Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1877: Phá Hư bí điển (Thượng)



Sở Mộ hân hoan. Ảo ảnh Phá Hư Đại Đế vươn đôi tay chắp sau lưng ra chỉ một cái xuyên qua từng tầng thời không giá lâm, một lũ bạc trắng tụ trên đầu ngón tay điểm vào giữa trán Sở Mộ.

Sở Mộ cảm giác đầu óc trống trải, mơ hồ có vô số phù văn bạc trắng mang theo ảo diệu sâu thẳm như nước sông ùa vào não hắn. Sở Mộ bị động chấp nhận, muốn tham ngộ cái gì cũng không được.

Sở Mộ không biết nhận truyền thừa bao lâu mới chậm dứt, nhưng dù lâu mấy cũng sẽ kết thúc.

Địa cung truyền thừa to lớn, mười bốn Kiếm Vương nhân tộc đều nhận truyền thừa, đều có thu hoạch riêng.

Bí cảnh truyền thừa bên ngoài địa cung truyền thừa thì nhiều người không ngừng tìm vùng đất truyền thừa, nếu tìm được khó tránh khỏi tranh giành.

Thắng lấy thua đi ra.

Người có gan đến thành Thiết Huyết ai mà chẳng có dã tâm, không cam lòng tụt hậu? Không thể tránh khỏi tranh cướp đánh nhau.

Thời gian chậm rãi trôi, thành Thiết Huyết vắng tanh như tòa thành chết.

Trong khu vực bách tộc, từng cánh cửa thanh đồng cổ mở rộng, tang thương vô tận.

Trong địa cung truyền thừa nhân tộc. Trong hắc ám hỗn độn Sở Mộ vẫn đang nhận truyền thừa.

Thứ chịu tải cả đời Phá Hư Đại Đế, truyền thừa này thâm sâu huyền ảo vô biên, như vô cùng vô tận. Trong một chốc linh hồn cường đại như Sở Mộ cũng không cách nào nhanh chóng nhận lấy.

Sở Mộ cảm giác từng đợt phù văn tuôn vào óc, đầu óc bị tràn ngập nhét vào các cục đá không ngừng phình ra, đầu sắp nứt.

Sở Mộ đành dựa vào sức mạnh ý chí cường đại, tinh thần kiên cường bất khuất cứng rắn chống đỡ, vì hắn biết nếu không vượt qua được sẽ không có truyền thừa.

Địa cung truyền thừa, có thể để lại pho tượng truyền thừa cơ bản đều là cường giả Thánh cấp.

Cường giả đẳng cấp Đại Đế để lại truyền thừa rất hiếm.

Mỗi Đại Đế để lại truyền thừa đều không đơn giản, hơn xa cường giả Thánh cấp để lại truyền thừa. Được truyền thừa cường giả Đại Đế để lại là may mắn.

Trong địa cung truyền thừa các thiên tài chủng tộc đều nhận truyền thừa. Trong bí cảnh truyền thừa có người tìm được vùng đất truyền thừa thích hợp, nhận truyền thừa. Nhưng trong bí cảnh truyền thừa cơ bản toàn là truyền thừa cường giả Thánh cấp để lại.

Phù văn màu bạc trắng không ngừng tuôn vào cơ thể Sở Mộ, phía đối diện hắn, bóng người văn sinh nho nhã tự xưng Phá Hư Đại Đế nhạt dần, như thể phù văn màu bạc trắng là từ cơ thể của y không ngừng phát ra.

Phá Hư Đại Đế ảo thật ra là một chút ý niệm để lại, ý niệm ẩn chứa truyền thừa quan trọng, sẽ dần tan biến theo truyền thừa.

Sở Mộ bị động nhận truyền thừa, phù văn màu bạc trắng không ngừng tuôn vào đầu óc, tràn ngập trong não. Sở Mộ cắn răng cố gắng chống đỡ, hoảng hốt như thấy các ngọn núi cao bị lực lượng biến thành hư vô, các đại dương bị lực lượng làm bốc hơi hết.

Một thế giới cũng bị lực lượng nổ nát, sụp đổ, co rút, hóa thành hư vô.

Không biết qua bao lâu, Sở Mộ cảm giác đã không cách nào chống đỡ nổi, hắn sắp tan vỡ. Phá Hư Đại Đế nhạt nhòa chỉ còn lại một ngón tay điểm giữa trán Sở Mộ. Ngón tay lấp lánh ánh bạc hóa thành phù văn màu bạc trắng xoay quanh nhấn giữa trán hắn, hình thành hoa văn đặc biệt rồi chui vào trán.

Phù văn cuối cùng mang theo uy năng bí ẩn vừa vào trong óc Sở Mộ tựa như tướng quân thống soái, ra lệnh tập hợp lại vô số phù văn bạc trắng tán loạn trong đầu Sở Mộ.

Chỉ chớp mắt Sở Mộ cảm giác đầu óc sưng nhanh chóng xẹp xuống. Những phù văn màu bạc trắng nhanh chóng tụ tập, cuối cùng ngưng tụ thành một quyển sách, một quyển sách màu bạc trắng toát ra dao động lực lượng không gian kinh người.

Quyển sách màu bạc trắng xuất hiện trong thế giới tinh thần của Sở Mộ.

Truyền thừa đến đây kết thúc.

Ý thức Sở Mộ rút ra không gian truyền thừa quay về thân thể mình, cảm giác người hơi cứng nhắc như đã lâu không nhúc nhích, khí huyết đông lại.

Sở Mộ biết đó là vì ý thức rời khỏi thể xác quá lâu, thích ứng một chút, nhúc nhích một phen là khỏe lại ngay.

Sở Mộ động ý niệm, Thần Hoang kiếm nguyên hơi trúc trắc chuyển động trong đan điền dọc theo kinh mạch vận chuyển, khí huyết cũng chảy theo, thân thể cứng nhắc như rã băng, dần khỏe lại.

Khoảng năm phút sau, ý thức và thân thể của Sở Mộ lại dung hợp, hoàn toàn dung hợp, tuy hai mà một, lại kiểm soát cơ thể.

Trong địa cung truyền thừa không có tro bụi, không thì người Sở Mộ đã phủ một lớp dày.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Không biết truyền thừa lần này mất bao lâu?

Sở Mộ nhìn hướng khác tìm những người nhận truyền thừa, nhưng bọn họ đi hết chỉ còn mình hắn bơ vơ.

Pho tượng nho sinh trước mắt Sở Mộ đã mất dao động hơi thở lực lượng không gian, trông như chỉ là pho tượng rất bình thường. Sở Mộ biết đó là vì hắn nhận truyền thừa, trong một thời gian về sau pho tượng sẽ không có truyền thừa gì.

Sở Mộ cúi người hành lễ hướng nho sinh, tức là pho tượng Phá Hư Đại Đế. Lễ này là xem Phá Hư Đại Đế như lão sư của hắn.

Tuy Sở Mộ không tham ngộ kỹ càng truyền thừa mình được đến nhưng hắn biết truyền thừa bất phàm, sau này đạo không gian có thành tựu đều nhờ vào truyền thừa của Phá Hư Đại Đế, hắn nên lạy một lần.

Sở Mộ chợt cảm giác thân thể bị lực lượng tỏa định, lực lượng không thể đối kháng. Lực lượng không có ác ý, trời đất quay cuồng, pho tượng trước mắt hắn nhanh chóng mờ nhạt.

Sở Mộ nhìn rõ ràng xung quanh thì sửng sốt:

- Nơi này...

Kiếm Lâu rất quen thuộc.

Chỗ này không phải địa cung truyền thừa, không là bí cảnh truyền thừa mà là khu vực nhân tộc thành Thiết Huyết, còn là trước Kiếm Lâu của Sở Mộ.

Sở Mộ đang định nhận truyền thừa của địa cung truyền thừa rồi quay về bí cảnh truyền thừa tìm truyền thừa khác, không ngờ trong địa cung truyền thừa đã dùng hết thời gian truyền thừa, muốn đi vào đành chờ lần sau.

Lần sau vào địa cung truyền thừa không dễ vậy.

Sở Mộ cất bước đi nhanh vào Kiếm Lâu, Thiết Huyết lệnh đã biến mất sau khi đưa hắn vào địa cung truyền thừa. Nhưng để lại một hơi thở trên người Sở Mộ nên hắn có thể tự do ra vào Kiếm Lâu.

Sở Mộ đi lên tầng hai, vào phòng tu luyện, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn màu nâu vàng nhạt trông rất cũ kỹ. Bồ đoàn dâng lên lực lượng vô hình nhẹ nhàng, dao động khiến Sở Mộ tập trung tinh thần hơn.

Sở Mộ bắt đầu tham ngộ truyền thừa nhận được.

Quyển sách màu bạc trắng trong thế giới tinh thần tỏa ra từng tầng dao động lực lượng không gian. Không chi lực lượng quy tắc của Sở Mộ dường như cộng minh, không ngừng chấn động. Sở Mộ cảm giác được không chi lực lượng quy tắc của hắn không ngừng rung rung, dường như bị cây búa vô hình không ngừng gõ đập trừ bỏ tạp chất, trở nên tinh thuần hơn. Tuy quá trình rất chậm chạp không thể phát hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.