Tức là trước đó Sở Mộ nên không tiếp xúc đến lĩnh vực kiểm soát lực lượng, nhưng bây giờ hắn làm được, còn đến Nhập cảnh thâm tầng, không tin nổi.
Quý Thiên Tường kích động, mắt tràn ngập mong chờ làm Sở Mộ nghẹn họng, cuối cùng hắn vẫn giải thích ngắn gọn.
Quý Thiên Tường không biết nên nói cái gì:
- Chỉ quan sát hai Kiếm Giả Thái Cổ trên Thái Cổ Thần Thuyền đánh nhau, bằng vào ngộ tính của mình tham ngộ ra, trong hơn một tháng ngắn ngủi nắm giữ đạt tới Nhập cảnh thâm tầng...
Lòng Quý Thiên Tường nổi lên chút ghen tỵ nhưng rất nhanh cảm xúc khác thay thế, đó là vui mừng.
Sở Mộ trầm ngâm nói:
- Thật ra trước đó tuy ta không biết kiểm soát lực lượng nhưng vẫn luôn tăng mạnh rèn luyện về mặt này.
Đúng thế, kiểm soát lực lượng hơi giống kiếm thuật sư của Sở Mộ, có thể tham khảo nhau.
Sở Mộ xuất thân là kiếm thuật sư còn có tạo nghệ cực kỳ cao sâu, hắn dùng kỹ xảo kiếm thuật sư đi tu luyện kiểm soát lực lượng có điểm chung thì không khó khăn chút nào.
Quý Thiên Tường nghe vào tai lại là cách nói khiêm tốn.
Tưởng tượng đám Kiếm Giả thế giới Thái Cổ sớm biết về kiểm soát lực lượng, cũng cố gắng rèn luyện nhưng không nhiều người thành công, chỉ chiếm một phần rất ít ỏi trong tổng Kiếm Giả. Như Sở Mộ không được chỉ điểm, vẻn vẹn xem mấy trận chiến đã tự mình lĩnh ngộ ra, còn đến Nhập cảnh thâm tầng thì không một ai.
Quý Thiên Tường thề, gã chưa từng nghe nói có loại người như vậy.
Nếu trước đó có ai nói cho Quý Thiên Tường biết có thiên tài như vậy thì gã sẽ chửi thề tát cho bạt tai, nhưng bây giờ gã rất muốn vả mình để tỉnh táo lại.
- Sở Mộ, ngươi hãy nhớ kỹ, khi rời khỏi đây tuyệt đối đừng để ai biết về việc ngươi đến Nhập cảnh thâm tầng. Trừ phi bất đắc dĩ, cố gắng khống chế để lộ mình đến đẳng cấp Nhập cảnh bước đầu thôi.
Sở Mộ không rõ tại sao Quý Thiên Tường dặn như vậy nhưng hắn cảm nhận được quan tâm trong câu đó.
Quý Thiên Tường nói:
- Ngươi đã đến đẳng cấp Nhập cảnh trong lĩnh vực kiểm soát lực lượng thì có tư cách xin sát hạch Kiếm Tôn, khi nào qua kiểm tra sẽ trở thành đệ tử tinh anh của kiếm cung. Nhưng kiếm ý của ngươi chưa đến viên mãn đúng không?
Sở Mộ đáp:
- Còn chưa.
Kiếm ý chưa đến viên mãn, áo nghĩa cũng vậy. Nếu không có kiểm soát lực lượng Nhập cảnh thâm tầng thì Sở Mộ không dễ đánh bại Bành Thuyên.
Quý Thiên Tường nghiêm túc hỏi:
- Ngươi lĩnh ngộ vài loại áo nghĩa?
Sở Mộ trả lời:
- Chủ tu năm loại.
Còn vài loại khác Sở Mộ không đặc biệt tham ngộ.
Quý Thiên Tường lại bị giật mình kêu lên:
- Chủ tu năm loại, tức là không chỉ có năm loại!
Quý Thiên Tường cười khổ nói:
- Có lẽ trong thế giới của các ngươi lĩnh ngộ càng nhiều áo nghĩa càng tốt nhưng thế giới Thái Cổ thì không ủng hộ điều đó, chú trọng tinh hơn là tạp.
Sở Mộ xin Quý Thiên Tường chỉ dạy.
Nói chuyện với Quý Thiên Tường cho Sở Mộ được ích lợi nhiều.
Áo nghĩa nằm ở tinh chứ không phải nhiều, nhiều chỉ càng ảnh hưởng áo nghĩa pha tạp không thuần. Vụ sát hạch Kiếm Tôn thì Quý Thiên Tường đề nghị chờ khi nào Sở Mộ tham ngộ kiếm ý đến viên mãn rồi hẵng xin.
Trong phòng ngủ ở Kiếm Lâu, Sở Mộ nhắm mắt suy tư, nhớ lại các loại chiến đấu trong quá khứ rồi lần lượt so sánh mới phát hiện một điều bị hắn bỏ qua. Đó là độ tinh thuần của lực lượng áo nghĩa.
Trên Cổ Kiếm đại lục, nếu Kiếm Giả có thiên phú sẽ lĩnh ngộ một, hai loại áo nghĩa, lĩnh ngộ càng nhiều chứng minh thiên phú càng đáng sợ, sau khi dung hợp uy lực càng mạnh hơn.
Nhưng thế giới Thái Cổ thì khác, dù là Kiếm Giả thiên phú xuất sắc cũng không lĩnh ngộ quá nhiều loại áo nghĩa. Bọn họ có năng lượng đó nhưng dùng thời gian bồi dưỡng một loại áo nghĩa, khi nào đến cực hạn rồi mới tham ngộ loại áo nghĩa thứ hai, điều này khác hẳn với Kiếm Giả Cổ Kiếm đại lục cùng lúc lĩnh ngộ mấy loại áo nghĩa.
- Trên Thái Cổ Thần Thuyền, Tư Đồ Tú và Dương Liệt đánh nhau từ đầu đến cuối chỉ sử dụng một loại áo nghĩa, tuy là áo nghĩa thường quy nhưng lực lượng càng tinh thuần hơn, uy lực càng mạnh hơn không thua gì áo nghĩa biến dị.
Sở Mộ nhớ lại Bành Thuyên lúc nãy cũng sử dụng một loại áo nghĩa thường quy, khi đó hắn chỉ lo tập trung vào kiểm soát lực lượng nên bỏ qua, giờ ngẫm kỹ lại mới phát hiện lực lượng áo nghĩa của Bành Thuyên cũng rất tinh thuần.
Thiên địa có vô tận áo nghĩa, sức người có hạn.
Dù người có thiên phú xuất sắc cỡ nào cũng không thể nắm giữ hết áo nghĩa được, vậy không bằng chuyên tập trung vào một, hai loại, đào móc đầy đủ tiềm năng, phóng thích uy lực đến mạnh nhất, tới cực hạn thật sự.
Quý Thiên Tường nói cho Sở Mộ biết lĩnh ngộ áo nghĩa càng nhiều vô hình trung sẽ ảnh hưởng nhau. Một là khiến tốc độ thăng cấp áo nghĩa giảm thấp trên diện rộng, hai là không cách nào nâng cao mức độ tinh thuần của lực lượng áo nghĩa.
Cái gọi là áo nghĩa biến dị nói thẳng ra là một loại đẳng cấp khi không ngừng chiết xuất lực lượng áo nghĩa thường quy.
Nghĩa là Kiếm Giả Thái Cổ lợi hại lĩnh ngộ Kim chi áo nghĩa đến trình độ tinh thuần thậm chí sánh ngang với Tê Liệt áo nghĩa của Sở Mộ.
Sở Mộ thầm tính thử. Tê Liệt áo nghĩa, Hư Thực áo nghĩa, Thủy chi áo nghĩa, Hỏa chi áo nghĩa, Không chi áo nghĩa, năm loại áo nghĩa này hắn chủ tu, còn có Mộc chi áo nghĩa, Thổ chi áo nghĩa, Băng chi áo nghĩa, Lôi chi áo nghĩa.
Tính ra là chín loại áo nghĩa, nếu công bố ra ngoài sẽ gây rúng động trước không người sau không có ai.
Dù chỉ chủ tu năm loại trong chín loại nhưng bốn loại áo nghĩa khác hạ thấp tốc độ lĩnh ngộ áo nghĩa của Sở Mộ, khiến lực lượng áo nghĩa không cách nào tăng mức độ tinh thuần, vận dụng thì ngừng lại ở ngưỡng sơ bộ chứ không tiến sâu được.
Trước kia Sở Mộ không nhận ra điều này, trên Cổ Kiếm đại lục không có kiểu nói đó.
Tuy Quý Thiên Tường nói cho Sở Mộ biết những điều này nhưng không yêu cầu hắn phế bỏ áo nghĩa đã lĩnh ngộ, chỉ cho hắn một đề nghị. Kiếm đủ Thiên Phong tệ rồi vào Hồi Mộng lâu. Nghe nói trong Hồi Mộng lâu có chỉ dẫn chính xác, có thể thấy tương lai của mình.
Sở Mộ lặp lại một lần:
- Hồi Mộng lâu...
Khi Sở Mộ biết đến Hồi Mộng lâu thì rất giật mình, khó thể tưởng tượng trong thiên địa có tồn tại thần kỳ như thế, khiến người trông thấy tương lai, tương đương với trước tiên dọn dẹp nhiều chướng ngại vật, bớt đi đường vòng, nhanh chóng bước lên con đường chính xác.
Dù ở trong thế giới Thái Cổ, có tri thức lý luận chính xác dẫn dắt nhưng mỗi Kiếm Giả khác nhau, tựa như trên đời không có hai chiếc lá giống như đúc. Nên đường đi có chính xác hay không chỉ có thể tự mình phán đoán.