Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1528: Đơn độc xông Phi Thiên viện



Hai đệ tử không kịp phản ứng, không rõ đệ tử Trùng Thiên viện tại sao đến Phi Thiên viện làm gì.

Bọn họ sửng sốt, Sở Mộ thì đã xuyên qua giữa họ bước nhanh rời đi.

- Đứng lại!

Hai người phản ứng lại ngay, lắc người vươn tay chộp cánh tay Sở Mộ. Nhưng người trước mắt chợt lóe, tay chộp hụt không khí, Sở Mộ đã cách xa mấy chục thước.

Hai người thi triển thân pháp, tốc độ siêu nhanh chia ra hai bên, ngón tay như kiếm chém ra, tuy họ không rút kiếm nhưng uy lực kiếm chỉ rất mạnh mẽ.

Sở Mộ cảm giác hai người công kích thì nhanh chóng phản kích lại, kiếm thủ điểm nhẹ. Hai người bị bất ngờ trước sau đánh trúng bụng, lực lượng chấn động đáng sợ xuyên qua bảo y, nội giáp đánh vào nội tạng, khí huyết cuồn cuộn. Lấy vị trí phần bụng bị đánh trúng làm trung tâm, có lực lượng xoay tròn chấn động làm bọn họ cả người nhũn ra té xuống đất.

Đòn công kích này kết hợp Chấn Sơn kình và Xuyên Sơn kình, chỉ có thể tiếp xúc mới công kích được, còn cần đối phương không chút cảnh giác. Uy lực đó không thể giết bọn họ liền nhưng sẽ khiến khí huyết chấn động, nội tạng chấn động, cơ bắp toàn thân bị ảnh hưởng, trong phút chốc bủn rủn.

Đương nhiên nếu đối phương cảnh giác hoặc thực lực không thua gì Sở Mộ thì có thể ngăn cản và suy yếu đòn công kích.

Mấy đệ tử Phi Thiên viện đi tới thấy cảnh đó liền biến sắc mặt, lắc người lao nhanh tới.

- Người tới là ai?

- Dám hành hung trong Phi Thiên viện, bắt giữ!

Mấy người cùng ra tay, rút kiếm chém giết.

Vì sợ phá hoại đất đai môi trường Phi Thiên viện nên bọn họ không thi triển kiếm kỹ mà chỉ dùng kiếm thuật tham ngộ từ Phi Thiên các, vận dụng từng chiêu chém tới.

Sở Mộ nhìn sơ liền hiểu thấu sơ hở trong đó, hắn di chuyển bước chân, kiếm chưa ra khỏi vỏ trực tiếp quét qua. Đường kiếm ẩn chứa các loại biến hóa, thân hình lướt qua nhau nháy mắt đánh bại ba người. Chấn Sơn kình và Xuyên Sơn kình kết hợp lại đánh vào cơ thể bọn họ, chấn động khí huyết và nội tạng, khiến cơ bắp bủn rủn mềm nhũn té nhào, trong một chốc vùng vẫy không bò dậy nổi.

Sở Mộ một đường tiến lên lục tục gặp đệ tử Phi Thiên viện. Những đệ tử này thấy khuôn mặt xa lạ liền ngăn lại, bị Sở Mộ lơ đẹp thì ra tay tấn công, sau đó bị hắn phản kích người mềm như bún té ngã.

Một số đệ tử lợi hại chút còn so vài chiêu với Sở Mộ được, nhưng cuối cùng vẫn sẽ mềm nhũn té xuống đất.

Bàn về chiến đấu bằng kiếm thuật, ba viện Phi Thiên không ai đánh lại Sở Mộ.

Những đệ tử này không dám thi triển kiếm kỹ uy lực cường đại, thậm chí không lấy ra thực lực thật sự, bọn họ chỉ muốn chặn lại Sở Mộ chứ không có nhiều đề phòng nên đương nhiên không đánh lại hắn.

Sở Mộ một đường đi tới Bách Chiến lâu, đã có hai mươi mấy đệ tử Phi Thiên viện gục ngã dưới kiếm của Sở Mộ. Nếu là chiến đấu sống chết thì bọn họ đã bị Sở Mộ giết.

Trong Bách Chiến lâu Phi Thiên viện, mười mấy đệ tử Phi Thiên viện tụ tập, có hai người đang đánh nhau trên Bách Chiến đài.

Hai đệ tử Phi Thiên viện bị hạ gục đầu tiên đã lấy lại sức, nhanh chóng chạy tới.

Sở Mộ vừa vào Bách Chiến lâu liền bị nhìn chăm chú, thấy khuôn mặt xa lạ bọn họ chất vấn:

- Ngươi là ai?

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

- Trùng Thiên viện Sở Mộ.

Sở Mộ lắc người đáp xuống Bách Chiến đài, Vô Hồi kiếm ra khỏi vỏ vạch đườn kiếm quang hoàn mỹ đẩy lùi hai bên đang đánh nhau khiến bọn họ buộc lòng phải né tránh.

- Trùng Thiên viện Sở Mộ?

- Là cái tên phá kỷ lục sát hạch vào các, nhưng thiên phú tu luyện thì cực thấp?

- Hắn thật sự phân phối đến Trùng Thiên viện.

Bọn họ hiểu biết Sở Mộ rất ít.

Phi Thiên viện đứng đầu ba viện, đệ tử Phi Thiên viện có sự khoan dung khi đối diện Bình Thiên viện, Trùng Thiên viện. Bọn họ cho rằng Bình Thiên viện, Trùng Thiên viện không đáng giá nhắc tới, đặc biệt là Trùng Thiên viện về thiên phú tu luyện hay mặt khác đều không sánh bằng họ, thành tựu tương lai càng khỏi phải nói nhiều.

Nên Trùng Thiên viện có sự kiện gì Phi Thiên viện thường không biết, bởi vì bọn họ cảm thấy không cần phải chú ý, hoàn toàn là lãng phí thời gian. Nên việc Sở Mộ trở thành thủ tịch Trùng Thiên viện, thậm chí đánh bại Tiêu Linh của Bình Thiên viện thì đệ tử Phi Thiên viện chẳng biết gì, dù có người biết cũng không để bụng, dễ quên ngay.

Còn Vương Uy, Tôn Nguyên thua dưới kiếm Sở Mộ, Liễu Dạ bị hắn đánh thương thì sẽ không kể ra. Huyền Cơ Vô Nguyệt không nói nên người khác không biết.

Một người trên Bách Chiến đài nhìn Sở Mộ dăm đăm, cười nhạt hỏi:

- Ngươi đến Phi Thiên viện của chúng ta làm gì?

Sở Mộ không giận, hắn bình tĩnh nói:

- Khiêu chiến.

Sở Mộ giơ Vô Hồi kiếm lên, kiếm quang xẹt qua.

- Khiêu chiến?

- Ta có nghe lầm không vậy?

- Ha ha ha ha ha ha! Cười chết mất, đệ tử Trùng Thiên viện chạy tới Phi Thiên viện chúng ta đòi khiêu chiến!

- Đây là câu hài nhất ta từng nghe trong mấy chục năm qua.

Các loại cười nhạo không chọc giận Sở Mộ, vẻ mặt hắn hờ hững mặc kệ bọn họ cười. Mãi khi các đệ tử cười xong hết hắn mới từ tốn nói.

- Tôn Nguyên, Vương Uy không nói cho các ngươi là bọn họ đi Trùng Thiên viện khiêu chiến đã thua dưới kiếm của ta? Liễu Dạ không nói cho các ngươi biết một tháng trước hắn cũng thua dưới kiếm của ta sao?

Đệ tử Phi Thiên viện nghe câu đó thì ngây người, cho rằng mình nghe nhầm.

Tôn Nguyên, Vương Uy. Liễu Dạ xếp hạng hai, ba, bốn sư huynh trong Phi Thiên viện, thực lực siêu mạnh, bọn họ mà thua dưới kiếm của Sở Mộ?

- Cười bể bụng, ta rút lại lời mới nói, câu này mới là hài nhất ta từng nghe, ta bảo đảm đây là câu hài nhất trong đời ta!

- Mơ mộng viễn vông là đây?

- Điên thật.

Không ai tin lời Sở Mộ, ánh mắt họ nhìn hắn như xem một tên ngốc.

Sở Mộ không quan tâm bọn họ mỉa mai, hắn mở miệng nói:

- Ta ở đây, ai chiến với ta?

Một người trên Bách Chiến đài mở miệng nói:

- Được rồi, để ta cho ngươi biết mùi.

Sở Mộ nói:

- Một vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, một trăm điểm Phi Thiên Trị.

Đối phương cười nói:

- Không thành vấn đề, nếu ngươi đã muốn tặng mớ đó cho ta thì ta vui lòng nhận.

Một người khác bay xuống Bách Chiến đài.

Trên Bách Chiến đài, lập tức chiến đấu.

Người này thi triển kiếm kỹ công kích Sở Mộ nhưng bị hắn một chiêu đánh bại.

- Sao có thể như vậy?

Không ai tin nổi.

Một đệ tử không tin tà hét to một tiếng:

- Để ta cho!

Đệ tử vọt lên Bách Chiến đài chiến đấu với Sở Mộ.

Như người đầu tiên, đệ tử này bị Sở Mộ một chiêu đánh bại.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

- Kêu thủ tịch sư huynh của các ngươi ra đi, các ngươi không đấu lại ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.