Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 686: Anh em với nhau, đừng nói chuyện tiền bạc



Lần xa cách trước, con không lưu luyến, nhưng khi thật sự đi, lòng con cái đã bay ra bên ngoài, Thế giới lạ lãm rộng lớn không gì sánh được khiến bọn họ không buồn phiền đã chìm vào cuộc sống phong phú, đa dạng màu sắc, vô cùng kích thích.

Mà nỗi khổ biệt ly của cha mẹ sau khi chia xa con cái.

Mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi giây.

Đều nhớ da diết, đều tựa cửa ngóng trông.

Ngày thứ hai xa con, theo thói quen đứng trước cửa nhà nhìn, lại đến lúc tan trường rồi... đợi không được mới nhớ, đã lên Cao Võ rồi, thế là lại buồn sầu một lúc lâu.

Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long xuất phát từ cửa đông thành Phượng Hoàng, lao nhanh một mạch, đến khi ra khỏi thành Phượng Hoàng mấy mươi dặm, leo lên đỉnh núi cao nhất, đứng trên tảng đá ở đỉnh núi, quay đầu nhìn quanh.

“Bên kia kìa, đó là nhà ta!”

Tả Tiểu Đa sững sờ nói.

“Đúng rồi, cha mẹ ta đều ở nhà.”

Lý Thành Long cũng hơi xuất thần.

“Không biết từ Phong Hải vẽ nhà mất bao lâu nhỉ?”

“Ngươi thôi đi, nếu đột nhiên về nhà chắc chắn sẽ dọa bọn họ nhảy dựng, không chừng nghĩ xảy ra chuyện gì rồi.”

“Nhưng nếu đột phá Anh Biến, mấy tiếng cũng có thể bay về.”

“Nói cũng phải."

“Chắc mẹ ta khóc rồi.”

“Mẹ ta cũng vậy."

“Haizz..."

"Đi thôi.”

“Ừ."

Hai bóng dáng lao xuống núi như tên bắt, đi đến Vẫn Tinh Bình Nguyên.

Cuối cùng, ngọn núi cao sau lưng che lấp thành Phượng Hoàng.

Suốt quãng đường vào Vẫn Tinh Bình Nguyên, một khi rời khỏi lớp màn bảo vệ, mưa sao băng trên đầu trút xuống với trạng thái không dày đặc lắm, nện thành từng hố từng hố xung bên người

Đưa mắt nhìn ra, có thể thấy sao băng liên tục rơi xuống trước mắt.

Đây là cửa ai khó khăn đầu tiên của tu giả Tiên Thiên sau khi tu vi có thành tựu, phải nhận để vào giai đoạn tu hành tiếp theo.

Cũng là một cửa ải sinh tử!

Cao Võ yêu cầu tự học viên tốt nghiệp trường võ phải độc lập hoặc học viên dùng cách tổ chức theo nhóm di chuyển đến các trường Cao Võ, dụng ý là nhanh chóng thích nghĩ với bầu không khí sống còn, môi trường sống, trạng thái sống mà Tiên Thiên và vố giả thượng cấp phải đối mặt!

Nếu có sự giúp đỡ từ bên ngoài, ví dụ như người thân hoặc thuê người mạnh hơn hộ tống, chỉ khiến đương sự nảy sinh cảm giác ỷ lại và đánh giá sai về khả năng tồn tại của mình, sau khi bỏ đi sức mạnh bảo vệ, sớm chiều không bảo đảm.

Như bây giờ có thể thấy, cả Vẫn Tinh Bình Nguyên giống như chiến trường khói lửa, đạn pháo rơi xuống liên tục, dù không hắn là quá dày đặc, nhưng lực sát thương là thật chứ không phải giả, chân thật đủ để giết chết người.

Dù là người thường hay người tu hành còn yếu!

Nếu gặp phải mưa sao băng lớn như thế, trong đó gồm cả thiên thạch vật liệu lạ, cao thủ cũng có thể bị nện chết!

Đương nhiên trên Vẫn Tỉnh Bình Nguyên vẫn có đường, với cả đường lại khá an toàn.

Nhưng mấy đường này đều là đường nhiều thương gia hàng năm lui tới hợp thành liên minh, cách một đoạn thì cần có người che chắn, bảo vệ con đường, lâu dần, trên đường hình thành một phương thức kinh tế đặc biệt: Phí qua đường!

Dẫu sao người ta cũng đang bảo vệ con đường không bị thiên thạch phá hủy, cũng cung cấp sự tiện lợi tuyệt vời, sự thuận tiện không căn lo lắng an toàn tính mạng.

Chỉ cần đi qua con đường này, đương nhiên sẽ cực kỳ an toàn, trước giờ mọi người đưa phía qua đường đều rất cam tâm tình nguyện, ít có tranh chấp.

Nhưng rõ ràng Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long không có dự định đi trên con đường an toàn này.

Bọn họ chọn: di chuyển qua các hoang nguyên suốt quãng đường.

Quãng đường này là tu hành cũng là rèn luyện.

Trên người cả hai đã mở ra thiết bị rèn luyện nhập học Cao Võ Tiềm Long.

Thiết bị rèn luyện nhập học này sẽ ghi lại tất cả tình huống hai người gặp phải trên quãng đường này một cách chân thực!

Nếu thật sự có nguy hiểm đến mạng sống, cũng có thể chú động ấn gọi giúp đỡ khẩn cấp, đương nhiên sẽ có giáo viên Cao Võ Tiềm Long nhanh chóng đến giúp đỡ.

Nhưng không cần biết ngươi là thiên tài thế nào, học viên yêu nghiệt thế nào, từ lúc ngươi ấn gọi giúp đỡ khẩn cấp, sẽ mất tất cả đặc quyền vốn có ở học viện Cao Võ, trở thành học viên bình thường!

“Phù Phù, ngươi khoe khoang học sâu biết rộng, hiểu rõ bốn cực, nhưng ngươi có biết mưa sao băng từ trên trời rơi xuống liên tục này là vì sao không?”

Tả Tiểu Đa dùng một chưởng đánh bay thiên thạch từ trên trời rơi xuống, cười hỏi.

“Lý do chính xác thì ta thật sự không biết, các suy đoán về vấn đề này thật sự quá nhiều.”

Lý Thành Long thở dài, nói: “Suy đoán khá đáng tin nhất là trận chiến diệt thế năm đó, mấy vị Tinh Không đại năng quyết chiến ở Tinh Không, vũ trụ sụt lỡ, dãy ngân hà nứt vỡ, dẫn đến sao băng vô tận theo nguồn gốc nguyên lực mà về, tạo thành quang cảnh như vậy... nhưng chí ít ta thấy, giả thuyết này không chuẩn xác, đâu ra trận chiến có thể kéo dài mấy chục nghìn năm? Càng không có khả năng có mưa sao băng mấy chục nghìn năm!"

“Chắc chẩn trong này có nguyên nhân khác!”

Lý Thành Long tránh thiên thạch vừa tiến về trước như rắn vừa nói: "Ta lại nghiêng về giả thuyết này. hơn... đó là không biết cách bao xa trong Tinh Không, có một tinh cầu lớn hơn đại lục chúng ta mười triệu lần đang phân chia liên tục..."

“Trong quá trình phân chia, Tinh Thể, Tinh Tiết của nó hình thành vô số thiên thạch khổng lồ, cứ liên tiếp rơi như vậy, cuối cùng hình thành mưa sao băng.”

Lý Thành Long nói.

“Sao ngươi có loại suy nghĩ này? Tuy giả thuyết trước kia không được công nhận chính thức, nhưng lại là giả thuyết chủ yếu nhất nhĩ?” Tả Tiểu Đa tò mò hỏi.

“Lý do chủ yếu ta đồng ý với giả thuyết sau là vì Tinh Hồn Ngọc rơi xuống...

Lý Thành Long nói: “Qua nhiều năm như vậy, tuy chất lượng của Tinh Hồn Ngọc đều khá nhau, chênh lệch tốt xấu cực kỳ lớn, nhưng chỉ cần trong thiên thạch chứa Tinh Hồn Ngọc, cấu tạo cơ bản đều như nhau.”

“Ngươi phải biết, chỉ có phẩm chất khác biệt, mà nội hàm và thừa số cấu tạo cơ bản giống nhau, đã có thể nhận định xuất xứ từ cùng một tỉnh cầu.”

Lý Thành Long nói: "Thứ thiếu bây giờ chỉ là không có căn cứ cụ thể mà thôi."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.