- Ta vốn còn lo lắng cho ngươi đánh Ninh Trung Thiên thành trọng thương, sẽ nhận sự trả thù của hắn. Hiện tại chỉ cần báo cáo thực tế ngươi nắm giữ kiếm lực lên trên, sau khi thông qua, Ninh Trung Thiên trả thù gì đó đều không làm được.
- Vậy làm phiền Giang lão ca.
Sở Mộ cười nói, trên thực tế, hắn dám đánh Ninh Trung Thiên thành trọng thương, cũng có chỗ dựa. Đương nhiên, giết chết hắn thì không được. Trừ khi Ninh Trung Thiên chỉ là một đệ tử chân truyền bình thường.
- Sở lão đệ, ngươi cứ chờ tin tức tốt của ta đi.
Giang Bắc hết sức kích động nói. Hắn là chấp sự của Chân Truyền Phong. Sở Mộ là đệ tử Chân Truyền Phong. Loại chuyện tốt như vậy, một khi báo lên trên, Sở Mộ sẽ được coi trọng. Ngoài ra, hắn cũng sẽ nhận được ngợi khen. Nói tóm lại, là một chuyện rất tốt.
Đối với điều này, trong lòng Giang Bắc vô cùng cảm kích Sở Mộ. Có lẽ phần thưởng lần này đủ để cho hắn bước một bước quan trọng ở trên con đường kiếm đạo, thậm chí thay đổi địa vị.
Bỏ qua Huyền trưởng lão sang một bên, Giang Bắc cảm thấy nhiệt tình của mình đối với Sở Mộ, đơn giản là quá sáng suốt.
Sau khi Sở Mộ rời đi, Giang Bắc vội vàng hành động.
Rất nhanh, các trưởng lão chủ mạch đã biết trong số các đệ tử chân truyền chủ mạch, có một người nắm giữ kiếm lực. Đồng thời, người này chỉ mới có thực lực Kiếm Vương tam tinh.
Các trưởng lão chấn động kinh sợ không thôi, lập tức tập trung lại thương thảo.
- Ta cảm thấy không có khả năng. Chỏ là Kiếm Vương tam tinh, làm sao có thể nắm giữ kiếm lực.
Một vị trưởng lão nói. Hắn tuyệt đối không tin được.
- Không có gì là không có khả năng. Chỉ có thể nói rõ hắn là một vị thiên tài tuyệt thế.
Một vị trưởng lão khác lại trái ngược lại.
Đối với vấn đề này, rất nhiều các trưởng lão tranh luận, giống như chợ bán thức ăn.
- Đừng ồn ào nữa. Cho gọi đệ tử chân truyền này tới, thử một lần liền biết thật hay giả.
Cuối cùng vẫn là đại trưởng lão lên tiếng.
Tại vách núi bên ngoài Thiên Tương Cư, Sở Mộ mặt hướng biển mây luyện kiếm. Kiếm quang lướt qua khoảng không giống như một dòng thu thủy sâu rộng tràn ra khắp bầu trời, tiêu điều hiu quạnh.
Giang Bắc kích động đi đến.
- Sở lão đệ, trưởng lão triệu kiến ngươi.
Giang Bắc kích động nói.
- Đi thôi.
Sở Mộ cũng tò mò, không biết mình sẽ được dạng phần thưởng gì.
Các đệ tử cùng trưởng lão bên trong toàn bộ Ngũ Hành Kiếm Tông, chắc hẳn cũng sẽ không quá nhiều người nắm giữ kiếm lực,.
Tông Chủ Phong của nhất mạch tông chủ, cũng là ngọn núi cao nhất trung tâm nhất của cả Ngũ Hành Kiếm Tông. Ở đây, có tông môn đại điện Ngũ Hành Kiếm Tông. Lúc này, các trưởng lão tập trung ở bên trong tông môn đại điện.
- Đệ tử chân truyền Sở Mộ, bái kiến các vị trưởng lão.
Tiến vào bên trong đại điện, đối mặt với mười mấy trưởng lão, Sở Mộ lại hoàn toàn không có chút e ngịa. Sau khi làm kiếm lễ với các vị trưởng lão, hắn yên lặng đứng một bên.
Ánh mắt mười mấy trưởng lão đồng thời rơi vào vào trên mặt Sở Mộ. Từng ánh mắt sắc bén, dường như muốn nhìn thấu hắn.
Thấy thần sắc Sở Mộ tự nhiên, ung dung không sợ hãi, bọn họ không khỏi âm thầm gật đầu. Dưới tình huống bình thường, một đệ tử chân truyền tiến vào tông môn đại điện, đối mặt với mười mấy trưởng lão, có cực ít người có thể bình tĩnh giống như Sở Mộ.
Huyền trưởng lão âm thầm gật đầu. Sở Mộ là do hắn đưa tới chủ mạch Chân Truyền Phong. Cũng là hắn mở miệng để cho Sở Mộ hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử thân truyền. Mà nay biểu hiện của Sở Mộ không tầm thường, hắn tất nhiên cao hứng.
Mà một trưởng lão khác, ánh mắt lại có chút lạnh lùng. Hắn là tằng tổ của Ninh Trung Thiên.
- Đệ tử chân truyền Sở Mộ, ngươi cũng biết, báo cáo giả là sẽ nhận phạt nặng.
Đại trưởng lão mở miệng nói, âm thanh bình thản, không uy hiếp, lại có một loại lực lượng không thể hoài nghi.
- Đệ tử biết.
Sở Mộ nói.
- Ngươi nói ngươi nắm giữ kiếm lực, thật hay giả vậy? Ngươi lại thể hiện ra đi.
Đại trưởng lão lại một lần nữa nói. Những trưởng lão khác, hai mắt lóe lên tinh quang, chăm chú nhìn Sở Mộ.
- Vâng.
Sở Mộ gật đầu một cái, kiếm rút ra khỏi vỏ. Một tiếng động rõ ràng vang vọng ở bên trong đại điện. Kiếm quang giống như nước thu, tản ra cảm giác mát mẻ. Ánh mắt của các trưởng lão cũng theo đó rơi vào phía trên thân kiếm, giống như đó là một thanh tuyệt thế thần kiếm.
Cổ tay nhẹ nhàng chấn động. Thân kiếm run lên. Từng tiếng kiếm rung lại một lần nữa vang lên. Ánh sáng màu bạc mờ nhạt dường như từ bên trong thân kiếm sinh ra, giống như một làn nước thu thủy sâu thẳm chảy xuôi ở trên thân kiếm, chớp hiện, thoáng tràn ra sự sắc bén, khiến cho toàn thân các trưởng lão chấn động.
- Kiếm lực!
- Quả thật là kiếm lực!
- Còn là kiếm lực nhị cấp!
Các trưởng lão mỗi người đều chấn động kinh sợ, kích động. Bọn họ bỗng nhiên từ chỗ ngồi đứng lên, thân hình lóe lên. Trong nháy mắt xuất hiện ở bên cạnh Sở Mộ. Hai mắt bắn ra tinh quang, rơi vào trên thân kiếm trong tay Sở Mộ.
- Thật sự là kiếm lực.
- Kiếm lực nhị cấp!
- Kiếm Vương tam tinh, không chỉ có nắm giữ kiếm lực, lại còn tu luyện tới nhị cấp!
Trong mười mấy trưởng lão, Huyền trưởng lão là kích động nhất. Bởi vì Sở Mộ là do tự bản thân hắn đưa tới chủ mạch. Hắn cảm thấy vô cùng có mặt mũi.
- Các vị trưởng lão, bây giờ ta còn không có cách nào khiến cho kiếm giữ vững kích phát lâu được.
Sở Mộ nói.
- A, vậy ngươi thu hồi kiếm lực trước đi.
Đại trưởng lão nói, hai mắt sáng quắc, dường như muốn nhìn thấu Sở Mộ:
- Nói một chút xem, ngươi làm như thế nào nắm giữ được kiếm lực?
Các trưởng lão khác cũng nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, ánh mắt kia khiến cho Sở Mộ sợ hãi.
- Đệ tử tiến vào Vô Kiếm Luyện Ngục tu luyện... Cơ duyên xảo hợp nhìn thấy một vị tiền bối xuất kiếm...
Sở Mộ nói sơ qua về chuyện nhìn thấy được một kiếm của người mặc áo đen kia.
- Thì ra là thế. Nhưng lấy thực lực Kiếm Vương tam tinh của ngươi, có thể nắm giữ kiếm lực, là người đầu tiên từ khi Ngũ Hành Kiếm Tông khai tông tới nay. Thậm chí có thể là người đầu tiên ở tinh hệ Dạ Minh từ trước tới nay.
Đại trưởng lão cười ha ha nói.
Từ cổ chí kim, tuy rằng không nhiều kiếm giả nắm giữ kiếm lực lắm, nhưng cũng coi như không ít. Chỉ có điều, ở trình tự Kiếm Vương tam tinh có thể nắm giữ kiếm lực, trước Sở Mộ, bọn họ hình như còn không có nghe nói qua.
Hiện tại, đệ tử như vậy lại xuất hiện ở trong Ngũ Hành Kiếm Tông. Bất kể nói thế nào, đều là Ngũ Hành Kiếm Tông có phúc.