Nhìn thấy song phương có lòng tin như thế nhưng cuối cùng nhất ai chiến thắng còn chưa biết.
Đối phương kiểm tra chiến tích kiếm lệnh tạm thời của Tần Sơn Hà có đúng năm ngàn điểm chiến tích, cũng không phải giả vờ liền nhận lấy, sau khi ghi chép lại giao cho Tần Sơn Hà một tấm biên nhận, biên nhận trên đó có bao nhiêu tiền đặt cược, đặt cược ai chiến thắng, ghi lại rất rõ ràng, tránh phân tranh diễn ra.
Tần Sơn Hà cầm lấy biên nhận thu vào không gian giới chỉ, ánh mắt đảo qua mọi người, cũng nhìn sắc mặt của bọn họ, không nói tiếng nào, quay người bước nhanh rời đi.
Người của chiến đội Chấn Thiên vững tin Sở Mộ có thể thắng, bởi vì bọn họ tận mắt nhìn thấy Sở Mộ đánh với Kim Diễm Lôi một trận, Kim Diễm Lôi là người chật vật đào tẩu.
Có lẽ thời gian một năm Kim Diễm Lôi đã cường đại hơn trước nhưng Sở Mộ cũng có tiến bộ, thực lực Sở Mộ hôm nay đạt tới cấp độ nào, ba người bọn họ đều không rõ ràng, chỉ hiểu bọn họ không phải đối thủ của Sở Mộ, cho dù ba người liên thủ cũng không phải đối thủ Sở Mộ.
Còn nữa, bọn họ thân là người chiến đội Chấn Thiên, là đồng đội cùng chiến tuyến với Sở Mộ, cho dù như thế nào bọn họ cũng tin tưởng Sở Mộ chiến thắng.
Năm ngàn điểm chiến tích cũng là chủ ý của Sở Mộ, chiến thắng, bọn họ sẽ có được năm vạn điểm chiến tích, đến lúc đó có thể xin tham gia khảo hạch chiến đội nhất lưu, tất cả đều nằm trong kế hoạch của Sở Mộ.
- Sở Mộ vẫn ở trong kiếm lâu của hắn, chúng ta không cách nào kiểm tra thực lực chân chính của hắn.
Trong khu vực chiến đội Trảm Ma, có người lên tiếng.
- Không sao, Sở Mộ là người có thiên phú bất phàm, thực lực không tầm thường, thật sự có thực lực chống lại kiếm giả Thần Ngưng Cảnh nhưng tu vi Kim Diễm Lôi đã tăng lên, hơn nữa còn có chuẩn bị khác cho nên ta tin tưởng sẽ chém hắn dưới kêếm.
- Đúng vậy, thiên tài như vậy không để chúng ta sử dụng cũng bỏ đi, hết lần này tới lần khác còn muốn đối địch với chúng, không thể bỏ mặc phát triển.
- Sau khi Sở Mộ chết, đám người chiến đội Chấn Thiên còn lại thì sao?
- Bọn chúng cũng là thiên tài nhưng không bằng Sở Mộ, hơn nữa hai người trong đó có lai lịch bất phàm, có thể mời chào thì mời chào, không cách nào mời chào cũng không cần để ý tới, bọn họ cũng không có khả năng mượn nhờ thế lực sau lưng đối phó chúng ta, một khi như thế, Thiên Phong Kiếm Cung cũng không đứng nhìn.
- Đúng là chờ mong, tận mắt nhìn thấy thiên tài vẫn lạc.
...
Đặt cược tiếp tục trong nhiều ngày, dần dần yên lặng, bởi vì người nên đặt cược đã đặt cược, không thể sửa đổi.
Tuyệt đại đa số người đều đặt cược Kim Diễm Lôi chiến thắng, chỉ có rất ít người đặt cược Sở Mộ chiến thắng, số rất ít người này vụn vặt lẻ tẻ, trong đó chỉ có Tư Không Chiến và Tần Sơn Hà đặt cược số lượng lớn, có lòng tin vào Sở Mộ, những người còn lại chỉ tìm vận may.
Dù sao thua mấy ngàn khối nguyên tinh hạ phẩm, dùng một thời gian ngắn là có thể tìm về, vạn nhất mèo mù đụng phải chuột chết thắng được sẽ kiếm gấp mười lần.
Mặc kệ bên ngoài nghị luận sôi nổi nhiệt tình thế nào, Sở Mộ không quan tâm tới, hắn toàn tâm toàn ý tu hành trong kiếm lâu của mình, có âm sát kết tinh, hắn dùng âm sát khí rèn luyện kiếm ý và kim chi áo nghĩa dần dần tới gần sơ kỳ.
Qua một thời gian ngắn là có thể đạt tới tám chuyển sơ kỳ. Đến lúc đó uy lực s tăng cường.
Rốt cục nửa tháng qua đi, ngày quyết chiến đã tới.
Bởi vì việc lần này quan hệ quá lớn, kinh động cao tầng Thiên Phong Kiếm Cung cho nên tiến hành sửa đổi vị trí quyết đấu, từ Huyết Sắc Hoang Nguyên biến thành tiểu chiến trường trong kiếm cung.
Kể từ đó bảo đảm tất cả đệ tử tinh anh sẽ xem được, cũng bảo đảm khi quyết chiến không có dị tộc quấy rối.
Phải biết rằng trong lòng đất Huyết Sắc Hoang Nguyên còn có rất nhiều cao thủ dị tộc đang hoạt động, một khi những dị tộc này nghe được tin tức nhất định sẽ tổ chức công kích kiếm giả Nhân tộc, đến lúc đó sẽ bộc phát đại chiến. Tử thương vô số, đây là điều Thiên Phong Kiếm Cung không muốn nhìn thấy.
Chuyện thay thế sân quyết đấu đã thông báo vài ngày trước, căn bản không cần Sở Mộ và Kim Diễm Lôi đồng ý, nhưng Sở Mộ và Kim Diễm Lôi cũng không phản đối, quyết đấu trong kiếm cung thật sự có thể tránh dị tộc quấy rầy.
Hơn nữa quyết chiến trong kiếm cung, trong tình huống vạn chúng chú mục chém Sở Mộ dưới kiếm của mình, suy nghĩ một chút Kim Diễm Lôi đã cảm thấy nội tâm hưng phấn không kìm nén được.
Tiểu chiến trường chỉ mở ra cho chiến đội, lúc này mở ra xem như trường hợp đặc biệt.
Tất cả đội viên chiến đội đều quay về, bọn họ không muốn bỏ qua trận quyết đấu lần này.
Tiến vào trong tiểu chiến trường thập phần náo nhiệt, khán đài có rất nhiều kiếm giả đến từ các chiến đội khác nhau, bọn họ đều kéo đàn kéo lũ tới nơi này.
Trên bàn còn đặt nhiều rượu thịt và trái cây các loại.
Ba đại chiến đội siêu cấp chiếm cứ vị trí tốt nhất, cũng lớn nhất, bởi vì đội viên bọn họ nhiều nhất, thứ hai là mười một chi chiến đội nhất lưu, sau đó mới là chiến đội nhị lưu, kế tiếp là chiến đội tam lưu, những chiến đội bất nhập lưu không có bàn, chỉ có thể tụ tập cùng một chỗ.
Quyết chiến còn chưa có bắt đầu, tiểu chiến trường đã tụ tập rất nhiều người, toàn bộ đệ tử tinh anh đều tới xem, ngay cả giáo tập cũng xuất hiện.
Quý Thiên Tường cũng xuất hiện, bởi vì đây là quyết chiến của Sở Mộ, với tư cách là giáo tập của Sở Mộ trước kia, cũng là thiên tài hắn dìu dắt, hắn vẫn chú ý cuộc chiến này.
Sau khi hắn nghe tin cuộc chiến giữa Sở Mộ cùng với Kim Diễm Lôi đã thập phần khiếp sợ, thậm chí muốn khuyên can Sở Mộ thu hồi quyết chiến nhưng tổng giáo tập bảo hắn không nên xen vào, Quý Thiên Tường hơi yên lòng, hắn nhìn thấy tổng giáo tập không ngăn cản Sở Mộ, chắc chắn cũng tin tưởng Sở Mộ, hoặc có thể nói tổng giáo tập muốn xem cực hạn của Sở Mộ cuối cùng đạt tới mức nào.
Trong lòng Quý Thiên Tường cũng có lòng tin.
Thiên tài chính thức cần tao ngộ thất bại và trắc trở, cũng tiếp thu giáo huấn trong đó hoàn thiện bản thân, cũng lột xác tâm linh trở nên cường đại hơn mới có thể trở thành cường giả.
Sở Mộ phát triển rất nhanh, thiên phú kinh người, sức chiến đấu cũng hết sức khủng khiếp, cũng nên để Sở Mộ thất bại để gột rửa tâm linh.
- Sở Mộ không biết lượng sức, lại dám quyết tử chiến với kiếm giả Thần Ngưng Cảnh, hắn đang tìm chết sao?