Đào Thế Hùng nhìn Chung Mộc Thần đứng trên Bách Chiến đài, cười khẩy nói:
- Chung Mộc Thần, thực lực của ngươi đúng là mạnh hơn trước một chút, nhưng ngươi xem điều đó là chỗ dựa để khiêu chiến Bình Thiên viện chúng ta thì quá ngây thơ.
Vì Chung Mộc Thần nhiều lần thua dưới kiếm của Đào Thế Hùng, gã có tư cách nói với kẻ thua cuộc trong tay mình.
Các đệ tử Trùng Thiên viện giữ kín tin Sở Mộ đánh bại Chung Mộc Thần trở thành thủ tịch sư huynh của Trùng Thiên viện, tin tức không bị lộ ra ngoài. Nên trừ đệ tử Trùng Thiên viện ra người khác không hay biết gì, còn tưởng Chung Mộc Thần vẫn là thủ tịch sư huynh của Trùng Thiên viện, người lợi hại nhất.
Vì Chung Mộc Thần nhiều lần thua dưới kiếm của Đào Thế Hùng, tuy không rõ tại sao đệ tử Trùng Thiên viện luôn bị bắt nạt bỗng có gan xông vào Bách Chiến lâu của Bình Thiên viện khiêu chiến, nhưng nếu người lợi hại nhất là Chung Mộc Thần thì chẳng cần Tiêu Linh ra tay, một mình Đào Thế Hùng đủ ứng đối mọi tình huống.
Đào Thế Hùng cũng nghĩ vậy. Hồng Hoang Cầu Thánh ghi thiên phú của Chung Mộc Thần không kém, trong thời gian này thực lực cũng tiến bộ nhiều, nhưng Đào Thế Hùng không giậm chân tại chỗ.
Nhiếp Hành Không liếc Tào Thanh Phong một cái, không trả lời, không có biểu tình gì. Nhiếp Hành Không biết nhân vật chính hôm nay là Sở Mộ.
Chung Mộc Thần lạnh nhạt nói:
- Tào Thanh Phong, nếu ngươi ngứa tay thì lên đi, ta chiến với ngươi một trận.
Tào Thanh Phong biến sắc mặt, đúng là gã có thể đánh bại Nhiếp Hành Không hay thậm chí là Lý Kỳ Viêm, nhưng đụng phải Chung Mộc Thần thì gã chưa đủ sức.
Đào Thế Hùng xúi:
- Đi đi.
Tào Thanh Phong gật đầu nói:
- Được rồi.
Tào Thanh Phong xoay người đáp xuống Bách Chiến đài, trực diện Chung Mộc Thần:
- Vừa lúc cho ngươi nếm thử uy lực kiếm kỹ tứ phẩm ta mới lĩnh ngộ ra.
Đệ tử Bình Thiên viện hò reo, kích động vung hai tay:
- Kiếm kỹ tứ phẩm!
- Tuyệt vời, thực lực tổng thể của Bình Thiên viện chúng ta càng mạnh hơn rồi!
Lĩnh ngộ kiếm kỹ tứ phẩm khó khăn hơn tam phẩm gấp mười lần, nguyên Bình Thiên viện chỉ có thủ tịch sư huynh Tiêu Linh, nhị sư huynh Đào Thế Hùng là nắm giữ, bây giờ thêm một Tào Thanh Phong Tào sư huynh.
Chung Mộc Thần nói:
- Vậy hãy dùng kiếm kỹ tứ phẩm của ngươi đối kháng với ta đi.
Chung Mộc Thần không chút nương tình vung kiếm, các màu ánh sáng đan xen dung hợp trên thân kiếm tụ thành một đánh ra.
Quang Toàn Lôi Viêm Ba!
Sóng xung kích đáng sợ, không gian Bách Chiến đài kêu ken két sắp bị tan vỡ.
Tào Thanh Phong biến sắc mặt, Đào Thế Hùng cũng tái mặt. Họ không ngờ Chung Mộc Thần nắm giữ kiếm kỹ tứ phẩm đến trình độ cao sâu như thế, làm Đào Thế Hùng e ngại.
Kiếm kỹ tứ phẩm của Tào Thanh Phong so với của Chung Mộc Thần như đứa bé mới biết đi và thiếu niên mười tám tuổi vừa trưởng thành tràn đầy sức mạnh, hai người chênh lệch rất rõ ràng.
Dù Tào Thanh Phong rèn luyện kiếm ý, áo nghĩa đến bát chuyển hậu kỳ còn hơn Chung Mộc Thần, nhưng trình độ hoàn thiện, nắm giữ kiếm kỹ thì có sự chênh lệch rõ rệt, khiến hai chiêu kiếm kỹ đối kháng thì kiếm kỹ của Tào Thanh Phong bị đánh tan.
Tào Thanh Phong không nhận thua, gã thi triển kiếm kỹ tam phẩm đánh tan dư ba của Quang Toàn Lôi Viêm Ba rồi thi triển thân pháp nhanh chóng di chuyển, lại ra chiêu kiếm kỹ tam phẩm định đánh gục Chung Mộc Thần.
Nhưng chênh lệch thực lực không dễ vượt qua chút nào.
Tào Thanh Phong vẫn bị đánh bại, ngoan ngoãn nộp một vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, một trăm Phi Thiên Trị.
Đệ tử Trùng Thiên viện hoan hô:
- Hay, Chung sư huynh hay quá!
Đào Thế Hùng nhíu mày nói:
- Chung sư huynh?
Bình thường làm thủ tịch một viện thì các đệ tử đều xưng ho là thủ tịch sư huynh, chỉ số người chơi rất thân mới gọi thẳng ‘Chung sư huynh’.
Tình huống trước mắt không cho phép Đào Thế Hùng nghĩ nhiều, vì Tào Thanh Phong thua. Tào Thanh Phong thua hoàn toàn trong dự đoán, nhưng kiếm kỹ tứ phẩm của Chung Mộc Thần hoàn thiện đến nước này làm người ta bất ngờ.
Đào Thế Hùng thầm nhủ:
- Dù kiếm kỹ tứ phẩm của ngươi đến trình độ hoàn mỹ cũng không đánh lại ta!
Khi Tào Thanh Phong xuống đài thì Đào Thế Hùng vọt lên Bách Chiến đài, muốn đối chiến với Chung Mộc Thần.
Đào Thế Hùng hùng hổ đe dọa:
- Chung Mộc Thần, ta có thể đánh bại ngươi nhiều lần thì lần này vẫn sẽ đánh gục ngươi được. Khi đó ngươi hãy lo mà nghĩ cách làm sao biến khỏi Bình Thiên viện đi!
Chung Mộc Thần hờ hững cười nói:
- Trước tiên đánh bại ta đã.
Đào Thế Hùng vung kiếm:
- Được, hãy đỡ một chiêu của ta!
Tàn ảnh kiếm quang vờn quanh người Đào Thế Hùng tụ thành thanh kiếm to rực rỡ chợt hiện ra, từ trên trời chém xuống.
Mũi nhọn mãnh liệt ngưng tụ trong kiếm to, kiếm chém xuống, Bách Chiến đài như sắp bị xẻ đôi.
Biểu tình Chung Mộc Thần nghiêm túc thi triển Quang Toàn Lôi Viêm Ba chém hướng Đào Thế Hùng.
Hai chiêu kiếm kỹ tứ phẩm nháy mắt trướng lớn, uy lực đáng sợ bộc phát ra, sóng xung kích tàn phá bốn phương tám hướng. Phong cấm của Bách Chiến đài kêu răng rắc như không chịu nổi sắp vỡ vụn.
Ánh sáng mạnh mẽ màu sắc khác nhau điên cuồng ập đến, uy lực lớn mạnh làm Chung Mộc Thần, Đào Thế Hùng lảo đảo.
Đào Thế Hùng vội đứng vững, khí thế mạnh mẽ lại dâng lên trong cơ thể và tràn ra, bắn lên cao. Bốn loại áo nghĩa đan xen với kiếm ý thành một dồn vào thanh kiếm, Đào Thế Hùng chém kiếm ra.
Đào Thế Hùng lĩnh ngộ được chiêu kiếm kỹ tứ phẩm thứ hai!
Trong ấn tượng của Chung Mộc Thần thì Đào Thế Hùng chỉ có một chiêu kiếm kỹ tứ phẩm, không ngờ trong một năm thực lực của gã tăng, Đào Thế Hùng tiến bộ cũng không chậm. Đặc biệt là Đào Thế Hùng lĩnh ngộ chiêu kiếm kỹ tứ phẩm thứ hai.
Sóng lớn đủ đập vỡ hết thảy, phủ lên phía trước. Chung Mộc Thần không thể né tránh, gã bị đánh trúng, phòng hộ vô hình trên người gã chặn lại kiếm kỹ tứ phẩm trùng kích và cũng bị đánh tan.
Sóng dữ ngập trời tan biến, Bách Chiến đài nguyên vẹn.
Đào Thế Hùng đút kiếm vào vỏ, hừ lạnh với Chung Mộc Thần:
- Ta nói rồi, ngươi là kẻ thua cuộc dưới kiếm của ta, trước kia là thế, hiện tại là vậy, sau này vẫn sẽ như thế.
Chung Mộc Thần không hề ủ rũ, vẻ mặt hờ hững cười khẽ, đút kiếm vào vỏ. Chung Mộc Thần lấy một vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, một trăm Phi Thiên Trị ra đưa cho Đào Thế Hùng.