Sở Mộ vào Trùng Thiên viện, quay về Kiếm Lâu của mình hồi ngộ lại, nghỉ ngơi thư giãn rồi đi cung điện Phi Thiên bích họa.
Mục đích là vì tham ngộ ra kiếm thuật không chi.
Lần trước đã tham ngộ thì không cần nhìn phần đó nữa, Sở Mộ chọn đại một góc khác bắt đầu tham ngộ.
Sở Mộ đặt quyết tâm không tham ngộ ra kiếm thuật không chi thì tuyệt đối không bỏ qua. Mười hai canh giờ đều dùng vào việc tham ngộ kiếm thuật bích họa, hắn không phân tâm đi tham ngộ kiếm kỹ bích họa hay kiếm bí bích họa.
Vì Sở Mộ định bụng tham ngộ ra kiếm thuật không chi xong sẽ xin rời khỏi Phi Thiên các ra bên ngoài trải nghiệm.
Sở Mộ cần chiến đấu sống chết, hắn cần giết chóc mới cướp được thiên phú tu luyện, mới hấp thu được oán khí, sát khí, các khí mặt trái để tu luyện bí pháp Tàn Sát Thần Binh, tẩm bổ kiếm thai.
Thời gian chậm rãi trôi đi, lực lượng tinh thần của Sở Mộ không ngừng tiêu hao.
Tham ngộ kiếm thuật bích họa, đặc biệt tìm dấu vết kiếm thuật không chi thích hợp trên này rất tốtn tinh thần. Khi chưa đến mười hai canh giờ Sở Mộ bỗng cảm giác tinh thần hoảng hốt, khó giữ trạng thái tham ngộ, hắn mới nhận ra lực lượng tinh thần đã tiêu hao gần hết, còn tham ngộ tiếp sẽ bị cạn kiệt tinh thần.
Sở Mộ nhìn kiếm thuật bích họa, thầm than:
- Vẫn không cách nào tham ngộ ra được.
Nhưng ít nhất Sở Mộ đã bỏ bớt một phần trên kiếm thuật bích họa, lần sau phạm vi tham ngộ lại rút nhỏ.
Sở Mộ rời khỏi cung điện Phi Thiên bích họa quay về Thạch Trung lâu, phục hồi tinh thần bị tiêu hao sau đó tu luyện đủ loại. Ba ngày sau Sở Mộ lại tới cung điện Phi Thiên bích họa.
Sở Mộ ngồi xếp bằng trước Phi Thiên kiếm thuật bích họa nhìn chăm chú vào phần chưa tham ngộ, tuyển chọn một góc rồi bắt đầu tham ngộ.
Có rất nhiều vết trầu phức tạp trên kiếm thuật bích họa, ẩn chứa các loại kiếm thuật kim mộc thủy hỏa thổ phong băng lôi vân quang ám vân vân, còn có ảnh huyết, sương tuyết, vì sao vân vân, rất nhiều dấu kiếm thuật trên kiếm thuật bích họa.
Dấu vết kiếm thuật không chi là loại ít nhất, rất có thể chỉ một đường, muốn tìm ra nó trong dấu vết kiếm thuật phức tạp đầy rẫy tựa như biển rộng tìm kim.
Sở Mộ có nghị lực, có kiên nhẫn, nếu không tìm ra dấu vết kiếm thuật không chi, tham ngộ không ra kiếm thuật không chi thì hắn quyết không bỏ cuộc.
Lực lượng tinh thần không ngừng bị tiêu hao, từ bao giờ Sở Mộ lại cảm thấy tinh thần hoảng hốt, nháy mắt rời khỏi trạng thái tham ngộ, lực lượng tinh thần gần như cạn kiệt.
Lần này vẫn không cách nào tham ngộ được kiếm thuật không chi, làm Sở Mộ tiếc nuối.
Sở Mộ thầm thở dài:
- Phi Thiên Trị còn lại chín trăm ba mươi điểm, nếu lần sau không cách nào tham ngộ ra thì đành đi kiếm thêm một trăm điểm Phi Thiên Trị.
Sở Mộ rời khỏi cung điện Bích Họa, quay về Thạch Trung lâu phục hồi lực lượng tinh thần.
Sở Mộ tới lui giữa Thạch Trung lâu và cung điện Bích Họa, không hay biết tin hắn đơn độc xông Phi Thiên viện và càn quét nơi đó đã bị lộ ra từ bao giờ, gây bão tố.
Đệ tử Trùng Thiên viện đầu tiên là không tin, hỏi thăm nhiều mặt cuối cùng chứng thực Sở Mộ thật sự một mình xông Phi Thiên viện, còn càn quét Phi Thiên viện. Trừ Thương Mạc thủ tịch Phi Thiên viện vắng mặt ra, Liễu Dạ xếp hạng hai cũng không may mắn thoát khỏi, thua dưới kiếm của Sở Mộ.
Đệ tử Bình Thiên viện nhận được tin, chứng thực xong thật không thể tin.
Đám người Chung Mộc Thần từng đến tìm Sở Mộ, tiếc rằng trùng hợp hắn ở trong cung điện Bích Họa lo tham ngộ kiếm thuật bích họa.
Ba ngày sau Sở Mộ lại rời khỏi Thạch Trung lâu đi cung điện Bích Họa, lần thứ ba tham ngộ kiếm thuật bích họa. Lần này nếu vẫn không thể tham ngộ ra thì phải tìm cách kiếm một trăm điểm Phi Thiên Trị để tham ngộ lần thứ bốn!
Nếu lần thứ bốn vẫn không thể tham ngộ ra thì Sở Mộ đang suy xét có nên đi Bình Thiên viện, Phi Thiên viện một chuyến kiếm năm, sáu đệ tử khiêu chiến một phen, kiếm thêm Phi Thiên Trị để tiếp tục tham ngộ không.
Tuy ăn hiếp nhỏ yếu không có cảm giác thành tựu nhưng nếu đến bước đường cùng đó, vì Phi Thiên Trị đáng giá hắn ngoại lệ một, hai lần.
Sở Mộ ôm ý nghĩ buồn cười này ngồi xếp bằng xuống, lại tham ngộ.
Tính ra thì đây là lần thứ ba Sở Mộ tham ngộ kiếm thuật không chi.
Sở Mộ nhìn chằm chằm kiếm thuật bích họa trước mặt, quét mắt từng chút một, tìm dấu vết kiếm thuật không chi đối ứng trên tường.
Đôi mắt Sở Mộ rất tinh, tham ngộ nhiều lần khiến hắn càng quen thuộc, nắm giữ chút kỹ xảo tăng hiệu suất tìm tòi lên vài phần.
Thời gian trôi qua, chớp mắt đã năm, sáu canh giờ.
Từng dấu vết kiếm thuật hiện ra trước mắt Sở Mộ rồi lướt qua.
Màu vàng, đỏ, lam, tím, các màu khác nhau. Có màu đen như mực, có màu đen nhạt như cái bóng, có ánh sao lấp lánh bày ra lực lượng huyền diệu.
Chợt một màu bạc nửa trong suốt đập vào mắt Sở Mộ.
Dấu vết kiếm thuật nửa trong suốt tỏa ra lực lượng không linh mờ mịt, có lực lượng tính hủy diệt đáng sợ ẩn sâu trong đó. Sở Mộ mừng rỡ, là dấu vết kiếm thuật không chi!
Cuối cùng tìm được rồi! Sở Mộ cảm giác như khổ tận cam lai.
Chỉ có người thật sự tham ngộ kiếm thuật bích họa mới hiểu, muốn tìm dấu vết kiếm thuật thích hợp là khó khăn biết bao, hao phí tinh thần cỡ nào.
Không phải một, hai lần mà là dốc hết sức tìm ba, bốn lần rưỡi, cực nhọc trong đó chỉ mình mới hiểu.
Sở Mộ tập trung tinh thần, xóa bỏ tạp niệm, tỏa định một dấu vết kiếm thuật không chi, tập trung tham ngộ.
Không chi áo nghĩa tinh diệu hơn áo nghĩa khác, uy lực càng mạnh mẽ hơn nhiều, tương tự, độ khó tham ngộ kiếm thuật không chi cũng cao hơn xa kiếm thuật khác.
Tuy tìm được dấu vết kiếm thuật không chi nhưng Sở Mộ không thể tham ngộ nó ngay, hắn nhìn chằm chằm dấu vết, chìm đắm trong đó, câu thông không chi áo nghĩa cửu chuyển cực hạn trong thế giới tinh thần của mình.
Không chi áo nghĩa đến cửu chuyển cực hạn đối ứng với dấu vết kiếm thuật không chi trên kiếm thuật bích họa, cộng hưởng với nhau tăng mạnh tham ngộ cho Sở Mộ.
Dấu vết kiếm thuật không chi kia tản ra trước mắt hắn, ánh sáng màu bạc nửa trong suốt bắn ra, không khí mờ mịt không linh lan tràn. Sở Mộ cảm giác như thời không chuyển đổi, hắn ở trong thời không khác.
Dường như có một khe nứt không gian đen ngòm xuất hiện tỏa ra lực lượng đáng sợ muốn xé rách, hủy diệt tất cả, làm linh hồn Sở Mộ rung động.
Sở Mộ cố nén cảm giác linh hồn rung động, hắn không ngừng tham ngộ, lực lượng tinh thần bị tiêu hao không ngớt. Dấu vết kiếm thuật không chi hóa thành kiếm quang ảnh chiếu vào thế giới tinh thần. Không chi áo nghĩa đến cửu chuyển cực hạn trong thế giới tinh thần rung lên, bay ra hóa thành bóng người ảo cầm thanh kiếm bạc nửa trong suốt bày ra tư thế.