Sở Mộ đã sớm ngờ tới Ngụy Hồng sẽ làm vậy cho nên Sở Mộ cũng không có phản kích, Phong chi ý cảnh dung nhập vào trong thân pháp Phong Trung du, thân thể từ trong khí lưu mạnh mẽ mà nóng rực phiêu đãng, mượn nhờ khí lưu của đối phương, tốc độ đột nhiên gia tăng, tới trước một bước.
Ngụy Hồng không ngờ một kiếm của mình lại tạo thành loại hậu quả như vậy, hắn lập tức kinh hãi, vội vàng chém ra vài đạo kiếm khí nóng rực, ý đồ ngăn trở tốc độ của Sở Mộ.
Nhưng mà thái độ của Sở Mộ vô cùng kiên quyết, hắn muốn vượt lên trước hái Thanh Lan thánh quả, hiện tại đã vượt lên trước Ngụy Hồng một bước, sao lại nguyện ý rớt lại phía sau cơ chứ.
Lập tức, Sở Mộ cảm nhận được kiếm khí nóng rực ma mạnh mẽ sau lưng, tốc độ hắn tăng lên, nhưng mà không có cách nào vượt qua tốc độ của kiếm khí, lập tức dùng kiếm khí hộ giáp bảo hộ sau lưng.
Phốc phốc, tiếng bạo liệt vang vọng, mấy đạo kiếm khí của Ngụy Hồng toàn bộ đều chém vào trên kiếm khí hộ giáp của Sở Mộ, phát ra tiếng nổ đáng sợ, kiếm khí hộ giáp lập tức bị nghiền nát. Ngụy Hồng tức thì vui vẻ, bổn ý của hắn là muốn Sở Mộ tránh đi kiếm khí, tốc độ như vậy sẽ bị giảm xuống. Như vậy hắn có thể đuổi kịp, về sau lại vượt lên trước hái Thanh Lan thánh quả. Sau khi thu thánh quả vào tay rồi lại giết Sở Mộ cũng không muộn. Nhưng mà hắn không ngờ tới Sở Mộ vì muốn vượt lên trước hái Thanh Lan thánh quả lại không muốn sống như vậy, còn sử dụng kiếm khí thành giáp ngăn cản kiếm khí của hắn.
Nếu như tu vi kiếm khí của hai người tương đương, làm như vậy rất đúng. Nhưng mà vấn đề tu vi kiếm khí song phương chênh lệch vẻn vẹn một đoạn lớn a. Đây không chỉ là chênh lệch về lượng mà cũng chênh lệch về trình độ tinh thuần của kiếm khí.
- MỘt khi bị thương, Thanh Lan thánh quả không sẽ chỉ rơi vào trong tay ta, ta muốn giết ngươi, độ khó càng thêm thấp a.