Kiếm Đạo Ca Hành

Chương 29: Vạn nhân lĩnh



Ánh nắng mặt trời giữa trưa chiếu rọi xuyên qua những tán lá đỏ dưới đất, không gian yên tĩnh của Đại Phong Lâm đang bị đập tan bỏi hai luồng cuồng phong.

- Phong Xuất Vân Tiêu.

Diệp Thu cướp công, tay phải kéo lên, kiếm quét 1 đường từ dưới đất xéo lên. Chân trái bức ra trong tích tắc khoảng cách hai người thu hẹp, kiếm mang theo phong vân ý cảnh nhắm thẳng sườn đối thủ. Đinh bằng nhắm chuẩn thời cơ hai đầu quyền chụm lại chuẩn bị công vào nhau.

- Hành Vân Lưu thủy

kiếm biến mất, mủi kiếm kéo theo quang mang lúc xuất hiện đã là ngay trức con ngươi. Đinh bằng ngã người, né hiểm chiêu hai tay chụm mạnh.

Bùm BÙm.

Đất đá văng tứ trung, mấy cây cổ thụ xung quanh bị nổ gãy thành hai nữa. Khói bụi vừa tan, Diệp Thu từ trên cao dốc xuống theo mũi kiếm, vòng xoáy nhỏ lấy mũi kiếm làm tâm nhắm thẳng vào ngực đối thủ đang trong tư thế ngã ra. Đinh Bằng không kịp ra chiêu, liền lựa chọn né tránh, lăn người qua phải.

Mũi kiếm đâm hụt khoan vào đất khiến kiếm cong lên, Diệp Thu uốn cong người, kéo hai chân xuống, kiếm theo quán tính quét ngược lên theo hướng Đinh Bằng vừa lăn qua.

- Thất Thương Quyền thức thứ 4: Đại Bộc Tán.

Không khí chợt như bị kéo về phái hai đầu quyền, nén lại thật chậm rồi chợt tung ra. kéo theo là tiếng nổ như một quả bom lớn. Thân ảnh Diệp Thu bị nổ thành hàng trăm mảnh, rồi đột ngột hóa thành từng làn sương mõng.

- Phân Thân hóa ảnh bộ.

- Nhất kiếm xuyên vân

Ngay từ đầu từ trên cao đánh xuống chỉ là ảo ảnh của hắn, chân thân thật đã đứng ngoài vòng của Thất thuong quyền, Khí kình chịu rất nhỏ,lại thêm toàn bộ bị Bát Quái Bàn hấp thu. Đinh Bằng cả người đầy máu, đối phuong quá gian manh, hắn liên tục dùng thất thương quyền, nội lực trong người đang chạy loạn, nội thương cùng ngoại thương sắp không chịu nổi.

Đinh Bằng giang rông hai tay, nội lực cuộn còn theo tay, sau đó kéo mạnh hai tay về giữa ngực, chuẩn bị xuất chiêu. Thì một kiếm cực nhanh, cực chuẩn, cực mềm mại, mũi kiếm cuốn cánh tay phải của hắn, duổi thẳng ra phía trước.

- Bài Vân Đảo Hải.

Chân Phải trụ lại, kiếm đang quét ngang thì chuyển hướng chém xuống, mang theo một tia bất diệt kiếm ý bàng bạc.

- Vân đoạn thiên nhai.

Máu tươi theo cánh tay văng ra. Đinh Bằng mất 1 tay. Hắn Hét lớn tay còn lại co về vỗ thẳng vào lồng ngực. Diệp Thu lập lập tức hóa thành hai thân ảnh, 1 nhảy lên còn một ngồi xuống.

Đinh Bằng mất tay, nhưng mặt khôn biểu tình, kình khí điên cuồng từ đan điền dồn vào tay còn lại. Đánh ra một quyền mạnh nhất trong đời.

Chân Phải đạp mạnh khiến mặt đất nổ tung, Eo hắn xoay mạnh, Quyền đang hướng về ngực liền đỗi hướng nhăm vào Diệp Thu đang khon người đâm vào mạn sườn hắn.

Thân ảnh Diệp Thu dưới đất liền bị kình phong áp vào, khiến nó hơi mờ đi. Đoán sai, kiếm của Diệp Thu từ trên cao hắm chuẩn đâm thẳng vào giữa lưng đối thủ. Nhưng kiếm chạm vào lưng liền dừng lại, giống như chạm phải tường đồng vách sắt.

- Con bài cuối cùng của ta, Lam Tinh Giáp, ngươi chết được rồi.

Hắn cười như điên, hét lớn, thân lách nhẹ, khiến Diệp Thu theo quán tính trâm sượt qua lao xuống đất. Đinh Bằng nắm chuẩn thời cơ quyền sáo quét từ phía dưới lên, nhắm thẳng ngực của Diệp Thu. Quyền chưa chạm tới nhưng khí kình d8iên cuồng như hồng thủy áp vào ngực, khiến hắn miêng hắn tràn ngập máu tươi.

- Bụp...

Miệng Đinh Bằng đang cười chợp ngậm im, Đôi mắt hắn mở to nhìn theo quyền sáo của mình đánh thẳng vào làn khói trắng đục. Phái dưới hắn Diệp Thu miêng vẵn rĩ máu, Hai chân trụ mạnh. cả người bật dậy mang theo mũi kiếm bao bọc trong vòng lốc xoáy xuyên lên.

- Phong Vân Họp Bích

Kiếm xuyên thẳng từ dưới ót lên đỉnh đầu, Đinh Bẳng chết ngay tức khắc. thân thể to như ngươi khổng lồ của hắn đổ gục xuống khiến mặt đất rung rinh theo.

Diệp Thu mệt mỏi, lui về gốc cây Phong gần đó, thở hồng hộc, mồ hôi và máu vẫn còn chảy rỉ rỉ ra. Hắn nhìn con Thiên Sư yêu bằng nằm bất động, còn tiểu Miêu thì đang crối rít chạy quanh, meo meo kêu inh ỏi. Tay hắn ôm lấy mèo con.

- XIn lỗi ngươi, vì bảo vệ ta mà nó đã chết.

Tiểu miêu, đôi mắt lóng lánh như hiểu chuyện, kêu meo meo liên tục.

Diệp Thu nhìn nó âu yếm, rồi xoa đầu nói.

- Ta và ngươi đều không còn người thân, Ngươi có muốn làm thú sủng của ta không, từ nay chúng ta bầu bạn.

Mèo con nhìn Diệp Thu, rồi nhảy lên vai, nghiên đầu cọ sát vào mặt hắn, tỏ vẻ đồng tình.

- Từ Nay gọi ngươi là Tiểu Bạch nhé.

Tiểu Bạch nghe xong, liến liên tục vào mặt Diệp Thu như đồng ý. Diệp Thu lúc này đã thấm mệt, nhưng hắn không dám chậm trể mang theo Tiểu Bạch chạy thẳng về hướng Vạn Nhân Lĩnh nơi diễn ra đại hội tuyển trạch của thất đại tông môn Đại Việt Quốc.

Vạn Nhân Lĩnh nằm giữa rừng phong bạt ngàn ở phía nam Đại Việt Quốc, Đĩnh núi không cao, tuy nhiên rất đặc biệt. Không biết do tự nhiên hay do một vị đại năng nào đó, dùng kiếm chém mất 1 góc núi, Khiến cho giữa núi có 1 vùng đất bằng phẵng đủ cho cả vạn người cùng ngồi. các tông môn sau khi hội nghị liền quyết định cứ 3 năm 1 lần sẽ cử hành tuyển chọn nhân tài tại đây vào mỗi dịp lá phong đỏ thẩm nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.