Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1286: Thi đấu trăm năm ngoại cung (Thượng)



Một thời thần trôi qua, Sở Mộ rất nhiều lần tiến hành ngưng tụ lực lượng băng hàn, lần lượt thất bại, cho tới khi dược hiệu của Băng linh đan tan hết cũng không có tiến triển gì.

Tuy rằng lần lượt thất bại, nhưng mà Sở Mộ cũng từ bên trong tìm ra được một ít yếu điểm.

Sau khi nghỉ ngơi sơ qua, lại lần nữa phục dụng Băng Linh đan, lại bắt đầu tu lyuejne.

Tinh thần ý niệm tiêu hao không còn, Sở Mộ lại đi khôi phục. Khôi phục xong, hắn lại phục dụng Băng Linh đan tu luyện..

Một ngày qua đi, còn chưa có thành công. Sở Mộ cũng không biết mình đã thử bao nhiêu lần, có lẽ là mấy ngàn lần.

Nghỉ ngơi xong, lại một lần nữa phục dụng Bâng Linh đan, tiếp tục ngưng tụ lực lượng băng hàn.

Lại một ngày qua đi, mỗi một lần sắp ngưng tụ thành công đều thất bại. Sở Mộ không có nhụt chí, ngày thứ ba, hắn lại tiếp tục ngưng tụ.

Nếu đổi thành những người khác, thất bại liên tục hơn vạn lần, chuyện tốn tinh lực như vậy đã sớm bị bỏ qua. Nhưng mà Sở Mộ vẫn còn kiên trì, hắn đã tìm được yếu điểm, yếu điểm chính thức.

Ngày thứ ba tu luyện Băng Phách Hàn Sương công này, một giờ, vẫn thất bại. Nhưng mà Sở Mộ lại có chút vui vẻ.

Lần này hắn nghỉ ngơi ba thời thần, mệt nhọc bị quét tan. Hắn lấy ra một bình Băng Linh đan phẩm chất bình thường rồi nuốt vào. Khí tức lạnh buốt quen thuộc lần nữa tập kích toàn thân. Tinh thần ý niệm của Sở Mộ khẽ động, hết sức chăm chú, nắm bắt một đám khí tức lạnh lẽo, bắt đầu khống chế, ngưng tụ.

Hơn vạn lần thất bại, đổi lấy là sự quen thuộc vô cùng. Chỉ đơn giản Sở Mộ đã đem một đám khí tức lạnh buốt nắm bắt được, dung hợp lại một chỗ, sau đó cô đọng.

Lần này Sở Mộ có mười phần nắm chắc sẽ cô đọng thành công.

Trong sự cố gắng của hắn, trong cơ thể, một đạo khí tức màu trắng không ngừng bị áp súc, cô đọng, cuối cùng tạo thành một hàng, so với sợi tóc còn mảnh hơn.

Nội thị một đạo lực lượng băng hàn này, trên mặt Sở Mộ hiện lên vẻ mừng rỡ.

Rốt cuộc, đạo lực lượng băng hàn đầu tiên của Băng Phách Hàn sương công đã được cô đọng ra. Đương nhiên cũng không phải nói Sở Mộ đã thành công luyện được Băng Phách Hàn sương công, đây chỉ là một khởi đầu, một khởi đầu đáng để hài lòng.

Có đạo lực lượng băng phách đầu tiên, sẽ có đạo thứ hai, đạo thứ ba, mãi tới khi luyện thành Băng Phách Hàn sương công thì thôi.

Thừa thắng xông lên, Sở Mộ tiếp tục cô đọng lực lượng Băng phách, mãi tới khi dược hiệu của Băng Linh đan biến mất, hắn lại lấy ra một hạt phục dụng. Sau đó tiếp tục cô đọng.

Nếu không có Băng Linh đan phụ trợ, còn không biết phải khi nào mới có thể cô đọng ra một đạo lực lượng Băng phách như vậy.

Đoạn thời gian ngắn kế tiếp, Sở Mộ toàn tâm toàn ý tu luyện Băng Phách Hàn sương công.

Trong Hỏa sơn thành, trong một khách điếm, Sở Mộ ngồi xếp bằng trên giường, hai mắt nhắm lại, chậm rãi thở dài một hơi. Chỉ thấy chỗ hai lỗ mũi hắn có hai đạo sương trắng nhàn nhạt tràn ra, nhiệt độ không khí bốn phía lập tức chậm rãi hạ thấp.

Đám sương trắng này đúng là lực lượng khi tu luyện Băng Phách Hàn sương công mà ra, mũi sinh ra sương mù, tỏ vẻ Sở Mộ đã tu luyện Băng Phách Hàn sương công tới tiểu thành.

Băng Phách Hàn sương công chỉ phân thành đại thành và tiểu thành. Lúc tiểu thành, lực lượng băng sương hộ tống Thiên Hoang kiếm khí vận hành trong cơ thể, dung nhập vào trong khí huyết, có thể từ chỗ sâu nhất trong thân thể giảm nhiệt độ xuống. Đối với công kích Băng hệ có thể làm suy yếu trên phương diện nhất định. Đối với công pháp Hỏa hệ cũng có thể triệt tiêu một phần nhất định.

Băng Phách Hàn sương công đại thành, lực lượng băng sương có thể lan tràn tới bên ngoài cơ thể dung nhập vào trong thân kiếm, khiến cho kiếm mang theo lực lượng băng sương, trên phương diện nhất định có thể coi là công kích băng hệ.

Trọn vẹn mười ngày, đem tất cả Băng linh đan phẩm chất bình thường và phẩm chất tốt tiêu hao không còn. Rốt cuộc Sở Mộ cũng tu luyện Băng phách hàn sương công tới tiểu thành. Nếu như muốn tu luyện tới đại thành, mặc dù không có bình cảnh gì, nhưng mà nhất định còn phải tiêu hao vô số Băng linh đan phụ trợ nữa.

Mười ngày qua, trừ tu luyện như bình thường ra là tu luyện Băng Phách hàn sương công. Mỗi ngày Sở Mộ cũng xuất ra một giờ tiến xuống Địa Tâm Hoang hỏa cốc xem xét một phen.

Sau khi Địa Tâm Hoang viêm bị thương, nó không có xuất hiện nữa. Địa Tâm Hoang Hỏa khí cũng không có xuất hiện. Bất quá ở chỗ sâu trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc chừng bảy sáu bảy trăm dặm, Sở Mộ tìm được một ít linh dược Hoang Hỏa hệ, mang về tới ngọa cung, nhất định có thể đổi được không ít điểm cống hiến.

Kéo dài hô hấp, khí tức băng sương bên ngoài lỗ mũi lại một lần nữa bị hút trở lại. Hai mắt Sở Mộ mở ra, trong mắt hiện lên sương trắng, trong nháy mắt này có cảm giác lạnh buốt như mùa đông hàng lâm vậy.

Tu luyện hôm nay tới đây hoàn tất, Sở Mộ cũng rời khỏi khách điếm, lên đường trở về Thiên Hoang thần sơn.

Hơn mười ngày không trở lại, bên ngoại cung cũng không có xảy ra biến hóa gì. Sở Mộ tới chỗ đổi điểm cống hiến, đem những linh dược Hoang Hỏa hệ thu hoạch được trong khoảng thời gian này tới đổi thành điểm cống hiến.

Trong đó giá trị của Địa Hỏa hoang liên cao nhất, những linh dược khác tuy rằng không bằng Địa Hỏa Hoang liên, nhưng mà chung quy cũng làm cho Sở Mộ thu được hơn bốn ngàn điểm cống hiến, tăng thêm vốn hắn còn mấy trăm điểm, cho nên lúc này trên người hắn có khoảng chừng hơn năm ngàn điểm.

Lấy ra bốn ngàn điểm cống hiến, đổi thành tám mươi phần dược liệu luyện chế Băng Linh đan, lại thuê một gian Luyện đan thất cấp cao ở ngoại cung, bắt đầu chắt lọc tinh hoa dược liệu.

Từng có một lần kinh nghiệm, hơn nữa lại chắt lọc tới độ tinh thuần chín thành. Lần này xe ngựa nhẹ đi đường quen, toàn bộ đều đạt tới chín thành, cao nhất còn đạt tới chín thành ba.

Nghỉ ngơi, khôi phục tinh thần ý niệm, thể lực, sau đó Sở Mộ mới bắt đầu dung luyện đan dược.

Người ngộ tính yêu nghiệt như Sở Mộ, lại có tinh thần ý niệm vô cùng mạnh mẽ, còn có truyền thừa trí nhớ của Luyện đan đại tông sư, chuyện hắn đã làm một lần, khi làm lần thứ hai sẽ vô cùng quen thuộc.

Tốc độ nhanh hơn, hiệu suất rất cao.

Tám mươi phần tinh hoa dược liệu đều được dung luyện thành đan dược.

Một phần một lò, tám mươi lò, mỗi một lò đan thành đều là sáu hạt, tổng số là bốn trăm tám mươi hạt, toàn bộ đều đạt tới phẩm chất Vô hạ.

- Không biết những Băng linh đan này có thể khiến cho Băng Phách hàn sương công đạt tới đại thành hay không?

Một mặt thầm nghĩ, Sở Mộ đem tất cả đan dược bỏ vào trong những cái bình ngọc chuẩn bị sẵn, tổng cộng có bốn mươi tám bình ngọc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.