Kí Sự Nghiệp Quật Của Công Cặn Bã

Chương 11: [11] Kí sự 'nghiệp quật'



Sẽ mang thai sao?
dương v*t chưa mềm của Cố Thận Hành vẫn còn đang ở trong thân thể của người ta, ở trong đó cũng đã được kiểm tra đến từng ngóc ngách. Anh rút ra khỏi vách thịt túi nhỏ hẹp, mà lỗ sau bị chịch đến không khép lại nổi do không gì lấp kín, kéo theo từng luồng dịch trắng đục trào ra từ phía sau chảy dọc theo bắp đùi nhễu xuống.
Cố Thận Hành nhìn người vô thức nức nở nằm gọn trong lòng ngực mình, mang theo tâm tình phức tạp mà xoay thân đi xuống giường, đến bên cửa sổ hút một điếu thuốc.
Nếu vách thịt ao hãm kia ở trong cơ thể y thật sự là có thể đậu thai sinh con, vậy thì có thể giải thích rõ lí do vì sao ở trong giới này Nghiêm Tư Vinh vẫn luôn làm top.
Anh cố sức nhớ lại, tìm kiếm những biểu hiện kì lạ của Nghiêm Tư Vinh.
Tỷ như lúc đầu đối tượng mà Nghiêm Tư Vinh bao nuôi đều là phái nữ, sau mới đổi thành trai trẻ, hơn nữa đều là loại trai trẻ yếu nhớt, còn có chút nhu nhược như gái vậy. Vì lí do gì mà lại không chọn loại đàn ông cao gầy mạnh khoẻ hơn một chút, đại khái chính là sợ bị đè ngược lại đi.
Do bản thân y có thể sinh, nên mới tùy ý đi chơi bời phong lưu.
Di động vang lên, là thư kí riêng của anh.
"Cố tổng, đã tìm được người chuốc thuốc rồi, là trợ lí của Nghiêm Tư Vinh. Hơn nữa, sau khi xem lại cameras, tôi nghi ngờ ly rượu bị bỏ thuốc ban đầu là chuẩn bị cho ngài."
Anh nhận được một tấm hình, không nhìn thấy quá rõ, là do cameras ở trên trần nhà quay lại: trên khung nói chuyện của di động cò có một bức hình khác là 'OK.jpg', phóng to lên có thể thấy đại khái một hàng chữ: 'Bên trái là bỏ thuốc'.
Biểu hiện tối nay của Nghiêm Tư Vinh cũng rất là khác thường. Nụ cười khinh khỉnh mỉa mai ngày thường của y lại chưa từng xuất hiện qua, lại còn trò chuyện kinh doanh xum xuê với ông già nhà anh cả một lúc lâu. Mà anh cũng không cảm nhận được chút thật lòng từ lời khen của Nghiêm Tư Vinh dành cho ông già cả.
Ngay lúc đổi rượu, y lại tinh mắt lẹ tay cầm lấy cái ly bên phải. Còn anh thì cầm lên ly bên trái kia, nhưng đó lại là phía bên phải của nhân viên phục vụ.
Giải mã.
Còn có tên người mẫu trẻ cứ lẽo đẽo đi theo anh làm phiền suốt, mắt thấy không dụ dỗ được anh, nên mới quay đầu chạy tìm người tài trợ ban đầu.
Đáp án của trò khôi hài đã rõ ràng chân thật bày ở trước mặt anh.
Nghiêm Tư Vinh bày trò muốn bẫy anh dan díu với tên người mẫu. Nói không chừng là muốn chụp được ảnh giường chiếu của anh, tiếp theo lấy đó làm nhược điểm uy hiếp anh.
Dạo này, tập đoàn Cương Quyết đang dồn hết sản nghiệp để hùn vốn phát triển lên, nếu tuôn ra chuyện gièm pha của tổng tài ban chấp hành, thì Cương Quyết có thể sẽ bị ảnh hưởng xấu rất nặng nề.
Thủ đoạn vụng về lại tràn ngập ác độc.
Cũng may là kẻ chủ mưu phạm tội chưa toại, mà chưa nói đến việc trước tiên bị sa lưới, còn phải bồi luôn thân mình thành nạn nhân.
Cố Thận Hành đi đến mép giường ngắm nhìn.
Nghiêm Tư Vinh khóc lóc nức nở đã thiếp đi mất, còn đang thút thịt sụt sịt làm cả người khe khẽ giật lên từng cái.
Anh lay lay y cũng không phản ứng lại.
Cố Thận Hành lấy di động ra mà chụp ảnh.
Nghiêm Tư Vinh khóc hồng cả đôi mắt, khắo người đều là vệt đỏ, miệng lỗ nhỏ cũng bị đâm đến ửng đỏ còn chảy ra dịch trắng đục.
Anh nghĩ ngợi một chốc, lại đút ngón tay vào, vừa chụp một tấm rõ nét. Tiếp theo mới thấy được một nốt rùi ở bắp đùi, anh liền cúi người xuống ngậm lấy khối da thịt lành lặn kia, hé miệng mút mạnh một cái liền tạo ra một vết 'dâu'. Lại nhắm ống kính điện thoại sát đến chụp lại một tấm ảnh rõ nét.
Nhìn mấy ảnh chụp trên di động, anh cứ luôn cảm thấy vẫn chưa đủ để buộc Nghiêm Tư Vinh tự mình nhận tội.
Thế nên anh lại tự nhét dương v*t nửa mềm của mình vào lại, duỗi ra mấy ngón tay bao bọc lấy dương v*t mềm như bông của y. Cùng lúc, dang rộng hai chân của Nghiêm Tư Vinh gác lên trên vai anh, vang lên một tiếng 'click', chụp lại cảnh lỗ sau đang phun ra nuốt vào dương v*t.
Ngay lúc này, Nghiêm Tư Vinh lại phát ra tiếng tiếng 'ừm' mềm như bông. Giọng điệu ngọt ngào lại dính người cực kì, ngăn lại động tác đang định tắt di động đi của Cố Thận Hành. Anh liền mở ra ứng dụng ghi âm, vốn chỉ muốn thu lại một hai câu. Nhưng, tiếng rên rỉ Nghiêm Tư Vinh như mèo kêu lại gợi lên dục vọng của anh. Anh cũng không hề thương tiếc đối phương, chơi đùa tuỳ ý tựa như dưới thân chính là một con búp bê tình dục vậy.
Nghiêm Tư Vinh bị chịch đến tỉnh lại, thốt lên giọng nói giận dữ hung hăng lẫn tiếng khóc nức nở.
- Đâm mẹ mày chứ đâm hoài, tao muốn, ngủ!
Cố Thận Hành trực tiếp tức giận mà cười. Tên oắt con này 'vừa đánh trống vừa la làng', đúng thật diễn đến thuần thục.
Anh duỗi ra tay bịt lại miệng mũi của đối phương, lại không ngừng mà kích thích miệng túi thai của đối phương, rất nhanh lỗ thịt liền đáp lại, bắt đầu không biết mệt mỏi mà lấy lòng 'tên nhóc thô to này'.
Nghiêm Tư Vinh vừa ngạt thở, vừa phải chịu đựng từng đợt khoái cảm một ùa ạt đến từ phía sau. Do hít thở khó khăn mà kéo theo phản ứng cơ thể làm cho vách thịt xoắn chặt lấy làm cho eo bụng của Cố Thận Hành đều phải tê dại đi. Nhưng thân dưới lại đâm rút điên cuồng một trận.
Dưới sự bí bách ngột ngạt lại càng tăng lên sự hưng phấn sinh lí, khoái cảm dâng trào len lỏi khắp dây thần kinh trên cơ thể theo cấp số nhân; nhưng mà hít thở vẫn là điều tất yếu phải được ưu tiên.
Vì vậy sau vài phút, bắn ra một ít tinh dịch loãng rồi biến thành luồng nước trong veo, không ngừng nhỏ giọt 'tí tách tí tách'.
Cố Thận Hành cũng bị mút chặt đến suýt chịu không nổi, buông tay ra lại ôm lấy thân người y đang run bần bật cả lên, vừa liếm láp lấy phần thịt non đùi trong của y, không ngừng mang đến khoái cảm dồn dập làm y không thể nào cưỡng lại được.
Nghiêm Tư Vinh hé hai mắt mà thất thần nhìn trần nhà, hiện lên vẻ mặt đờ đẫn. Nhìn thấy dáng vẻ bị chịch đến hỏng mất này của y, làm cho tâm tình của Cố Thận Hành rất tốt, đâm tới mấy chục cái, ngay khi sắp bắn ra lại hung hăng rút dương v*t ra, phun tinh dịch lên trên khuôn mặt ngây ngốc của Nghiêm Tư Vinh. Đầu tóc đen nhánh của y đã ướt nhẹp mồ hôi, rối bù mà bết dính ôm sát lấy da mặt. Sau khi bị bắn dính đầy mặt, y lại vô ý thức vươn đầu lưỡi đỏ bừng ra liếm liếm đống tinh dịch dính ở trên môi.
Cố Thận Hành cũng đã chụp được bức ảnh vừa lòng nhất đêm nay rồi.
Sau khi anh đã nhanh chóng sửa sang quần áo gọn gàng, thì ngay lập tức đã trở lại bộ dạng lịch sự chỉn chu mà đi xuống lầu, không thể nào nhìn ra được đây là tên đàn ông vừa chịch choạt xong mới xuống giường được vài phút.
***
Cố Dục Hành nhìn thấy anh trai cậu đi tới thì đúng là hai mắt tỏa sáng.
Có trời mới biết, cậu và anh hai đã bị bắt phải giả cười tiếp khách biết bao lâu rồi đó. Anh hai còn đỡ, trong tay vốn có sản nghiệp riêng của mình, còn có thể trao đổi phân tích tình hình thị trường tài chính với khách khứa.
Nhưng còn nghành học mà cậu đang theo lại có phổ biến mấy đâu, ở đây lại càng không có ai chung chí hướng. Chẳng lẽ cậu phải bàn với khách khứa là: "a, mấy hột nổi trên mặt cậu là mụn đấy, nam giới cũng sẽ bị rối loạn nội tiết tố, tôi kiến nghị cậu nên ngừng sử dụng kem nền, hãy đến bệnh viện điều trị càng sớm càng tốt", đâu phải không?
- Anh cả~
Cậu ân cần tiếp đón.
- Cô vợ sắp cưới và cha vợ tương lai của anh đã tới rồi kìa, anh mau mau tự mình đến tiếp đón đi, em có việc cần đi trước đây.
Cố Thận Hành túm lấy tóc cậu mới hỏi.
- Lại trốn đi, đám người của cô ta đâu.
- Ở phía tây vườn hoa á, anh hai đang tiếp đón bọn họ đó, đúng rồi anh, tối nay anh có thấy Nghiêm Tư Vinh không hả?
Cố Thận Hành không đổi sắc mặt hỏi:
- Chi, có chuyện gì à?
- A, không, em đâu có chuyện gì, mà là anh hai kìa đã tìm anh ta cả đêm rồi á.
Cũng không biết Nghiêm Tư Vinh đã chạy đi đâu mất rồi, cậu chỉ là muốn biết rốt cuộc là y có mang thai hay chưa thôi.
Không ai thấy được, Cố Thận Hành khẽ chau mày thầm tự hỏi: thằng hai tìm Nghiêm Tư Vinh để làm gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.