Khuynh Thành Nữ Vương Gia: Xấu Phu, Thị Tẩm Đi

Chương 30: Tấu chương



Edit: Phượng Hoàng Đem Nướng

“A?” Phượng Khuynh còn đang nghĩ tới vẻ mặt đen thui không nói lên lời của Phượng Tư khi nãy đây!

Nàng hiện tại mới phát hiện Tam tỷ của nàng thật sự là óc heo a!

Cư nhiên lại ném sắc mặt như vậy mà đi rồi?

Nàng là muốn tự vứt thể diện của chính mình đi sao? Có phải quá ngốc hay không? Đây chính là tướng quân phủ, chân chính không cho tướng quân phủ mặt mũi a!

“Không sao. Thật sự mà nói, Tam hoàng tỷ chỉ là nhất thời mất phong độ mà thôi. Việc này không liên quan tới tướng quân.”

Lại kéo Vân Mạc: “Mẫu thân, ta muốn đi xem viện của A Mạc, có thể chứ?”

Nàng muốn hiểu biết thêm về Vân Mạc, tuy rằng Vân Mạc chỉ ở phủ tướng quân có hai năm, nhưng ít nhiều gì cũng phải còn sót lại chút dấu vết.

Thích một người, liền không tự chủ mà muốn hiểu biết toàn bộ những thứ có quan hệ với hắn.

Phượng Khuynh được chấp thuận, ở tướng quân phủ liền giống như cá gặp nước.

Lại không màng tới lời đồn đãi bên ngoài, căn bản là không sợ nhà trai ngăn cản, đêm đó lại ngủ ở tướng quân phủ một đêm.

Cảnh Vương Quân long sủng không suy, khiến người rơi vỡ mắt kính vẫn không thể không tin.

Thử hỏi từ khi Đại Dận khai quốc tới nay, có Vương gia nào cưới phu ngày thứ ba liền lại mặt?

Thử hỏi lễ hồi môn của nam nhi nhà nào, có thể so sánh với sính lễ vừa phong phú lại vừa dụng tâm như này?

Thử hỏi thê chủ nhà ai dám vứt cả tư thái mà ngủ lại nhà mẹ đẻ của trượng phu?

……

Nếu, cái này chỉ là giả vờ giả vịt, thì vị Cảnh Vương kia cũng thật sự quá biết đóng kịch đi?

Nhưng Cảnh Vương có thể là loại người này sao?

Lại không muốn tin tưởng, đế đô nam nhi vẫn cứ tâm nát đầy đất*, hết thảy những thứ này đều nói lên cái gì?

*Nhất địa phương tâm (一地芳心): Gà không biết nghĩa chính xác là gì, nếu có sai sót mong các vị lượng thứ.

Đều nói rõ Cảnh Vương thật sự vừa lòng Vương quân.

Ai, liền tính là làm bộ, được Cảnh Vương thâm tình sủng ái như vậy, bọn họ cũng nguyện ý nha!

Lại không khỏi đối Cảnh Vương Quân Vân Mạc nghiến răng nghiến lợi vạn phần tò mò.

Nghe đồn không phải nói là một xấu nam sao? Như thế nào lại cố tình có thể vào lọt mắt xanh của Cảnh Vương đây?

Hay là, khẩu vị của Cảnh Vương hiện tại thay đổi nên vừa miệng?

Đương nhiên còn có những nhi tử khuê các của các đại thần khác, một đám đối tướng quân phủ Vân Phi vừa hâm mộ vừa ghen tị lại vừa hận.

Ban đầu nói cái gì Vân tướng quân có lợi hại hơn nữa cũng vô dụng, bên gối chỉ có hai nữ nhi, một người sinh ra đã yếu ớt, nói tướng quân phủ nhân khẩu quá ít ỏi.

Chờ Vân tướng quân già rồi, những ngày tháng huy hoàng cũng hết.

Kết quả a?

Nhân gia tuy rằng nhiều nhi tử, nhưng ai cũng gả được thật tốt!

Dù sao nhà thê chủ của nhi tử tốt, cũng có thể giúp đỡ nhà mẹ đẻ.

Mấu chốt là, lại có quan hệ với hoàng thất a!

Dựa vào mức độ sủng ái này, tướng quân phủ làm sao cũng không có khả năng suy tàn đây!

Đương nhiên cũng có một ít nữ nhi của các đại thần cùng tuổi với Phượng Khuynh rất chướng mắt nàng.

Chỉ vì một nam nhân mà cúi đầu như vậy? Quả thực là mất hết thể diện của đại nữ nhân các nàng!

……

Đủ loại ngôn luận xôn xao khắp Phượng Đô.

Cảnh Vương đầu tiên là kháng chỉ, kết quả hiện tại lại sủng ái như châu như bảo.

Không nói cái khác, chỉ cần một sự thay đổi lớn như vậy cũng đủ khiến họ nói chuyện say sưa.

Cùng thời điểm đó, Ngự thư phòng.

“Làm càn! Sao lại có thể như thế được!” Gân xanh trên trán Phượng Bắc Thần nổi lên, trong đầu toàn bộ là nội dung của những tấu chương kia—— “Cảnh Vương Quân dựa vào thiên uy, lòng mang ghen tị, chèn ép người khác, ỷ thế hiếp người, tham ô cống phẩm…… Cảnh Vương bạc tình quả tính, túng phu hành sự……”

Sổ con trên tay quăng mạnh xuống người phía dưới.

“Thần có tội!”

“Thình thịch” một tiếng, hai người đồng thời quỳ xuống, thanh âm kinh sợ.

Phượng Đế, đã bao nhiêu năm rồi không giận dữ như vậy?

Xem ra, Cảnh Vương xác thật là Phượng Đế nghịch lân, căn bản không chạm được!

Lập tức hai người đều hận chết kẻ nghĩ ra cái chủ ý quái quỷ này.

Nhưng mà nghĩ đến người nọ…… Cắn răng chịu đựng: “Khởi bẩm thánh thượng, thần cho rằng……”

Nam tử vẫn luôn cụp mi rũ mắt một bên bất chợt tiến lên quỳ xuống: “Thánh thượng, là thần tử sai, mẫu thân sốt ruột bảo vệ nhi tử, mới có thể……”

Trong mắt chứa nhiệt lệ, hoa lê đái vũ.

Nếu Phượng Khuynh ở đây, nhất định có thể nhận ra, nam tử này không ai khác chính là Tô Ly.

Mà hai vị đại thần kia có một người là Hộ Bộ Thượng Thư Tô Duẫn Văn.

Lời của Gà: chúc độc giả noel vui vẻ: 33, hồi này Gà bận quá nên không edit thường xuyên được nên chỉ có thể đăng chương theo dịp thôi. Tết này Gà sẽ lì xì 10 chương, cho Gà gửi lời cám ơn và xin lỗi tới tất cả các độc giả đã ủng hộ truyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.