Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 155: Cửu đoạn đỉnh phong



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trốn vào trong cái ao tự nhiên này, những tảng đá ở bên ngoài bị ngăn cản, Sở Mộ thoáng cái thở phào, lấy ra một khối đá ẩn chứa linh khí tinh thuần nắm trong lòng bàn tay, hai mắt nhắm lại, loại trừ tạp niệm, tiến vào trạng thái tu luyện, bắt đầu vận chuyển Trung Nguyên kiếm khí quyết.

Trung nguyên kiếm khí quyết bao phủ hòn đá trong lòng bàn tay, từng sợi linh khí tinh thuần từ trong hòn đá tràn ra, chui vào trong lòng bàn tay, từ lòng bàn tay tràn lên tới cánh tay, theo kiếm khí vận chuyển một đại chu thiên, từng chút một chuyển hóa thành Trung nguyên kiếm khí.

Mà Trung nguyên kiếm khí của bản thân Sở Mộ bị linh khí tinh thuần ảnh hưởng, từng chút một trở nên tinh thuần.

Nhận thức về Cổ Kiếm đại lục này, Sở Mộ vẫn thiếu rất nhiều tri thức, nếu không, nếu như hắn hiểu nhiều, thì cũng không đi thử xem có hấp thu được linh khí trong hòn đá này hay không như vậy, cũng không có một màn như hiện tại.

Những viên đá thế này được gọi là linh thạch, ý nghĩa như tên, ẩn chứa linh khí tinh thuần.

Nhưng mà đối với Kiếm giả ở Kiếm Khí cảnh mà nói, linh thạch căn bản không có cách nào sử dụng được. Bởi vì Kiếm giả lúc ở Kiếm Khí cảnh chỉ có thể dùng huyết dịch, cơ bắp của bản thân kích phát ra tiềm lực, cuối cùng chuyển hóa thành kiếm khí nhét vào trong đan điền. Chỉ có sau khi đột phá thập đoạn đỉnh phong, thành công đạt tới Hóa Khí cảnh mới có thể câu thông bên ngoài, hấp thu linh khí rời rạc trong trời đất.

Cũng có thể nói là, linh thạch chỉ có Kiếm giả đạt tới Hóa Khí cảnh mới có thể sử dụng, mới có thể hấp thu linh khí tinh thuần từ bên trong ra, luyện hóa thành kiếm khí của bản thân. Nhưng hiện tại Sở Mộ ngay trong giai đoạn Kiếm Khí cảnh đã có thể làm được chuyện mà phải tới Hóa Khí cảnh mới có thể làm được, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, không biết sẽ tạo thành chấn động thế nào.

Mà Sở Mộ có thể làm được điểm này hoàn toàn là vì ngoại kiếm khí của kiếm thuật tông sư, khiến cho hắn có thể điều động ngoại kiếm khi trong phạm vi nhỏ, tuy rằng không có cách nào hấp thu được linh khí trong đó giống như Hóa Khí cảnh, nhưng mà hấp thu từ linh thạch, vẫn có thể làm được.

Chỉ là so sánh với cao thủ Hóa Khí cảnh, tốc độ hấp thu linh khí tinh thuần trong linh thạch của Sở Mộ tự nhiên chậm hơn không ít.

Nhưng mà cao thủ Hóa Khí cảnh có kiếm khí là tiên thiên kiếm khí, trình độ tinh thuần hơn mười lần, mấy chục lần Kiếm giả Kiếm Khí cảnh, dù là tốc độ hấp thu của Sở Mộ không nhanh, nhưng như vậy cũng đủ rồi.

Cảm nhận từng sợi linh khí tinh thuần không ngừng từ hòn đá trong lòng bàn tay chảy vào trong cơ thể, chuyện hóa thành Trung Nguyên kiếm khí, khiến cho tu vi kiếm khí của bản thân nhanh chóng tăng lên, trong lòng Sở Mộ vô cùng vui vẻ.

Bất tri bất giác, tu vi kiếm khí của Sở Mộ từ cửu đoạn sơ kỳ đột phá tới cửu đoạn trung kỳ, linh khí tinh thuần vẫn liên miên bất tận dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Sở Mộ, nhanh chóng chuyển hóa, từ cửu đoạn trung kỳ nhanh chóng tới cửu đoạn hậu kỳ.

Thời gian trôi qua từng chút một, nơi này tương đối vắng vẻ, không có những người khác xuất hiện, cũng không có tung tích hung thú, sau khi Sở Mộ vứt bỏ nỗi lo, cũng chuyên tâm vận chuyển Kiếm khí quyết.

Bởi vì không phải là tu luyện khai phá tiềm lực bản thân, cho nên vận chuyển mấy đại chu thiên, không phải chịu hạn chế ba mươi đại chu thiên, cũng không tạo thành bao nhiêu gánh nặng với kinh mạch.

Không biết qua bao lâu, kiếm khí của Sở Mộ lại bắt đầu khởi động, đột phá tới cửu đoạn hậu kỳ.

Kiếm khí vẫn gia tăng không ngừng, vẫn đang trong quá trình tăng cao, bước về phía đỉnh phong.

Lại một lần nữa khởi động, lần nữa tăng tới đỉnh phong, vẫn không ngừng gia tăng.

Không biết qua bao nhiêu thời gian, Sở Mộ cảm thấy kiếm khí của bản thân mình không có cách nào gia tăng nữa, hắn tỉnh táo lại, thoát khỏi trạng thái tu luyện.

Thở ra một ngụm trọc khí giống như kiếm bắn ra, khiến cho không khí phát ra tiếng vang phốc phốc, bắn ra xa chừng hai thước mới tiêu tán.

Trong mắt Sở Mộ có tinh mang sắc bén lưu chuyển, bức nhân dị thường:

- Tốt, cuối cùng cũng đạt tới cửu đoạn đỉnh phong, cho dù gặp phải Ngụy Hồng ta cũng có lòng tin chém giết hắn.

Xoẹt một tiếng, kiếm khí màu trắng nhàn nhạt phá không chém ra, lưu lại dấu vết nhàn nhạt trong không khí rồi mới chậm rãi tiêu tán.

Tiếng rên rỉ vang lên, một đầu hung thú trung cấp tương đương với Kiếm giả bát đoạn trong nháy mắt bị kiếm khí cắt qua, thân thể phân thành hai nửa, máu tươi điên cuồng phun ra, đầu hung thú này lập tức bỏ mình.

- Kiếm khí cửu đoạn đỉnh phong không chỉ có hùng hậu hơn, mà cũng càng tinh thuần hơn một chút, thực lực chỉnh thể của ta ít nhất tăng lên năm thành. Chủ yếu nhất là hiện tại tu vi kiếm khí của ta đã có thể khiến cho ta thi triển ra bản Phong chi tương đơn giản hóa.

Sở Mộ thu kiếm vào vỏ, hai mắt tỏa sáng, âm thầm nói.

Hiện tại đã là ngày thứ hai mươi Sở Mộ tiến vào trong Thanh Lan hư cảnh, mà thời gian mở ra của Thanh Lan hư cảnh bình thường là một tháng. Dựa theo lời đám người La trưởng lão nói, khi Thanh Lan hư cảnh sắp đóng cửa sẽ có chấn động kịch liệt xuất hiện, nương theo bầu trời mà xuất hiện. Khi đó mặc kệ đang làm gì đều phải nhanh chóng buông tay, tranh thủ thời gian đi tới lối ra của Thanh Lan hư cảnh, mau chóng rời khỏi. Nếu không, nếu như không tới kịp nơi, sẽ lập tức rơi vào trong thời không đứt gãy của Thanh Lan hư cảnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.