Nhưng không ngờ, mấy con Kiếm Sỉ Hổ lại hoàn toàn không có ý hại người! Vì vậy Tả Tiểu Đa mới đổi ý.
Nhất là sau khi thấy con hổ cái kia, ý nghĩ của hắn lần này lại chuyển sang một hướng cực đoan.
Chẳng phải là một viên nội đan vặt vãnh sao...
Cái này có là gì đâu?
Cho bọn chúng đi, đám hổ này vẫn rất dễ thương...
Tả Tiểu Đa bỏ qua cơ duyên lần này mà không hề chớp mắt. Thậm chí hắn không kiểm tra tỉ mỉ, cuối cùng nội đan cấp bậc gì.
Thực tế phải nói Tả Tiểu Đa không dám kiểm, hắn sợ mình kiểm thấy rõ rồi sẽ không nỡ.
“Đủ để vở kịch cung đấu này càng tưng bừng hơn, cũng rất tốt...” Tả Tiểu Đa tưởng tượng sau này hổ cái sẽ làm mưa làm gió trong hậu cung, đàn áp Tiểu Tam, Tiểu Tứ thở không ra hơi, không nhịn được cười ha ha, vui mừng
phấn khởi.
Hắn không hề biết, hôm nay bỏ qua cơ hội này, sau này sẽ tạo nên hai tồn tại như thế nào...
“Tả đại sư, hôm nay cảm ơn ngươi nhiều!” Quý Duy Nhiên biết ơn Tả Tiểu Đa rất nhiều. Hôm nay, hắn thật sự đã nghĩ mình chết chắc rồi.
Thú dữ nhiều như vậy, bất kỳ con nào cũng có thể nhẹ nhàng ngoạm mình bất cứ lúc nào!
Từ phản ứng của hai vị tông sư Đan Nguyên và bảo vệ đi theo, hoàn toàn có thể thấy được, vốn bọn họ không bảo vệ được mấy người thường như mình.
“Không có gì. Các ngươi đến đây làm gì?” Tả Tiểu Đa hỏi.
“Chúng ta đến trường Cao Võ để đăng kí.” Quý Duy Nhiên cảm thấy khó hiểu trước câu hỏi của Tả Tiểu Đa.
“Vậy các ngươi không đi máy bay đến sao?” Tả Tiểu Đa có chút không hiểu; người bình thường mà còn ở Vẫn Tỉnh Bình Nguyên này chạy loạn? Không sợ bị ăn thịt sao?
“Khụ khu...”
Quý Duy Nhiên nhìn khoảng mười người bạn bên canh, vẻ mặt ngượng ngùng, những người khác cũng có chút xấu hổ.
“E hèm, các bạn học bọn họ đã bàn bạc, đi sớm mấy ngày, mọi người gom góp tiền thuê một đội bảo vệ, sau đó... Coi như đi du lịch... Lại nói, chúng ta mặc. dù không có tư chất tu luyện, nhưng cũng rất mong muốn được cầm kiếm tung hoành giang hồ... Khụ khụ khụ... Cũng muốn mở mang kiến thức một chút.”
Quý Duy Nhiên ngại ngùng nói.
Tả Tiểu Đa nói không nên lời.
Cái này, có gì để học?
Mở mang tầm mắt được một lần này thì cái giả phải trả chính là khó mà có thể giữ được cái mạng nhỏ này đó?!
“Chư vị, các ngươi hiện tại đã xem được phong cảnh đặc biệt của Vẫn Tinh Bình Nguyên chưa?” Tả Tiểu Đa cười híp mắt hỏi.
“Đã xem được... Khụ khụ khu...”
“Lần sau còn muốn tiếp tục xem không?”
“Không không..."
Mặt Quý Duy Nhiên đỏ bừng lên.
“Ha ha ha ha” Tả Tiểu Đa cười to: “Trường học của các ngươi ở đâu?”
“Phong Hải.” Quý Duy Nhiên có chút chờ mong, nói: “Tả đại sư hẳn là cũng qua bên kia báo danh phải không? Không biết mục tiêu Cao Võ của ngài là nơi nào?”
“Thật khéo, mục tiêu Cao Võ của ta cũng ở Phong Hải.”
“Vậy chúng ta...”
“Chỉ sợ không được.”
Tả Tiểu Đa lắc đầu tiếc nuối: “Các ngươi đi quá chậm, nếu như chúng ta cùng lên đường, chắc chắn sẽ không kịp khai giảng.”
“Vậy thì thật sự... đáng tiếc.” Quý Duy Nhiên mặt tràn đầy thất vọng. “Không sao, các ngươi tiếp tục đi hết con đường, sau đó thuận theo thương. đạo từ từ đi xuống, thương đạo vẫn được bảo vệ rất chặt chẽ. Nhưng sau này nên
bớt những chuyến đi như thế này thì tốt hơn. “ Tả Tiểu Đa mỉm cười dặn dò.