Buổi tối, nghe Tử Quyên lầm bầm chuyện phu nhân xử phạt tứ di nương, Bàng Lạc Tuyết chỉ là chau chau mày cũng không nói gì. Đa số người bị bức đến đường cùng cũng sẽ quay l.q.d lại phản kháng. Mẫu thân nếu không có năng lực quản thúc ngôi nhà này, sớm muộn cũng sẽ bị các di nương kia khi dễ. Gia thế bối cảnh của Tứ di nương không có mà bây giờ cũng dám làm ra dáng vẻ như vậy, không biết chính mình cuối cùng bị Vương di nương làm hại đến thê thảm. Ác nhân tự có ác nhân trị a.
Phân phó Tử Quyên mang đi một chút tặng phẩm tới làm dịu lòng Dương thị, lại phân phó Liên Diệp Liên Ngẫu dọn cơm. Đúng lúc thức ăn vừa mới chuẩn bị xong, liền thấy Thích Dao một thân y phục màu đen xuất hiện ở trong viện. Dáng người nhanh nhẹn l.q.d linh hoạt làm cho người khác phải nhìn kỷ, đúng lúc sắc trời dần tối, nàng luôn luôn không thích náo nhiệt, nha hoàn có mặt không nhiều. Ngồi ở bên cạnh bàn hai tay chống cằm, mắt cũng không nháy một cái, nhìn chằm chằm Thích Dao đi tới, người tập võ bước đi đặc biệt nhẹ, nếu như không phải nhìn thấy người, cũng không cảm giác được có người đang đi tới.
“Dao tỷ tỷ tới thật đúng lúc, muội vừa mới phân phó bày cơm, chắc tỷ nhất định là chưa ăn gì rồi.” Nàng chống má cười giỡn nói.
Thích Dao cũng không giận, cúi đầu nhìn xuống bàn, thấy bốn bộ bát đũa, có thể thấy muội ấy đã sớm biết nàng tới, đã chuẩn bị sẵn tất cả rồi, cô gái nhỏ này thật biết tính toán, hiện tại có một chút bướng bỉnh. Ngẩng đầu cười đáp:
“Muội chuẩn bị thức ăn nhiều như vậy lại chuẩn bị bát đũa, không phải là đang đợi tỷ tới ăn cơm sao, nếu tỷ lại không tới sớm một chút, ba người bọn muội chắc đã chết đói rồi.” Ánh mắt Thích Dao cũng giảo hoạt nói.
Bàng Lạc Tuyết bị nghẹn một chút, lập tức trừng mắt, trong lòng ngẫm nghĩ, cũng do mình trêu chọc trước. Ngẩng đầu lại nhìn thấy Liên Diệp Liên Ngẫu đi đến. Cúi đầu khụ một tiếng, che giấu lúng túng vừa mấp máy môi. Liền nghe thấy Liên Diệp Liên Ngẫu không chút nào để ý đến sắc mặt của nàng nói:
“Dao tỷ tỷ, thật may là tỷ đến sớm, nếu không bọn muội chắc đã bị tỷ tỷ làm chết đói rồi.”
Nàng liền bắn ánh mắt tỏ vẻ xem thường: “Ơ kìa, cái nhà này đều trở mặt với muội, tỷ tỷ thì không thương, muội muội thì có chỗ dựa vững chắc mới, đều muốn khi dễ muội. Một chút địa vị cũng không có, nhọc tâm muội hôm nay làm thêm nhiều thức ăn như vậy.”
Ba người kia nghe nàng nói như thế còn cười nói: “Rõ ràng là đã đói bụng. Không chọc muội nữa. Ăn cơm nhanh một chút, một lát còn có việc phải làm.”
Bốn người rất nhanh ngồi xuống, đóng cửa phòng, lấy tốc độ nhanh nhất ăn cơm, hình tượng thục nữ nữa điểm cũng không có, ngẩng đầu nhìn Thích Dao, một tay cầm đùi gà, miệng l.q.d đầy mỡ cùng nàng bàn bạt chuyện ngày mai cứ để cho nàng ấy chuẩn bị. Nàng gật đầu đồng ý. Mọi người cũng không làm loạn, rất nhanh ăn xong, phân phó người thu dọn bàn, mang đến một cái giá thêu, đặt trên bàn.
Gọi mọi người tập trung vào trong viện, lệnh cho Liên Diệp đưa tới vải vóc mới nhất mà hằng năm lão gia đều cung ứng. Mọi người trên dưới đều bận rộn, e rằng việc này cần người hướng dẫn, thế là mang hết vải vóc đến cửa hàng thêu, từ bên ngoài tiến vào, thật may là nàng có nhiều nha hoàn, nếu không có những người chắc chắn là làm không hết việc.
Nàng mang mạng che mặt cùng Thích Dao vội vội vàng vàng chạy đến cửa hàng, Liên Diệp Liên Ngẫu chỉ huy mọi người di chuyển vải vóc. Mọi người làm việc sôi nổi. Vừa vào đến phòng khách ở lầu một liền cho người gọi bà chủ tới, Thích Dao sợ mang đến phiền phức cho nàng, sắp xếp người trong phủ mời chủ tiệm đến trong phòng của nàng, ở bên ngoài cửa tiệm, phân phó cho gia đinh lặng lẽ giám hộ, người ở phía ngoài không được tiến vào. Nàng cảm thán sự cẩn thận của Thích Dao, nàng thực cảm kích.
Thích Dao nhẹ nhàng cười, nàng cùng với nàng ấy đi đến bên trong thất, phân phó mấy nha hoàn đến phụ giúp. Bởi vì nàng cần gấp, cho nên trả tiền gấp bội, rất nhiều thợ thêu đến. Nàng càng lúc càng hài lòng hiệu quả làm việc của Liên Diệp Liên Ngẫu, sẽ thưởng nhiều một chút.
Bàng Lạc Tuyết vỗ tay nhè nhẹ, ý bảo các thợ thêu yên tĩnh, đưa mắt nhìn Thích Dao. Thích Dao ngầm hiểu:
“Hôm nay gọi mọi người đến đây, là bởi vì chỗ của ta có rất nhiều bức tranh thêu cần mọi người giúp, có điều số lượng rất lớn, lại cần gấp, tiền công sẽ được gấp đôi so với giá ban đầu.”
Các thợ thêu vừa nghe tiền công trả gấp đôi, liền phấn khởi.
Thích Dao nói tiếp: “Chủ nhân gia đã chịu trả giá tiền cao, nên mọi nhất định cũng phải dồn hết tâm huyết, chủ tử vừa ý nhất định sẽ trọng thưởng, có ý tưởng độc đáo, hình dáng nổi bật bắt mắt đều được thưởng hậu hĩnh. Thế nhưng ta nói trước, chủ nhân gia không muốn bất cứ tin đồn nào bị truyền ra ngoài, các ngươi mấy ngày nay tạm thời ở nơi này, ăn mặc đều có người hầu hạ, các ngươi cần cái gì trực tiếp nói là được, nhưng là không cho phép các ngươi lén nói chuyện với nhau, nếu như ta nghe thấy bất luận chuyện to nhỏ gì, nhất định nghiêm trị không tha.”
Nàng nhìn Thích Dao quy dịnh khuôn khổ, các thợ thêu cũng sợ hãi mà yên tĩnh, đúng là nữ nhân nhà tướng, rất có dáng vẻ uy nghiêm.
Bàng Lạc Tuyết nhìn các thợ thêu trong lòng đột nhiên nảy ra một ý, nhưng mà tạm thời gác qua một bên, làm việc không thể nóng vội, hiện tại cũng đã bận rộn. Hay là việc này buổi tối thương lượng cùng Thích Dao một chút để nàng còn chuẩn bị tiến hành. Ánh mắt quan sát được thu hồi, áp lực trên người các thợ thêu cũng lập tức giảm xuống.
Các thợ thêu không tránh nói thầm ở trong lòng, ánh mắt của tiểu chủ tử này thật lợi hại, so với cô nương mặc đồ đen còn uy nghiêm hơn nhiều.
Bàng Lạc Tuyết nói: “Ta hiện tại cần mười bộ vũ y, ở đây các ngươi có một trăm người, mỗi tổ mười thợ, người chuyên nghiệp phụ trách phần quan trọng, các ngươi ở đây nếu thêu tốt, mỗi người được thưởng một trăm lượng bạc. Hôm nay sắc trời cũng đã tối, các ngươi tạm thời đi nghỉ ngơi trước, ngày mai sẽ bắt đầu làm việc. Có cái gì cần trực tiếp nói cho nha đầu của ta là được, các nàng sẽ đáp ứng cho các ngươi. Được rồi, các ngươi có thể lui xuống.”
"Vâng." Các thợ thêu cung kính cáo lui.
Nàng cùng với Thích Dao ra cửa hàng thêu, liền trở về viện của mình, gặp người thợ thêu nàng thường dùng trong phủ hành lễ nói: “Nhị tiểu thư muốn bộ dáng y phục như thế nào?”
“Cũng không có gì đặc biệt, chỉ cần các ngươi tìm một vài kiểu dáng thịnh hành gần đây là được, đúng rồi, gần đây ta có vẽ vài hình vẽ, phiền các ngươi thêu ra, thêu thành khăn lụa. Mấy ngày nữa phải hoàn thành, phiền các ngươi làm nhanh một chút, việc này ta không muốn người khác biết, làm việc ở trong phủ nhất định phải quản cho tốt lời nói của mình biết không, còn nữa, trong chỗ vải kia có một loại vải mỏng màu đậm lấp lánh, lấy ra một cuộn tốt nhất để làm váy, sau đó mang mẫu vẽ kiểu dáng cho ta xem, ta sẽ đưa kích thước cho các ngươi, cái váy này cần phải đặc biệt lộng lẫy. Đã nghe chưa?”
Người thợ thêu cúi đầu nói: “Vâng.”
Trong phủ thợ thêu không nhiều, nàng lại không muốn để thợ thêu biết nhiều chuyện, cho nên Liên Ngẫu cùng Liên Diệp mang đến rất nhiều bức vẽ của nàng, có núi đá yên tĩnh, tùng bách cô độc mà kiêu ngạo, cũng có mẫu đơn xinh đẹp, hoa đào nở rộ.
Sau khi tiễn người thợ thêu, Thích Dao trở lại liền tới đến khuê phòng của Bàng Lạc Tuyết, ngồi ở bên cạnh bức tranh tứ bình vừa thưởng thức, nàng vừa đi vào nói: “Nếu tỷ tỷ cảm thấy thích, muội sẽ tặng cho tỷ.”
Thích Dao cười cười nói: “Tỷ chỉ là cảm thấy bức tranh thêu này thực sự là kiều diễm, chắc là kiệt tác của muội đi.”
“Mắt nhìn của Dao tỷ tỷ mắt thật lợi hại, đây là trong lúc rảnh rỗi muội làm, nhưng trước mắt còn việc khác phải làm, ngày mai vẽ kiểu dáng này ra, để cho các thợ thêu bắt đầu làm, Thúy Vi lâu của chúng ta sắp khai trương nhất định phải náo động toàn kinh thành. Ngày khai trương tỷ tỷ phải mặc trang phục thích hợp, nếu không ngại thì tỷ cứ nghĩ ngơi ở chỗ của muội.”
Thích Dao cũng bằng lòng chấp nhận, gọi Liên Diệp Liên Ngẫu tới, bốn người vây quanh vải vẽ tranh sơn dầu với kiểu dáng đang lưu hành. Nàng lấy giấy bút ở bên cạnh dựa vào ý nghĩ của bọn họ vẽ thành bức tranh, bốn người tới giờ sửu mới đi ngủ.