- Cho dù Nhân tộc các ngươi an bài cường giả Kiếm Thánh âm thầm bảo hộ hắn cũng không dùng được.
Kiếm Vương râu ria nói nói như vậy sắc mặt lập tức trầm xuống, đống phương nói đúng, Minh Thần tộc rất đáng sợ, một khi bọn họ nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, sớm muộn gì cũng động thủ với Sở Mộ, cho dù thật sự có cường giả Kiếm Thánh âm thầm bảo hộ Sở Mộ cũng không dám bảo đảm an toàn cho hắn.
Minh Thần tộc chú thuật thập phần quỷ dị, khó lòng phòng bị, ngay cả hắn cũng không muốn đối mặt.
- Minh Tu chết dưới kiếm Sở Mộ, ân oán này phải chấm dứt.
Minh Vương cầm đầu âm hiểm cười nói:
- Hai chuyện, đầu tiên ca ca Minh Tu là Minh Lạc sẽ đích thân ra mặt giải quyết việc này, hắn cho Sở Mộ thời gian nửa năm, nửa năm sau kết thúc ân oán trên Huyết Sắc Hoang Nguyên, nếu như không đến, vậy thì đừng trách Minh Thần tộc chúng ta không khách khí. Thứ hai: trả thi thể Minh Tu, phải đáp ứng hai chuyện này, nếu không cho dù chết tại nơi này, Minh Thần tộc chúng ta cũng phải đánh với các ngươi một trận.
- Sở Mộ, ngươi thấy thế nào?
Kiếm Vương râu ria nói:
- Cho dù ngươi quyết định như thế nào,, lão tử ta cũng sẽ không để người Minh Thần tộc động tới cọng tóc của ngươi.
- Ta tiếp nhận, nửa năm sau kết thúc ân oán trong nội địa Huyết Sắc Hoang Nguyên.
Sở Mộ nói ra, hắn vung tay lên, một cỗ thi thể bay xuống đất, đó là thi thể của Minh Tu.
- Rất tốt, có can đảm, hảo hảo hưởng thụ thời gian nửa năm cuối cùng của ngươi đi.
Tên Minh Vương cầm đầu cười lạnh mỉa mai, chợt vung tay áo một cái, thi thể Minh Tu tự động bay lên, ngay sau đó mười mấy Minh Vương đổi hướng bay về Minh Thần chiến hạm.
Ngay sau đó chiến hạm Minh Thần tộc rời đi thật nhanh.
- Hảo tiểu tử, tốt lắm, ta xem trọng ngươi.
Kiếm Vương rau ria nhìn thấy chiến hạm của Minh Thần tộc biến mất, hắn quay người xuất hiện trước mặt Sở Mộ, hắn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, trong mắt mang theo tán thưởng, hắn cười nói:
- Ngươi còn thời gian nửa năm, dùng toàn lực tăng thực lực của mình lên đi, nửa năm sau lại trảm Minh Lạc, để huynh đệ bọn chúng đi gặp Minh Thần.
- Ta sẽ!
Sở Mộ gật gật đầu, nghiêm túc nói ra.
Kiếm Vương râu rai gật đầu với Sở Mộ sau đó cùng các Kiếm Vương khác rời đi, thời điểm rời đi cá Kiếm Vương đều nhìn Sở Mộ thật sâu, gật đầu tỏ vẻ tán thành Sở Mộ.
Chém giết Minh Tu, Sở Mộ đạt được bọn họ tán thành, dưới uy thế Minh Vương của Minh Thần tộc tỏ thái độ cường ngạnh không sợ hãi và tiếp nhận khiêu chiến, thể hiện ra phong thái kiếm giả Nhân tộc, sau đó giao thi thể Minh Tu, từ đó hiểu rõ nên lấy hay bỏ, tránh được cục diện chết tổn thương thảm trọng.
Sau khi các Kiếm Vương không ngừng rời đi, ngay sau đó Sở Mộ và ba người Tần Sơn Hà cùng quay về Thiên Phong Cốc, kiếm giả trongThiên Phong Cốc như nổ tung, bọn họ không ngừng nghị luận vô cùng náo nhiệt.
Chém giết Minh Tu đủ làm mọi người rung động, Minh Thần tộc còn xuất động hơn mười Minh Vương, điều khiển Minh Thần chiến hạm tới nơi này muốn Thiên Phong Kiếm Cung giao Sở Mộ ra, Kiếm Vương Nhân tộc Kiếm Vương cường thế duy trì, Minh Thần tộc đưa ra điều kiện, Sở Mộ không sợ hãi tiếp nhận, từ đó mọi người không ngừng nói say sưa, không ngừng tán thành.
Sau khi rời khỏi Thiên Phong Cốc quay về Thiên Phong Kiếm Cung, đám người Sở Mộ đi thẳng tới Chỉ Chiến Lâu.
Nhiệm vụ tiếp trong Chỉ Chiến Lâu, giao nhiệm vụ cũng đi Chỉ Chiến Lâu.
Vốn giao nhiệm vụ nhất định phải có thi thể Minh Tu nhưng thi thể Minh Tu đã bị Minh Vương Minh Thần tộc mang đi, cũng may tin tức đã truyền ra, tất cả đều là thật, nhiệm vụ này cũng được trưởng lão lưng còng Chỉ Chiến Lâu tán thành hoàn thành.
Nhiệm vụ hoàn thành, khảo hạch hoàn tất, từ đó chiến đội Chấn Thiên đã thành chiến đội nhất lưu, là chiến đội nhất lưu thứ mười hai trong Thiên Phong Kiếm Cung.
Có ít người từ khi sinh ra tới khi chết đi không có danh tiếng gì, cũng chỉ có rất ít người tế điện hắn, sau đó thời gian trôi qua sẽ bị quên đi.
Có ít người nhất định phóng thích hào quang vạn trượng, mặc kệ hắn đi tới chỗ nào, bất kể hắn trải qua bao nhiêu khó khăn khổ sở, phải chăng lâm vào nguy cơ, cũng gặp khó khăn chồng chất nhưng bọn họ sẽ biên thành tiêu điểm vạn chúng chú mục.
Người có ý chí thống kê qua, từ khi Sở Mộ xuất hiện tại Thiên Phong Kiếm Cung cho tới ngày hôm nay, hắn đã làm ra rất nhiều hành động kinh thiên động idja, lần lượt ngoài dự liệu của mọi người, có thể nói là kỳ tích, ánh mắt cả kiếm cung đều tập trung lên người hắn, hắn là tiêu điểm của mọi người..
Trong bất tri bất giác, tất cả đệ tử Thiên Phong Kiếm Cung đều đặt lực chú ý lên Sở Mộ, mặc kệ thái độ của họ với Sở Mộ là gì.
Thân mật hay thù hận cũng được, tất cả không thể cải biến sự thật Sở Mộ chính là tiêu điểm của mọi người.
...
- Nửa năm, hừ, hắn còn có thời gian nửa năm để sống, hung hăng càn quấy không bao lâu.
Trong chiến đội Trảm Ma, một trưởng lão cười nói.
- Đúng vậy, Minh Lạc của Minh Thần tộc cũng không phải Kim Diễm Lôi có thể so sánh.
Dường như Minh Lạc cũng rất có thanh danh, là người cường đại trong Minh Thần tộc, không ngờ người chiến đội Trảm ma có lòng tin với hắn như vậy.
...
- Ngươi còn thời gian nửa năm, có áp lực hay không?
Tổng giáo tập ngồi đối diện Sở Mộ, hắn hỏi thăm.
- Khá tốt.
Sở Mộ không có cảm giác bao nhiêu áp lực, chém giết Minh Tu sau đó gặp Minh Thần tộc trả thù, điểm này cũng nằm trong cân nhắc của hắn, nhưng mà Nhân tộc cùng Minh Thần tộc đối địch, giết chết một địch nhân cũng không có gì.
- Thời gian nửa năm nên chuẩn bị thật tốt, dùng toàn lực tăng tiến tu vi lên đi.
Tổng giáo tập mỉm nói:
- Dùng kiếm ý tám chuyển và áo nghĩa tám chuyển của ngươi, có lẽ có thể đi vào Băng Hỏa Động.
Nói xong tổng giáo tập lại giao cho Sở Mộ một trang giấy sau đó bảo hắn rời đi.
Mang theo trang giấy của tổng giáo tập quay về kiếm lâu. Sở Mộ cẩn thận đọc, trên trang giấy có tư liệu tương quan Minh Thần tộc Minh Lạc.
Minh Lạc là huynh trưởng của Minh Tu Thân, luận thiên phú hắn không bằng Minh Tu, bởi vì sinh ra sớm hơn Minh Tu cho nên thời gian tu luyện nhiều hơn Minh Tu nhiều. Bởi vậy Minh Lạc đã là Minh Thần chú sư Minh Thai Cảnh, tu vi của hắn đạt tới Minh Thai Cảnh tiểu thành.
Tuy thiên phú không bằng Minh Tu nhưng lại hơn cái khác. Từ chỉnh thể Minh Lạc cũng là một thiên tài, hơn nữa thủ đoạn tàn nhẫn, là gia hỏa vô cùng đáng sợ, hai tay dính đầy máu tươi kiếm giả Nhân tộc.