Khuynh Thành Ngự Thú Sư

Chương 83: Đi săn ở Linh thú sơn mạch 1



Quả nhiên là thời điểm người xui xẻo thì chuyện gì cũng đều tụ lại một chỗ.

Lãnh Nguyệt Tâm càng nghĩ càng im lặng, đến mức Nham trong không gian cũng đều im lặng đi theo.

Mà Lãnh Nguyệt Tâm lại không biết, chuyến đi đến Linh thú sơn mạch này sẽ mang đến cho nàng sự biến hóa nghiêng trời lệch đất thế nào…

Ngay tại thời điểm Lãnh Nguyệt Tâm một mình suy nghĩ, thanh âm của Lạc Ảnh vang lên, “Nguyệt Tâm, nếu như ngươi bái công tử làm sư phụ, lần đi săn này, ngươi không cần phải tham gia.”

Không cần tham gia?

Lãnh Nguyệt Tâm cười cười, linh thú ở Linh thú sơn mạch đông đảo, nhưng cũng có vô số kỳ ngộ, từ trong ký ức, nàng biết được rằng ở thế giới này tồn tại một loại tinh thạch.

Mà trong những viên tinh thạch kia đều có ngưng tụ thiên địa linh khí, có thể giúp đỡ cho việc tu luyện, mà tinh thạch được chia theo nhiều cấp bậc như đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím, cho dù chỉ là một viên tinh thạch phẩm chất kém nhất cũng có thể bán được đến năm vạn kim tệ, có thể suy ra, những tinh thạch kia là đáng giá bao nhiêu.

Mà nàng hiện tại thiếu nhất chính là tinh thạch, nói cách khác, chính là thiếu tiền…

“Không cần, ta sẽ tham gia.” Sau khi Lãnh Nguyệt Tâm suy nghĩ xong, đơn giản nói một câu.

Loại chuyện như thế này, không tham gia nhiều thì không dễ chơi!

“…” Lạc Ảnh giật giật khóe miệng, lúc đầu còn muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói gì.

Lăng Sở Thiên ngược lại là thở dài một hơi, Lãnh Nguyệt Tâm người này quá cuồng ngạo, thế mà lại cự tuyệt trở thành đồ đệ của Tiêu Lương Sinh, nếu đã như vậy, nàng còn có tư cách gì có thể chống lại uy hϊế͙p͙ của mình?

Nghĩ tới đây, Lăng Sở Thiên từ từ thả lỏng khuôn mặt, khóe miệng còn mang theo một ý cười.

Sau những bất ngờ lớn, sắc mặt Lãnh Lâm thay đổi lên tục, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một tiếng.

Mặc dù hắn rất muốn Lãnh Nguyệt Tâm trở thành đồ đệ của đệ nhất thiên hạ công tử, nhưng là loại chuyện này hắn cũng không làm chủ được, chỉ là nữ nhi này của hắn quá ngu!

Chuyện kết thúc như vậy, Lạc Ảnh mang theo thất vọng mà rời đi, còn Lăng Sở Thiên bởi vì năm ngày sau sẽ là ngày đi săn nên không thể không buông xuống bức bách trong người, cũng buông lỏng cho Lãnh Nguyệt Tâm một đoạn thời gian.

Lại ở một bên khác, hoa đào nở rộ, Tiêu Lương Sinh một thân một mình đứng dưới cây hoa đào, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Thời điểm Lạc Ảnh xuất hiện, nhìn thấy cảnh này, thầm thở dài, đi đến bên người chủ nhân mình, Lạc Ảnh có chút không hiểu hỏi: “Chủ nhân, Nguyệt Tâm đã cự tuyệt, vì cái gì lại muốn ta âm thầm bảo hộ nàng?”

Đối với điểm này, Lạc Ảnh có chút không hiểu, năm ngày trước hắn đem chuyện này nói với công tử, công tử chỉ đơn giản nói môt câu bảo hộ nàng, cái khác không nói gì, nhưng mà cái này không giống tác phong của công tử!

“Nàng không thể chết được.” Tiêu Lương Sinh ngước mắt nhìn Lạc Ảnh nói, “Những chuyện khác ngươi không cần quan tâm, duy chỉ có điều này, mặc kệ phải trả giá đại giới bao nhiêu, ngươi cũng phải nhất định bảo đảm nàng bình an.”

Hắn đang chờ, chờ ngày đó đến…

Mà trước khi ngày đó đến, nàng tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì!

Lạc Ảnh nghe vậy, nghi ngờ trong lòng càng thêm sâu, lại không tiện hỏi nhiều, mà là nhẹ gật đầu biểu thị hắn đã biết.

Năm ngày rất nhanh liền trôi qua, một ngày này, tất cả các đệ tử thuộc các thế gia gia tộc, phàm là đủ mười sáu tuổi, đều có thể tham gia chuyến đi săn, một đoàn người trùng trùng điệp điệp hướng về phía Linh thú sơn mạch mà đi!

Bởi vì Linh thú sơn mạch nằm ở phía đông nam của Lăng quốc, cho nên thời gian đi đến nơi đó là mười ngày, bởi vậy các gia tộc đều phái ra phi hành thú của gia tộc mình, chính là vì muốn đến sớm một chút.

Lãnh Nguyệt Tâm triệu hồi Nham từ trong không gian ra, ở dưới tình huống không có ai nhìn, Nham mang theo Lãnh Nguyệt Tâm hóa thành một đạo lưu quang hướng tới Linh thú sơn mạch mà đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.