Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1288: Địa Tâm Viêm động (Thượng)



Không có dừng lại, Sở Mộ tiếp tục tiến sâu vào trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc. Không có lập tức phục dụng Băng Linh đan mà nhanh chóng tiến sâu thêm, nhanh chóng xâm nhập.

Khác với lúc trước, lúc này Sở Mộ có thể cảm nhận được khác biệt rõ ràng. Phảng phất như phục dụng một hạt Băng Lực đan vậy, trong cơ thể có từng đợt khí tức lạnh buốt tràn ngập.

Một đường xâm nhập, Sở Mộ gặp được không ít đội ngũ, hoặc nhiều hoặc ít, có người đang muốn tiến sâu vào trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc. Mà có người thì đang định rời khởi Địa Tâm Hoang Hỏa cốc.

Ở chỗ sâu trong ba trăm dặm, Sở Mộ còn chưa có phục dụng Băng Linh đan. Vận chuyển Băng Phách hàn sương công, nhiệt độ trong cơ thể kịch liệt hạ thấp. Giống như phục dụng một khỏa Băng Linh đan phẩm chất Vô Hạ vậy. Cảm giác lạnh buốt bao phủ, dần dần Sở Mộ đi vào chỗ sâu bảy trăm dặm trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc. Bên tai nghe thấy tiếng đối thoại đứt quãng của các đội ngũ gần đó.

Nhiệt độ trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc càng ngày càng cao, đập vào mắt là một màu đỏ rực, khiến cho người ta cảm thấy hai mắt như bị nhuộm đỏ, đồng thời cũng cảm thấy đau đớt.

Sở Mộ nhanh chóng tiến lên, tiến sâu vào bảy trăm dặm trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc. Từng đợt khí tức nóng rực không ngừng rót vào trong cơ thể, không có chỗ nào không có. Đối kháng với lực lượng băng hàn trong cơ thể Sở Mộ.

Lực lượng băng hàn trong lúc đối kháng tiêu hao từng chút một, tốc độ cực nhanh. Đồng thời cũng chỉ có thể làm suy yếu năm thành nhiệt độ xâm nhập vào trong cơ thể mà thôi. Khiến cho Sở Mộ cảm thấy vô cùng khó chịu. Hắn vội vàng lấy ra một hạt Băng Linh đan phẩm chất Vô hạ ăn vào.

Hiệu quả của Băng Linh đan phẩm chất Vô hạ không tệ, phối hợp với Băng Phách hàn sương công khiến cho nhiệt độ trong cơ thể lại một lần nữa hạ thấp. Tất cả cảm giác nóng rực nhanh chóng bị xua tán, khí tức lạnh buốt tập kích toàn thân, vô cùng thoải mái, dễ chịu.

Sở Mộ lăng lẽ cảm nhận một chút, Băng Phách hàn sương công đại thành phối hợp với Băng Linh đan phẩm chất Vô hạ, không ngờ lại đem nhiệt độ làm suy yếu tới chín thành, hơn nữa tu vi hắn đạt tới Cửu Chuyển cảnh lục chuyển, hoàn toàn có thể đối kháng, không tốn chút sức nào.

Bảy trăm dặm đã xem như là chỗ rất sâu trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc.

Trên đường đi Sở Mộ nghe được một ít đối thoại đứt quãng, là chuyện có liên quan tới Địa Tâm Hoang viêm.

Hình như nói Địa Tâm Hoang viêm bị một kiếm của Kiếm Vương đánh cho trọng thương, trốn đi. Nếu như có thể tìm được nó, nhất định đây là thời cơ tốt nhất để thu phục nó.

Cho nên những người này tiến sâu vào trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc như vậy là bởi vì muốn tìm ra Địa Tâm Hoang viêm bị trọng thương, cầu thu phục nó.

Trong lòng Sở Mộ khẽ động, trong đầu cũng hiện lên suy nghĩ này.

- Băng Phách Hàn sương công đại thành, hơn nữa còn có Băng Linh đan phẩm chất vô hạ... Có thể giúp ta thử một lần.

Hai mắt hiện lên tinh mang, Sở Mộ thầm nghĩ, lại một lần nữa xâm nhập, vượt qua bảy trăm dặm.

Sở Mộ tiến vào trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc này rất nhiều lần. Nhưng đây là lần đầu tiên hắn vượt qua khoảng cách bảy trăm dặm. Tiến sâu vào thêm, nhiệt độ quả nhiên lại tăng lên cao, bất quá có Băng Phách hàn sương công đại thành và Băng LInh đan phẩm chất vô hạ, nhiệt độ bị suy yếu tới hơn chín thành. Khiến cho hắn có thể tự nhiên, thong dong đối phó.

Càng tiến sâu vào trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc thì cảnh tượng bên trong lại khác biệt với bên ngoài.

Ước chừng sau khi tiến sâu được thêm năm mươi dặm, bốn phía không phải là hồ nham thạch nóng chảy đơn thuần, còn có tro tàn của nham thạch nóng bỏng trải qua vô số năm chồng chất tạo thành một vách núi.

Trên vách núi có vô số khe nứt, trong cái khe không ngừng có nham thạch chảy ra.

Sở Mộ còn phát hiện, chỗ vách núi, có không ít hố, sâu có nông có, có lớn có nhỏ.

Nhỏ thì chỉ như nắm tay, liếc mắt đã nhìn rõ bên trong. Mà lướn thì cao hơn đầu người, sâu không thấy đáy.

Sở Mộ nhanh chóng xẹt qua những cái hố này, tinh thần ý niệm lan tràn ra, tạo thành hình quạt lan tràn ra, có thể kéo dài chừng hai vạn trượng. Sở Mộ phát hiện ra ở bên trong dường như có vật gì đó.

Hố này không lớn cũng không nhỏ, ước chừng có thể để cho một người cúi đầu, khom lưng đi vào bên trong.

Sau kh suy nghĩ một chút, Sở Mộ lập tức cúi thấp người, gập lưng lại rồi nhanh chóng chui vào trong động. Thân thể linh hoạt giống như mèo, nhanh chóng vào trong. Tinh thần ý niệm thì phóng lên trước, trinh sát qua một phen.

Nhiệt độ trong động càng ngày càng cao, có cảm giác gióng như cả người bị đặt trên hỏa diễm thiêu đốt vậy. Mà lực lượng băng hàn trong cơ thể và lực lượng Băng Linh đan phối hợp với nhau, phóng ra từng đợt khí tức lạnh buốt lan tràn toàn thân, đối kháng với cảm giác nóng rực kia, khiến cho Sở Mộ có cảm giác nước sôi lửa bỏng, bắt đầu cảm thấy không thoải mái.

Càng tiến sâu hơn, cảm giác khôn thoải mái kia lại càng sâu thêm một chút.

Sở Mộ cảm giác, mình dường như đang không ngừng tiến sâu vào trong lòng đất, nhiệt độ càng cao, áp lực càng lớn. Thông đạo thì càng ngày càng rộng, bốn phía còn có vô số cái động nhỏ, giống như là nhánh nhỏ vậy, chỉ là không biết chúng nó đi thông tới nơi nào.

Càng tiến vào sâu bên trong, càng thêm đỏ rực.

Sau khi xâm nhập thêm một trăm dặm, trước mặt Sở Mộ xuất hiện một không gian rộng lớn.

Đây là một cái động lớn chừng một sân bóng lớn, độ cao cũng chừng vài chục trượng, bên trên có vô số thạch nhũ lớn bằng ngón tay. Quanh thân Sở Mộ lúc này cũng không có ít. Từng thạch nhũ giống như là một thanh kiếm sắc bén, toàn thân màu đỏ sậm, tản mát ra nhiệt độ cao kinh người.

Động này có một nửa là mặt đất màu nâu đen, một nửa là hồ nham thạch nóng chảy. Nham thạch nóng chảy đang sôi trào, nhiệt độ cao khủng bố đang từ trong cái ao nham thạch nóng chảy kia lan tràn ra, nhiệt khí tràn ngập cả cái động, khiến cho không khí trở nên vặn vẹo, mùi lưu huỳnh tràn ngập bốn phía. Kiếm giả tu vi không đủ tới đây trong vòng ba tức nhất định sẽ hít thở không thôi, bỏ mình vì độc của khí lưu huỳnh. Lục phủ ngũ tạng bị ăn mòn, phá hủy.

Cho dù là Kiếm giả có tu vi như Sở Mộ cũng không thể ở đây quá lâu. Bất quá Sở Mộ thì khác, độ khống chế với thân thể của hắn cực cao. Bởi vậy hắn trực tiếp phong bế hô hấp, chuyển thành nội hô hấp bên trong thân thể. Như vậy sẽ không phải chịu độc khí của lưu huỳnh làm cản trở.

Cả hang động bỏ bừng, ánh sáng màu đỏ tràn ngập, vô cùng nóng bỏng. Ở đây khiến cho Sở Mộ cảm thấy khó chịu. Băng Phách Hàn Sương công phối hợp với Băng Linh đan phẩm chất Vô hạ cũng chỉ có thể đem nhiệt độ giảm bớt tới tám phần mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.