Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1553: Tranh giành một tia phong mang (Hạ)



Kỳ thực đó là một loại tranh giành vinh quang, không chỉ liên quan tới bản thân mình, dường như cũng mơ hồ liên quan tới thế lực sau lưng bọn họ.

Kiếm có phong mang, người luyện kiếm cũng có phong mang của riêng mình. Chỉ có điều có người phong mang nội liễm. có người thì phong mang lộ ra ngoài, hình thức biểu hiện khác nhau.

Có Kiếm giả khắp nơi bày ra phong mang. Có Kiếm giả thì phong mang nội liễm, thời khắc mấu chốt mới có thể bộc phát ra phong mang lăng lệ và sắc bén của mình.

Nỗ lực phấn đấu, trước nay chưa từng có. Tranh chấp giữa bọn họ là một loại đặc thù của Kiếm giả. Từ lúc bọn hắn nắm lấy kiếm đã quyết định như vậy. Không có bao nhiêu quan hệ tới việc có nhìn thấu danh lợi hay không.

Trên thực tế, thế giới Kiếm giả này. Người thích tranh đoạt vị trí đầu tiên chỉ chiếm một bộ phận rất nhỏ. Thứ chính thức tranh giành là một hơi thở, tranh giành phong mang.

Long Tôn như vậy, năm người Thương Mạc cũng như vậy. Đám Kiếm giả khác cũng như vậy. Mỗi một người đều muốn tranh đoạt vị trí rất tốt. Muốn vượt lên trước tất cả những người khác.

Không ít người giống như Sở Mộ, ngay từ đầu ở vị trí trung đẳng, thậm chí là kế cuối. Sau khi trải qua một đoạn thời gian ngắn tính toán, bọn họ nắm chắc mười phần có thể đuổi kịp và vượt qua người khác. Bắt đầu phát lực.

Dưới Tạo Hóa thiên thai, các trưởng lão năm thế lực lớn và người các thế lực, gia tộc trợn mắt nhìn thấy một màn. Thậm chí còn không tự giác nắm chặt tay. Âm thầm nói thầm tại sao không có ai siêu việt Long Tôn? Coi như không có vượt qua, nhưng đuổi kịp cũng tốt a.

Mặc dù nói Hỗn Loạn địa vực lớn hơn Tây Hổ đại vực rất nhiều. Nhưng mà ai lại đi cam lòng bị người đại vực khác ép trên một đầu như vậy chứ?

Chỉ là Long Tôn thể hiện ra kiếm ý cửu chuyển sơ kỳ. Một mặt ngăn chặn đám thiên tài Tây Hổ đại vực một đầu. Lúc này vị trí của hắn vượt xa lên đầu. Càng tiến một bước ngăn chặn những thiên tài Tây Hổ đại vực một bậc, khiến cho bọn họ từ bỏ hi vọng đuổi kịp hắn.

Đột nhiên năm người Thương Mạc giống như tích xúc đủ lực lượng, ầm ầm bộc phát. Thân thể giống như hóa thành mũi tên thoát khỏi cầu thang. Xông lên trên, rất nhanh đã thu hẹp khoảng cách với Long Tôn.

Mỗi một người bọn hắn, trên trán đều nổi lên gân xanh. Hiển nhiên đã dùng hết toàn lực.

- Đuổi theo mau.

- Đuổi theo mauu.

Dưới Tạo Hóa thiên thai, vô số người hò hết. Cho dù không phải người của năm thế lực lớn, lúc này cũng cùng chung mối thù.

- Sở Mộ, trước kia chúng ta có chút hiểu lầm. Ta cũng trả một cái gia lớn.

Lý Đào bỗng nhiên đuổi tới, dừng lại bên cạnh Sở Mộ rồi truyền âm nói với Sở Mộ.

- Hiện tại chúng ta đêuù là Tạo Hóa môn đồ, ân oán nhỏ giữa song phương cũng nên xí xóa. Ngươi thấy thế nào?

Hắn biết rõ tên của Sở Mộ hoàn toàn là vì lúc trước hắn nghe được.

Mặc dù Lý Đào nói ra lời nói xí xóa ân oán, nhưng mà ngữ khí của hắn tuyệt đối không chân thành. Thậm chí còn có chút gượng ép ở bên trong. Sở Mộ hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được. Lý Đào sở dĩ nói như vậy là bởi vì hắn bị cảnh cáo.

Thực lực Lý thị còn xa không có cách nào so sánh với Phi Thiên các. Chỉ là sợ Lý thị lọt vào trong trả thù của Phi Thiên các cho nên mới bắt buộc Lý Đào nói ra những lời này. Cho nên ngay cả một chút thành ý Lý Đào cũng không có.

Không để ý tới Lý Đào, Sở Mộ chuyên tâm tính toán.

Năm người Thương Mạc nhanh chóng lướt qua từng bậc thang, tới gần Long Tôn.

- Chỉ bằng vào các ngươi cũng muốn tranh giành cao thấp với Long Tôn ta sao? Nhìn ta dẫm nát thiên tài Tây Hổ đại vực dưới chân...

Bỗng nhiên Long Tôn quát lớn, thanh âm vô cùng bá đạo, khiến cho người ta có cảm giác liều lĩnh không ai bì nổi. Nương theo lời hắn nói, có một cỗ khí tức mạnh mẽ vô cùng. Giống như quân lâm thiên hạ từ trong cơ thể hắn bộc phát ra. Khí lưu mạnh mẽ trùng kích ra bốn hương tám hướng, làm cho thân thể năm người Thương Mạc hơi ngừng lại.

Một tiếng oanh vang vọng. Thân thể Long Tôn vọt tới trước, tốc độ đáng sợ làm cho chung quanh thân thể hắn có một vòng khí kình. Nương theo đó là vô số tiếng rít cao vút, lại một lần nữa kéo giãn khoảng cách với năm người Thương Mạc, vẫn là hơn chục bậc thang.

Một lần bộc phát, tốc độ ủa năm người Thương Mạc bỗng nhiên hạ thấp. Chỉ có thể miễn cưỡng bảo trì vị trí thứ hai. Đã vô lực bộc phát lần nữa. Năm người nhìn chằm chằm vào bóng lưng bá đạo cách đó hơn chục bậc thang, trong mắt hiện lên vẻ không cam lòng. Cả đám cắn chặt răng đuổi theo, tuyệt đối không chịu thua.

Ba trăm ba mươi bậc thang, Long Tôn đã vượt qua hai trăm năm mươi bậc, còn hơn tám mươi sẽ trèo lên đỉnh.

- Sở Mộ, đừng có không biết xấu hổ. Nếu không ta sẽ đem tin tức ngươi có được trọng bảo có thể tăng phúc kiếm ý, áo nghĩa lên một bậc phát tán ra.

Lý Đào cảm thấy mình đã cúi thấp người cầu hòa với Sở Mộ đã là cho Sở Mộ mặt mũi rất lớn. Lúc này nhìn Sở Mộ không ngờ lại không thèm ngó tới mình. Trong lòng lập tức giận dữ, lần nữa truyền âm uy hiếp.

Bỗng nhiên, hai mắt Sở Mộ bắn ra tinh mang lạnh lẽo, một cỗ phong mang sắc bén từ trong cơ thể dâng lên.

Hắn đã tính toán kỹ, mỗi một bậc thang có bao nhiêu áp lực, cần phải tăng thêm bao nhiêu lực lượng và bảo trì cân đối để tiến lên. Toàn bộ đều hiện lên trong đầu Sở Mộ, vô cùng rõ ràng, không sai chút nào.

Bước chân bước ra, tốc độ của Sở Mộ bỗng nhiên tăng lên. Tiếng xé gió sưu sưu vang vọng. Giống như áp lực của thiên thai không còn tồn tại. Trong nháy mắt vượt qua từng bậc một, đuổi theo năm người Thương Mạc.

- Sở Mộ phát lực.

Các lão Phi Thiên các giật mình, vội vàng trừng lớn hai mắt, cẩn thận nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, xác định mình không có nhìn nhầm.

Trong nháy mắt, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn vào trên người Sở Mộ, theo thân ảnh hắn di chuyển.

Năm người Thương Mạc đang cố gắng đuổi theo. Khóe mắt lại đột nhiên nhìn thấy có một đạo thân ảnh đang nhanh chóng tiến lên. Sau bóng lưng của Long Tôn lại có thêm một một đạo thân ảnh, nhanh chóng đi xa. Tới gần bóng lưng của Long Tôn.

Năm bậc thang... Bốn bậc thang... Ba bậc thang.... Hai... Một bậc thang...

Vừa sải bước ra, Sở Mộ đã ngang hàng với Long Tôn, làm cho vô số người cảm thấy trái tim mình như bị nhéo một cái.

Trong nháy mắt đã bị Sở Mộ đuổi kịp, hơn nữa còn có xu thế bị siêu việt. Long Tôn lần nữa bộc phát, trong tiếng long ngâm cao vút, lại một lần nữa vượt qua Sở Mộ. Nhưng trong nháy mắt lại bị Sở Mộ đuổi kịp, lại còn vượt qua. Ngay sau đó Long Tôn lại đuổi theo Sở Mộ, lần nữa vượt qua Sở Mộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.