Trong mắt Nạp Lan Phong Hoa thi thoảng hiện lên vẻ lo lắng, Nạp Lan Hạc thì ngồi xổm xuống, vạch miếng vải đen trên mặt tên sát thủ này. Làm lộ ra một khuôn mặt tái nhợt, không chỉ vì không còn một chút máu nào mà tái nhợt. Mà hẳn là lúc trước cũng rất yếu ớt.
Có lẽ là do quanh năm hắn hành động trong bóng tối, dưới kết quả không có chút ánh mặt trời nào chiếu vào tạo thành.
Sát thủ này tuổi tác chừng ba mươi mấy, trên thực tế, tuổi thật không rõ ràng cho lắm, hai mắt dài, dẹt. Nhìn qua đã khiến cho người ta cảm thấy đây là người âm u tà ác, bất quá không có ai nhận ra hắn.
Nạp Lan Hạc lục lọi đồ trên người sát thủ một phen, kết quả không có tìm được thứ gì. Cuối cùng hắn gỡ oản luân không gian của tên sát thủ này rồi đưa cho Sở Mộ.
Không gian giới chỉ ở trong Thái Cổ thế giới không được coi là thứ trân quý gì cả. Nhưng ở Thiên Hoang giới này lại là bảo vật cực ít người có được.
Oản luân không gian vô chủ, tinh thần ý niệm của Sở Mộ rót vào trong đó. Đồ vật bên trong không nhiều lắm, có một ít đan dược và hai phần đoản kiếm, giống đoản kiếm trong tay tên sát thủ này như đúc. Có lẽ là kiếm khí dự bị của hắn ta. Ngoài ra còn có một tấm lệnh bài.
Sở Mộ lấy lệnh bài ra nhìn kỹ, lệnh bài này có màu đỏ như máu, mặt sau là một cái đầu lâu. Mà ở phía chính diện thì có một văn tự cổ xưa - Thứ.
Chữ Thứ này màu vàng, vô cùng thu hút sự chú ý của người khác. Mà phía dưới chữ Thứ màu vàng còn có một ít chữ nhỏ, là thập tam.
Nạp Lan Phong Hoa, Tiểu Hoàn và Sở Mộ đều không rõ ràng lắm, chỉ có thể suy đoán một hai. Đây là một loại tổ chức, sắc mặt Nạp Lan Hạc thì đại biến, vẻ mặt có chút lo lắng.
- Hạc bá, ngươi biết thân phận của sát thủ này hay sao?
Thấy vậy, Nạp Lan Phong Hoa hỏi.
- Sát thủ của Thứ Huyết lâu.
Ngữ khí của Nạp Lan Hạc vô cùng ngưng trọng, khóe mắt run rẩy, cho thấy hắn rất kiêng kỵ Thứ Huyết lâu này.
- Thứ Huyết lâu?
Sở Mộ không phải là người Thiên Hoang giới cho nên không rõ ràng lắm. Nạp Lan Phong Hoa và Tiểu Hoàn thực lực quá thấp, cấp độ tiếp xúc còn chưa đủ, cũng không biết.
- Thứ Huyết lâu là tổ chức sát thủ đỉnh cấp, sát thủ của bọn hắn đều được bồi dưỡng bên trong. Dựa theo đẳng cấp chia làm kim ngân đồng thiết. Kim cao nhất, thiết thấp nhất. Trong mỗi đẳng cấp sát thủ lại phân chia thành các đẳng các nhau như nhất, nhị, tam, tứ đẳng. Thực lực cũng theo tứ tự từ cao xuống thấp.
Nạp Lan Hạc từ từ nói.
- Sát thủ này là Kim bài sát thủ số mười ba, thực lực của hắn ít nhất cũng đạt tới Nguyên cực cảnh đại thành. Đủ để ám sát Kiếm giả Nguyên cực cảnh viên mãn.
Nói xong, Nạp Lan Hạc vô cùng bội phục, lại cảm khái, kính sợ nhìn qua Sở Mộ. Sát thủ này có thể ám sát Kiếm giả Nguyên cực cảnh viên mãn, lại chết dưới thân kiếm của Sở Mộ. Đây không phải nói thực lực của Sở Mộ so với Kiếm giả Nguyên cực cảnh viên mãn còn mạnh mẽ hơn sao?
Thực sự khó có thể tưởng tượng được a. Rốt cuộc là thế lực lớn nào mới có thể bồi dưỡng được thiên tài như Sở Mộ?
- May mà sát thủ chết.
Nạp Lan Phong Hoa nghĩ lại vẫn còn thấy sợ hãi.
- Không có đơn giản như vậy. Thứ Huyết lâu có một quy củ, đối với cùng một mục tiêu, sẽ tiến hành ba lượt ám sát. Đây là quy tắc Tam sát, lần thứ nhất nếu nhưu ám sát thành công đương nhiên không sao. nếu như thất bại sẽ có ám sát lần hai, rồi lần ba. Nếu như ba lượt thất bại mới buông tha.
Nạp Lan Hạc vô cùng ngưng trọng nói.
- Nói cách khác Sở đại sư hiện tại còn phải nhận hai lần ám sát của Thứ Huyết lâu nữa. Hơn nữa lần này ám sát thất bại, lần kế thực lực sát thủ sẽ còn mạnh hơn. Đoán chừng có lẽ là sát thủ trong top mười.
Nạp Lan Hạc vừa nói, Tiểu Hoàn há hốc mồm, Nạp Lan Phong Hoa thì gấp gáp. Ngược lại, Sở Mộ thì không lo lắng một chút nào.
- Không có việc gì.
Hắn lạnh nhạt nói.
- Hiện tại cũng không có kế hoạch gì tốt. Coi như Sở đại sư rời khỏi Biên Hoang thành thì sát thủ của Thứ Huyết lâu cũng đuổi theo. Hơn nữa thực lực của Thứ Huyết lâu vô cùng cường đại, đoán chừng Thiên Đan lâu cũng không có cách nào so sánh với bọn chúng. Cho nên tất cả chỉ có thể dựa vào bản thân của Sở đại sư mà thôi.
Nạp Lan hạc thở dài, hắn cũng không có một chút biện pháp nào cả.
Một biện pháp là chủ động xuất kích, tìm được nơi ở của Thứ Huyết lâu, chém tận giết tuyệt Thứ Huyết lâu. Đương nhiên có thể miễn trừ hậu hoạn rồi. Nhưng mà muốn làm được vậy cần thực lực rất mạnh, còn cần năng lực tình báo rất mạnh.
Thứ Huyết lâu có thể huấn luyện ra nhiều sát thủ cường đại nhưu vậy, trong đó tất có người mạnh hơn nữa tồn tại. Nói không chừng cường giả Kiếm Vương cấp cũng có. Huống chi Thứ Huyết lâu vô cùng thần bí, trừ người Thứ Huyết lâu ra, không có ai biết rõ Thứ Huyết lâu ở đâu.
Biện pháp còn lại là theo như lời Nạp Lan Hạc nói. Đợi tới lúc sát thủ Thứ Huyết lâu lần nữa tới, Sở Mộ bằng vào thực lực của bản thân ứng phó.
Hậu quả bết bát nhất là bị sát thủ giết chết. Đương nhiên, Sở Mộ đối với bản thân mình rất có lòng tin, hắn còn có một ít thủ đoạn cơ mà.
Cho nên Sở Mộ căn bản không có một chút lo lắng nào.
- Lần ám sát đầu tiên thất bại, lần ám sát thứ hai không thể nào tới nhanh như vậy được. Thừa dịp thời gian này ta đề nghị Sở đại sư tạm thời dừng luyện đan, chuẩn bị nhiều một chút.
Nạp Lan Hạc nói.
- Nhất định là tên rác rưởi Vũ Văn Vô Thiên kia.
Tiểu Hoàn tức giận nói.
- Trừ hắn ra Thiên Đan lâu cũng có hiềm nghi.
Nạp Lan Phong Hoa nói.
- Xác suất của Vũ Văn Vô Thiên là lớn nhất.
Sở Mộ nói.
- Đều đi nghỉ ngơi đi, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn.
Nói xong, Sở Mộ thu lại thi thể của sát thủ, quay người đi ra khỏi đại sảnh, trở về phòng của mình.
Bốn người Nạp Lan Phong Hoa thì lo lắng trở về phòng mình, trong đại sảnh trống trơn không người. Ngay cả Minh Quang châu cũng được thu lại.
...
- Vũ Văn Vô Thiên, ngươi nên cầu nguyện ngươi đã rời khỏi Biên Hoang thành đi.
Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng, rời khỏi phòng, dung nhập vào trong bóng đem.
Trước đó Vũ Văn Vô Thiên kia tới Tiểu Đan các, tối Thứ Huyết lâu lại phái sát thủ tới ám sát mình. Có ba ngày, thời gian ba ngày này, Vũ Văn Vô Thiên rất có thể còn đang ở lại Biên Hoang thành, chờ đợi kết quả ám sát mình.