Một ngày mới bắt đầu, tại một vùng đồi cỏ mát trong xanh của một vùng ngoại ô ở Trung Quốc, kẻ qua người lại bưng bê tấp nập, hối hả chuẩn bị một bửa tiệc thịnh soạn...tất nhiên, là tiệc ngoài trời. Lần lượt 8 chiếc Limousine dừng bánh, bước xuống xe là những con người mạng một vẻ sang trọng đến bức người, một vẻ đẹp tựa thiên thần. Tuy chỉ là những cậu ấm cô chiêu không quá 4 tuổi nhưng đây sẽ là những người thống lĩnh thế giới sau này. Bất khả thi nhưng lại là sự thật. Chúng có một bộ óc so với thiên tài nói kém có lẽ là khiêm tốn . Chúng là những người được chọn. Là người được chọn để trở thành bá chủ của thị trường thế giới sau này. Phải chăng đây là những “ bậc thầy thương trường” mà Thiên đế đã định sẵn? Ba mẹ của những đứa trẻ đó vô cùng hài lòng. Họ vừa là bạn vừa là đối thủ, trong tương lai chắc có lẽ còn là thông gia của nhau. Việc đấy rất tốt cho việc làm ăn của hai bên. Họ để cho đám con của mình tiếp xúc nhau. Tạo lập cho chúng nó một mối quan hệ tốt nhất có thể? Nhìn sơ lược qua lũ trẻ, ai cũng là những mĩ nam mĩ nữ tương lai. Vẻ đẹp của họ tựa thiên thần khó có ai mà sánh kịp. Và nào ai biết được? có một cậu nhóc đã phải lòng một cô gái ngay từ lần đầu tiên chạm phải ánh mắt ấy. Như đã định sẵn, cậu bé đã yêu cô gái ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Vù vù vù....tiếng động làm cả bọn giật mình sợ hãi. Ba mẹ chúng nó lập tức có mặt, vệ sĩ bủa vây. Từ trên trời chiếc máy bay hạ cánh, bước ra là một người đàn ông trung niên vận trên mình một cây đen nhìn khá lão thành. Ông ta tiến tới với vẻ uy nghiêm nhất định, không hề rung sợ trước hàng trăm ngòi súng đang chĩa vào mình. Ông ta cất giọng khàn đặc: - Các người đón tiếp khách quý “ chu đáo “ nhỉ?
Ông Trần sững người. “ đây chẳng phải là Hunter, ông trùm khét tiếng của mafia sao? Sao ông ta lại đến đây?” - Phải chăng cho hỏi....danh tính của vị khách này là...??? Sau đó ông hạ lệnh cho vệ sĩ hạ súng, tản dần ra. Lúc này, vẻ mặt ông ta trông dữ tợn hơn, đôi mắt đanh lại, người ông như tỏa ra một luồng hàn khí khiến ai cũng phải e sợ. Vị khách “ vô danh” đó ra hiệu cho mọi người ra chổ khác nói chuyện. Đám trẻ con nhìn theo ánh mắt ngay thơ không hiểu chuyện. Tuy nhiên, chúng nó có thể không biết người đàn ông đó là ai, Ông ta đến đây với mục đích gì, nhưng chúng lại cảm nhận được một điều bất lành. Thế nhưng, chúng lại im lặng không la không khóc, bình thản đến lạ lùng, chẳng có gì gọi là run sợ, dường như chúng nó biết rằng định mệnh đã an bài là thế và chẳng ai thay đổi được.
Một lúc sau ông ta quay lại, đưa tất cả 8 đứa trẻ này đi, gọn gàng và nhanh chóng như thể chúng nó chưa từng tồn tại. 8 đứa trẻ này cũng không có gì chống cự, ngược lại còn tỏ ra hờ hững không quan tâm.
Vâng ! vị khách vô danh đó chính là Hunter-ông trùm mafia của thế giới ngầm. ông đưa 8 đứa trẻ này đi với mục đích huấn luyện chúng trở thành những sát thủ máu lạnh bậc nhất thế giới ngầm, phục vụ cho âm mưu đen tối của ông.
Tại một đất nước hình chữ S nằm ở phía nam Trung Quốc – Việt Nam. Có một con bé sống những ngày tháng bình yên với một thân phận mới. Con bé đã bị ba mẹ bỏ rơi trong khung cảnh đầy hỗn loạn, đầu nó bị va chạm mạnh vào một vật cứng nào đó mà túa máu. May mắn thay, một gia đình ngư dân dã đem nó về nuôi nhưng nó bị mất hoàn toàn kí ức trước lúc 5 tuổi. chỉ nhớ được rằng, nó sinh vào ngày trăng tròn nhất và mang trên mình một chiếc bớt hình tròn màu trắng. Một điều kì lạ khó mà giải đáp. Chỉ là tự nhiên ban tặng hay là.......một mật mã liên quan đến bức màn bí ẩn tâm linh??? Sau 4 năm, 8 đứa trẻ đó đã trở thành những con người vô cùng xuất sắc. nhớ ngày ấy, khi bị ông ta mang về, ông ta đã nhận cả 8 đứa làm con nuôi của mình. Chúng nó được một bậc thầy võ thuật nổi tiếng Trung Quốc truyền dạy. Chúng nó còn được học cách tàn nhẫn, cách máu lạnh xem mạng người như cỏ rác. Nhóm 8 người đó gồm :
Trần Lý Tiến Luân ( cậu cả Trần gia, nam chính) và cô thiên kim duy nhất Trần Lan Kim Bích. Khổng Thiên Kì ( anh cả nhà họ Khổng ), hai chị em song sinh Khổng Thiên Mai và Khổng Tú Hương. Trọng Hoàng Phú ( cậu ấm duy nhất của Trọng gia), Hoàng Hải Khánh và Đỗ Huỳnh Kim Anh. Trong võ đường, bọn họ kết giao được khá nhiều bạn nhưng cũng chỉ là người trong thế giới ngầm. có thể thấy, tính cách đặc trưng của bọn họ là băng cực ngàn năm.
Năm ấy, có một buổi sát hạch xảy ra nhằm tuyển chọn những người thật sự xuất sắc. nhóm 8 người đó chỉ có quyền 6 người được sống, 2 người kém cỏi sẽ phải mất mạng. Mọi việc xảy ra đều suôn sẻ cả thế nhưng....... ngày hôm đó, trước khi tổ chức buổi sát hoạch Tú Hương đã ra ngoài. Cô vô tình gặp được một bà lão, bà ta nói với cô rằng: “ hãy tránh xa bạn bè ra. Nếu còn gần bạn bè của cô thì mọi người sẽ chết. thậm chí ngay cả người cô thực sự yêu thương, nếu còn tiếp tục ở bên cô cũng sẽ mất mạng. Còn cô cũng sẽ không sống quá 16 tuổi”
Nói rồi bà ta băng qua đường rồi biến mất. Cô tính đuổi theo nhưng rồi lại thôi, cho rằng đây chỉ là một kẻ lừa gạt. Thế nhưng cô không ngờ rằng, trong cái lần sát hạch ấy, vì sơ suất của cô mà Hải Khánh và Kim Anh đã chết. Lòng cô dâng lên một cảm giác lạ lùng khó nói. Cô đã tự nhốt mình trong phòng. Nhớ lại lời bà lão “ngay cả người cô yêu thương, nếu còn tiếp tục ở bên cô cũng sẽ mất mạng ”, lập tức cô liền chia tay Luân-anh chàng đã phải lòng cô cái ngày hôm đó. Luân đau lắm, nhưng với sự lạnh nhạt của cô anh không làm gì được. cô đã tự nhốt mình trong phòng 3 năm không chịu gặp ai. Khi họ 14, nhận được một nhiệm vụ mới, địa điểm lần này chính là Việt Nam.