trạng bực bội.

''Ai nói tôi cần tiền? chỉ cần em là được rồi mà ''

Cố Phong khựng bước chân quay đầu nhìn Dương Vũ đang mỉm cười nhìn mình, Cậu ghét bỏ ra mặt nhìn anh.

''Thầy điên rồi''




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.