Kiếm Đạo Độc Thần Hơn nữa hôm nay đối với Sở Mộ mà nói, vẫn là thời gian có chút ý nghĩa, là ngày đầy mười bảy tuổi của cỗ thân thể trong thế giới này của hắn. Cũng có thể nói là hôm nay chính là sinh nhật mười bảy tuổi của Sở Mộ. Thời gian như vậy trừ hắn đột nhiên nhớ tới có lẽ cũng chỉ có phu thê Sở Hành Vân nhớ rõ mà thôi. Có lẽ bọn họ hy vọng hắn có thể hiện ra trước mặt bọn họ, nhưng mà bất quá đây cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi. Thở ra một hơi, loại trừ tất cả cảm xúc trong đầu, Sở Mộ ngồi xếp bằng, tay cầm một khối linh thạch hạ phẩm, nhắm mắt tĩnh tâm, lại lần nữa tu luyện nguyên khí kiếm quyết. Linh khí tinh thuần từ trong linh thạch hạ phẩm rót vào trong lòng bàn tay, dọc theo kinh mạch cánh tay, cùng với thượng nguyên kiếm khí của bản thân dung hợp và chuyển hóa, thượng nguyên kiếm khí tầng thứ sáu đỉnh phong cùng với thượng nguyên kiếm khí vừa được tu luyện ra dung hợp, càng thêm tinh thuần. Mà số lượng linh khí ẩn chứa trong khỏa linh thạch hạ phẩm trong tay đã vượt quá dự đoán của Sở Mộ, từ lúc đạt được cho tới bây giờ, vẫn là khối linh thạch hạ phẩm đó, số lượng linh khí tinh thuần bên trong khỏa linh thạch này còn chưa bị hắn hấp thu hoàn tất. Từng sợi linh khí tinh thuần không ngừng tiến vào trong kinh mạch, theo kiếm khí vận chuyển, chuyển hóa thành thượng nguyên kiếm khí, đồng thời cũng khiến cho thượng nguyên kiếm khí bị chiết xuất một chút, Sở Mộ hoàn toàn đắm chím trong tu luyện, từng đại chu thiên rồi lại từng đại chu thiên được vận chuyển. Một đạo thượng nguyên kiếm khí cuối cùng dưới ý niệm của Sở Mộ, vận chuyển tiến vào trong đan điền, trong lúc Sở Mộ đang định thu công, đột nhiên thượng nguyên kiếm khí trong đan điền có chút kích động, truyền ra tiếng vang ầm ầm nặng nề, phảng phất như đan điền muốn nổ tung vậy. Sở Mộ vội vàng nội thị nhìn lại, phát hiện ra thượng nguyên kiếm khí trogn đan điền không ngừng trùng kích lẫn nhau, tán loạn rồi lại tụ lại, không ngờ dưới loại quá trình tán loạn rồi tụ lại với nhau lại càng trở nên tinh thuần. Không biết lúc nào, kiếm khsi trong đan điền dừng kích động, khôi phục lại trật tự vốn có, toàn bộ thượng nguyên kiếm khí cũng giống như thoát thai hoán cốt. Thậm chí Sở Mộ còn cảm giác được ở giữa tất cả thượng nguyên kiếm khí dường như xuất hiện tồn tại siêu việt thượng nguyên kiếm khí. ý niệm thử đụng vào một chút, Sở Mộ lập tức cảm thấy tinh thần đau đớn, giống như là bị mũi kiếm cắt qua một cái. Hắn suy đoán, lại nội thị một chút, cẩn thận kiểm tra một phen, phát ra sự vui vẻ từ tận đáng lòng. - Thượng nguyên kiếm khí quyết, rốt cuộc cũng đột phá tới tầng thứ bảy.... Xem ra tồn tại siêu việt thượng nguyên kiếm khí rất nhỏ kia có lẽ chính là một đạo tiên thiên kiếm khí tự động ngưng tụ ra... Nghĩ vậy, trong lòng Sở Mộ lần nữa kích động, không biết đạo tiên thiên kiếm khí này cần thời gian bao lâu mới có thể tự động ngưng tụ hoàn tất. - Một khi tiên thiên kiếm khí ngưng tụ xong, chẳng khác nào ta có thêm một đòn sát thủ, đến lúc đó dùng tiên thiên kiếm khí thúc dục sát chiêu Kim Phong liệt không, uy lực chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều. Nói không chừng ngay cả cao thủ Hóa Khí cảnh cũng có thể uy hiếp được. Âm thầm nói ra, sự kích động trong lòng Sở Mộ dần dần bình phục lại, hắn đứng dậy, mang theo song kiếm lần nữa tiến về luyện kiếm đài. ... Sắp tới giữa trưa, có một mặt trời lơ lửng trên bầu trời, tỏa ra quang mang ôn hòa, không quá nóng bỏng, chiếu rọi mặt đất, tẩm bổ vạn vật, chiếu rọi lên thân thể mọi người, làm cho mọi người có cảm giác ấm áp bao phủ toàn thân, cảm thấy thoải mái dễ chịu không thôi. Dưới Thanh Lan sơn, có hai đạo thân ảnh tráng kiện dùng tốc độ cực nhanh, đường núi gập ghềnh không có cách nào ngăn cản bọn họ, hai người này giống như là con báo săn mồi trên thảo nguyên bằng phẳng, vô cùng nhanh. Không bao lâu bọn họ đã dừng bước lại trước sơn môn Thanh Phong kiếm phái, Trước mặt bọn họ là hai Kiếm giả trẻ tuổi, trên mặt có vẻ sắc bén, trên người có áo dài màu xanh của Thanh Phong kiếm phái, trên lưng đều cõng một thanh kiếm. - Hai vị là người phương nào? Hai gã đệ tử Kiếm Khí cảnh thất đoạn trông coi sơn môn cả kinh, có chút nghi hoặc dò xét vài lần rồi hạ kiếm lễ, hỏi: - Ngay cả đại sư huynh cũng không nhận biết, thực sự là không hiểu lễ nghĩa. Sắc mặt một người trong đó trầm xuống, không vui quát. - Đại sư huynh Thanh Phong kiếm phái ta chỉ có một, là Lý Dật đại sư huynh. Các ngươi rốt cuộc là ai? Bị quát một tiếng, dường như bị chấn tụ, hai đệ tử biến sắc, kịp phản ứng rồi mới hỏi lại một câu. - Ta là La Ngọc Phong, đại sư huynh tiền nhiệm. Trong hai người kia có một người mỉm cười, nói: - Chúng ta đều là đệ tử Thanh Phong kiếm phái, các ngươi đi thông báo là rõ. - La Ngọc Phong... Đại sư huynh tiền nhiệm... Hai gã đệ tử trông coi sơn môn suy nghĩ miên man, sắc mặt lập tức biến đổi, nói: - Hai vị sư huynh chờ môt chút, ta sẽ đi thông báo cho trưởng lão. Một đệ tử thất đoạn trong đó vội vàng quay người rời đi, bởi vì đây không phải là chuyện đặc biệt quan trọng, cho nên lúc này không cần phải dùng đạn tín hiệu, phải biết rằng thứ kia muốn chế tạo ra vô cùng phiền phức. Cho nên nếu có thể tiết kiệm thì tiết kiệm. Cũng chỉ có thể sau khi chuyện lớn xảy ra, bọn họ mới có thể vận dụng. Sau một khoảng thời gian, có một đạo thân ảnh phóng tới, tốc độ cực nhanh, giống như vô số ảo ảnh vọt tới, đáp xuống sơn môn, thân thể hiện ra, rõ ràng là một người trung niên chừng bốn mươi tuổi, đúng là La trưởng lão. Ánh mắt La trưởng lão như điện xẹt, tinh mang trong hai mắt lập lòe, rơi vào hai người tự xưng là đệ tử Thanh Phong kiếm phái, trên mặt hiện lên vẻ kích động và mừng rỡ: - Ngọc Phong, ngươi trở về rồi sao? Còn có Chu Tiến nữa, không tệ, một năm không gặp, tu vi ngươi lại đột phá tới thập đoạn trung kỳ. - Thúc thúc. La Ngọc Phong kia lúc này mới tiến lên hạ kiếm lễ. - Bái kiến La trưởng lão. Chu Tiến cũng vội vàng tiến lên hạ kiếm lễ. La trưởng lão là thân đệ đệ của La Thiên Hùng, mà La Ngọc Phong lại là con ruột La Thiên Hùng, gọi La trưởng lão là thúc thúc là chuyện đương nhiên. - Đi thôi, chưởng giáo thấy các ngươi trở về nhất định sẽ cao hứng vô cùng. Nhất là ngươi, Ngọc Phong, một năm không gặp, tu vi đạt tới thập đoạn đỉnh phong, còn nữa, Ngọc Linh nhìn thấy ngươi nhất định cũng sẽ cao hứng vô cùng. La trưởng lão cười nói, hắn gật đầu với hai đệ tử thất đoạn trông coi sơn môi, ba người tính cả La Ngọc Phong, nhanh chóng đi tới chủ điện. Trên đường đi, La Ngọc Phong liền hỏi thăm đủ loại biến hóa trong kiếm phái một năm vừa qua. Mà La trưởng lão tự nhiên cũng trả lời từng câu một, Chu Tiến thì ngẫu nhiên chen vào một câu. Ba người trong lúc vui vẻ trò chuyện nhanh chóng đi tới chủ điện, gặp mặt chưởng giáo La Thiên Hùng. - Cái gì? Hai người các ngươi không theo chúng ta cùng tiến về Ly Châu kiếm viện hay sao?
Báo lỗi chương
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.