- Sau trận chiến này ngươi sẽ không thể quên tên của ta.
Hai câu gần giống nhau nhưng ý nghĩa thì khác.
Đạm Đài Thiên Long cười như điên:
- Ha ha ha ha ha ha ha ha ha!
Đạm Đài Thiên Long lắc người như con rồng bay vút đi, kiếm bén rút khỏi vỏ chém hướng Sở Mộ.
Kiếm như làn gió, tựa sấm sét, tựa nước lũ, không trói buộc vào hình thức. Mắt Sở Mộ sáng rực.
Đường kiếm nói này lên cảnh giới kiếm pháp của Đạm Đài Thiên Long cao hơn Tần Sơn Hà.
Bát Diện Thiên Hoang kiếm ra khỏi vỏ, Đạm Đài Thiên Long thấy trước mắt có một tia chớp mỏng manh như đường chân trời, từ không tới có, sau đó là rực rỡ chói lòa ập đến, chớp mắt ánh sáng biến mất.
Bàn về cảnh giới kiếm pháp thì Sở Mộ hiểu cách nâng cao chiến đấu biến hóa nhiều hơn, càng suôn sẻ tự nhiên, vượt trên Đạm Đài Thiên Long.
Không ra kiếm thì thôi, kiếm đánh ra làm mấy trưởng lão Đạm Đài thị biến sắc mặt.
Một trưởng lão truyền âm:
- Cảnh giới kiếm pháp thật cao minh, Thiên Long có rắc rối rồi.
Trưởng lão khác truyền âm:
- Chưa chắc, kiếm ý và áo nghĩa của Thiên Long rèn luyện đến tam chuyển, Đạm Đài Thiên Long ngày trước kiểm soát lực lượng đến Nhập cảnh thâm tầng, nếu dốc hết sức nhất định sẽ đánh bại đối phương!
Trưởng lão thứ ba nói:
- Đúng vậy! Thiên phú của Thiên Long có thể xếp ba hàng đầu trong vạn năm Đạm Đài thị, tuyệt đối không dưới Tư Không Chiến. Thiên Phong kiếm cung có được Tư Không Chiến đã là may mắn rất lớn.
Trưởng lão thứ bốn truyền âm:
- Thiên Long sẽ thắng trận chiến này, cũng có thể đè ép khí diễm của Thiên Phong kiếm cung, lấy lại bàn thua mấy năm trước.
Mấy trưởng lão nở nụ cười.
Chớp mắt kiếm của Đạm Đài Thiên Long thay đổi mấy chục lần, mỗi đường kiếm ẩn chứa mấy chục loại biến hóa đều đâm vào sơ hở trên người Sở Mộ. Nhưng các sơ hở chớp mắt biến mất.
Kiếm của Sở Mộ nhẹ nhàng chém ra, rơi vào trước mắt Đạm Đài Thiên Long như có hàng trăm loại biến đổi, mỗi loại khiến gã có cảm giác không thể né tránh, như trên trời dưới đất không chỗ an toàn.
Ý niệm tinh thần của Đạm Đài Thiên Long phát tán bao trùm bốn phía, quỹ tích kiếm của Sở Mộ bày ra trong ý niệm tinh thần. Đạm Đài Thiên Long chém kiếm xuống như có phong lôi nổ vang, khoảnh khắc lại hóa thành hư vô.
Kiếm của Đạm Đài Thiên Long tốc độ tăng vọt đến mức tận cùng, xuyên quá kiếm của Sở Mộ đâm vào giữa trán hắn. Sở Mộ cảm giác trán đau nhói.
Kiếm ý tam chuyển, thế không thể đỡ.
Đạm Đài Thiên Long ứng dụng kiếm ý đã đến tột độ.
Khi kiếm này đâm rách kiếm cương hộ thể của Sở Mộ tới gần giữa trán thì kiếm nguyên áo nghĩa được rót vào, lực lượng bộc phát ra. Kiếm Nhập cảnh thâm tầng dồn sức vào mũi kiếm, Sở Mộ cảm giác như trán bị đâm thủng.
Kiếm xuyên qua đầu Sở Mộ, Đạm Đài Thiên Long biến sắc mặt, không cảm giác kiếm bị lực cản, đó là tàn ảnh!
Ý niệm tinh thần bao trùm, Đạm Đài Thiên Long mơ hồ cảm giác có luồng kiếm quang mông lung từ mặt bên đâm tới, lại bộc phát kiểm soát lực lượng nhanh chóng dời sang bên cạnh. Nhưng kiếm của Sở Mộ bám sát chặt chẽ, vẫn từ mặt bên đâm tới.
Đạm Đài Thiên Long thi triển thân pháp, liên tiếp hơn mười thứ biến đổi vẫn không thể thoát khỏi kiếm của Sở Mộ.
Sở Mộ hiểu biết về kiếm cao hơn Đạm Đài Thiên Long, cảnh giới kiếm pháp của hắn cao minh hơn gã, kiểm soát lực lượng tinh thâm hơn gã, từ mặt nào thì Đạm Đài Thiên Long không thể so sánh với Sở Mộ.
Biến đổi hơn mười lần cho Đạm Đài Thiên Long chút cơ hội, gã trở tay chém vào Sở Mộ.
Hai kiếm va chạm, kiếm ý giao tiếp. Đạm Đài Thiên Long biến sắc mặt, kiếm ý tam chuyển tinh thuần của gã bị đánh tan, tay run run, kiếm suýt bay ra ngoài, gã vội nắm chặt.
Đạm Đài Thiên Long thầm giật mình:
- Kiếm ý tứ chuyển!
Mấy trưởng lão Đạm Đài thị biến sắc mặt, không còn cho rằng Đạm Đài Thiên Long sẽ dễ dàng thắng Sở Mộ.
Đám Thiên Phong kiếm cung trợn mắt há hốc mồm, bọn họ biết kiếm ý của Sở Mộ ít nhất đến tam chuyển nhưng không dám ngờ nó lên tứ chuyển.
Kiếm ý, áo nghĩa rèn luyện mỗi chuyển, nâng cao mỗi chuyển sẽ càng lúc càng khó khăn. Ngẫm lại xem, Sở Mộ đến Thiên Phong kiếm cung chưa qua nửa năm, trước đó hắn không thể nào có Cửu Chuyển Tâm Ấn quyết được.
Tức là gần nửa năm ngắn ngủi Sở Mộ rèn luyện kiếm ý đến tứ chuyển, Kiếm Giả khác mất mười năm trở lên mới làm được điều này, thậm chí đa số Kiếm Giả không thể làm vì độ mạnh linh hồn của bọn họ không chịu nổi.
Kiếm ý đến tứ chuyển tức là miễn Sở Mộ không chết thì thành tựu tương lai ít nhất là Kiếm Vương cao giai.
Nhưng làm đám giáo tập ngạc nhiên không phải điều này, tuy nhân tộc trong thế giới Thái Cổ thấp kém nhưng số người rất đông, sinh ra nhiều thiên tài. Thiên tài có thể rèn luyện kiếm ý đến tứ chuyển không ít, nhưng không có ai trong vòng nửa năm hoàn thành.
Cảnh giới kiếm pháp càng cao minh, Sở Mộ có kiếm ý đến tứ chuyển hình thành áp chế Đạm Đài Thiên Long.
Đạm Đài Thiên Long lấy ra hết thảy thủ đoạn nhưng chỉ chống đỡ một lúc dưới kiếm của Sở Mộ rồi bị hắn chỉ kiếm vào cổ họng, thua.
Mấy trưởng lão Đạm Đài thị đã đoán được kết quả nhưng khi nó thật sự xảy ra thì vẫn khó thể chấp nhận.
Mấy năm trước thua, bây giờ lại thua.
Mấy năm trước Thiên Phong kiếm cung có Tư Không Chiến, mấy năm sau có Sở Mộ.
Tuy thua nhưng không thể mất phong độ, trưởng lão Đạm Đài thị nói:
- Kiếm cung quả nhiên là nhân tài đông đúc.
Giáo tập cười nói, lòng hân hoan:
- May mắn thôi.
Trưởng lão Đạm Đài thị khác không cam lòng nói:
- Nhưng với lực lượng huyết mạch của Đạm Đài thị ta phải đến Thần Ngưng cảnh rồi mới bày ra sức mạnh, tương lai Thiên Long tất nhiên có thể đánh bại Sở Mộ.
Trưởng lão nói thật, Kiếm Giả có lực lượng huyết mạch truyền thừa thường chờ tu vi đến Thần Ngưng cảnh thì lực lượng huyết mạch mới từ từ thể hiện vượt qua Kiếm Giả bình thường.
Giao lưu đơn giản giữa Đạm Đài thị, Thiên Phong kiếm cung thế là kết thúc, tiếp theo là chuyện của các giáo tập. Đạm Đài thị vốn định giao lưu xong sẽ đi tham quan Thiên Phong kiếm cung.
Nhưng vì Đạm Đài Thiên Long thua dưới kiếm của Sở Mộ nên không tâm tình thăm thú Thiên Phong kiếm cung, mấy trưởng lão Đạm Đài thị trò chuyện vài câu với các giáo tập rồi dẫn ba người lên chiến hạm bay đi nhanh.
Trên chiến hạm bay, Đạm Đài Thiên Long nhìn xuống đất, con ngươi co rút nhìn Sở Mộ chằm chằm, thì thào giọng nói chỉ riêng mình nghe thấy. Biểu tình của Đạm Đài Thiên Long kiên định mà lạnh băng.